Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Sở Phong lập tức minh bạch, trước đó năng lượng tinh thần của Tần Lạc Âm không toàn bộ đều đi vào trong mảnh mộng cảnh chiến trường này, cho tới bây giờ nàng mới không giữ lại chút nào xuất thủ.
Đây đích xác là tuyệt sát, dưới tình huống bình thường mà nói, thấp hơn một đại cảnh giới Sở Phong cũng đành chịu, cũng phải nuốt hận.
Cùng là thiên kiêu trong vũ trụ, dù là Sở Phong thiện chiến, đối mặt với nhân vật bực này, cũng rất khó vượt qua đại cảnh giới mà chinh phạt, chém giết.
Bất quá, trong lòng của hắn rất tỉnh táo, một mực chờ đợi giờ khắc này, oanh một tiếng, trận vực tinh thần bộc phát, giống như có huyết khí ngập trời, bao phủ mảnh chiến trường lĩnh vực Tinh Thần này.
Cường đại như Tần Lạc Âm cũng hai mắt nhói nhói, tinh thần không dò xét được thật giả của đối phương.
Bất quá, nàng vẫn dùng Tiên Kiếm tinh thần hướng về phía trước mà chém giết, nàng tin tưởng có thể chém chết hết thảy địch nhân!
Bằng thực lực bây giờ của nàng, nàng tự tin có thể đứng vào mấy tên phía trước trong thế hệ tuổi trẻ, mà không phải thứ chín hoặc thứ tám như mọi người phỏng đoán.
Lúc này, một bóng người bắn ra tinh thần năng lượng, khủng bố vô biên, giống như là muốn tự bạo, hướng về phía Tần Lạc Âm tấn công, đây là điển hình của ngọc đá cùng vỡ.
Ở phía sau, thân thể tinh thần chân chính của Sở Phong đang lùi lại, đạo thân thể tinh thần đi ngọc đá cùng vỡ kia là hắn phát ra, đó là hạt giống tinh thần của Thánh Nhân La Hồng của Thiên Thần tộc, một sợi tinh hồn.
Mấy ngày trước, hắn cùng Thiếu Thần La Ngật quyết chiến, Thánh Nhân La Hồng đã từng âm thầm can thiệp, cũng tự mình vào trận, hạ xuống hạt giống tinh thần cấp độ Quan Tưởng, kết quả bị Sở Phong bắt làm tù binh.
Hắn vẫn chưa có xử lý xong.
Hai ngày này, ngoại trừ mấy cái mưu mẹo của bọn Đại Hắc Ngưu, hổ Đông Bắc, Lão Lư bày ra, chính hắn cũng đang chuẩn bị, phong ấn tinh hồn La Hồng Thánh Nhân, thời khắc mấu chốt tế ra!
Quả nhiên, hiện tại có hiệu quả, Tần Lạc Âm đâu có nghĩ đến, trong quyết chiến, sẽ có người khác tham dự.
Nàng cảm giác được, một kiếm chém xuống, có người vẫn lạc, dấu ấn tinh thần phá diệt, nàng cho là Sở Phong bị đánh giết, lập tức buông lỏng.
Một sát na, Sở Phong thoát ly mộng cảnh chiến trường, xông ra khỏi phiến Tinh Thần lĩnh vực kia, trở về hiện thực.
Hắn mới vừa rồi không có ở trong Tinh Thần lĩnh vực tập sát đối phương, bởi vì, đó là nơi đối phương am hiểu nhất, hắn muốn ở trong thế giới chân thật xuất kích với Tần Lạc Âm.
Trong chớp mắt, Sở Phong khôi phục, nhục thân dâng lên thần mang hừng hực, đôi mắt trong nháy mắt có thần, oanh một tiếng hướng về xe kéo bay đi.
Tốc độ của hắn quá nhanh, trong tay nắm giữ Thiên Nhai Chỉ Xích, giúp cho hắn cơ hồ không cần nhìn khoảng cách không gian.
Lúc này, ngoại giới xôn xao.
Hai người vừa rồi giằng co, Sở Phong phát ra âm thanh nói mê, rất nhiều người đều cho là hắn bị kéo vào mộng cảnh , chờ đợi hắn chỉ có thể là tuyệt sát.
Kết quả rất nhanh hắn đã thanh tỉnh, mà lại quả quyết như thế, vồ giết về phía Tần Lạc Âm.
Tiếng kinh hô liên miên phát ra, rất nhiều người vì mà Tần Lạc Âm lo lắng.
Đồng thời, cũng không ít người nhíu mày, nghĩ tới âm thanh Sở Phong nói mê, tựa hồ là hô lên mấy chữ Chân Lục Đạo Luân Hồi.
"Chẳng lẽ hắn thật sự nắm giữ bí thuật Lục Đạo Luân Hồi vô địch, cho nên mới phá giải được mộng cảnh của Tần tiên tử?" Có người hoài nghi như vậy.
Oanh!
Sở Phong trực tiếp xuất hiện trên xe kéo, chung quanh huyết khí ngập trời, phía sau bức tranh vô địch hiển hiện, quả cầu đá thô ráp sắp xếp trước cơ thể, đồng thời một tay là Cộng Hưởng Thuật, một tay là Loa Toàn Thuật, trực tiếp hướng về phía Tần Lạc Âm đánh tới.
Lúc này, Tần Lạc Âm không có trở về thế giới hiện thực cùng hắn, tự nhiên bị động nhận công kích, bởi vì nàng coi là đã ở trong mộng giết Sở Phong.
Đồng thời, Sở Phong còn tế ra một cái Khốn Linh Thằng, trong nháy mắt trói chặt hai tay cùng thân thể Tần Lạc Âm.
Không thể không nói, bí bảo của Đại Mộng tịnh thổ vô số, nội tình quá thâm hậu, Sở Phong dùng Cộng Hưởng Thuật cùng Loa Toàn Thuật các loại, đủ để đánh nát Tần Lạc Âm, thế nhưng trên người nàng có Ngũ Sắc Thần Quang dâng lên, che chở thân thể, bởi vậy không có bị oanh sát.
Lúc quang mang ảm đạm xuống, Sở Phong ngồi ở trên một đôi chân dài của Tần Lạc Âm, song quyền thì trực tiếp đánh về phía mi tâm của nàng, bởi vì hắn biết, nàng cường đại nhất chính là Tinh Thần lĩnh vực, công kích chính vào nơi chứa đựng linh hồn, hữu hiệu nhất.
Mà lúc này, hắn bức tranh vô địch của hắn cũng ép xuống, hướng về phía Tần Lạc Âm đánh tới, muốn ma diệt nhục thân nàng.
Bất quá, vừa rồi bí bảo trên người Tần Lạc Âm giúp nàng tranh thủ thời gian, nàng lập tức từ trong tinh thần mộng cảnh của chính mình trở về, bên ngoài cơ thể hiện lên bức tranh, ngăn trở bức tranh của Sở Phong, né qua tử kiếp.
Đồng thời, trán nàng phát sáng, không có cách nào tránh thoát nắm đấm của Sở Phong, nhưng lại đang điều động năng lượng, quả thực là ngăn cản được.
Sở Phong nguyên bản đang đằng đằng sát khí, muốn đánh nát nàng, kết quả là đối phương kịp thời tỉnh lại, tinh thần trở về, khiến cho hắn có cảm giác không ổn, lúc này hắn nhìn thấy trong đôi mắt đẹp của đối phương lửa giận ngùn ngụt, sát ý tràn ngập, lập tức trực tiếp cúi đầu, miệng hạ xuống dưới.
Lúc này, Tần Lạc Âm đeo mặt nạ ngũ sắc, nhưng để lộ ra đôi mắt đẹp cùng môi đỏ gợi cảm mà tiên diễm, Sở Phong cắn một cái trên môi đỏ tươi mà ướt át của nàng.
Đồng thời, trong miệng hắn lưu manh hô lên không rõ: "Chân Lục Đạo Luân Hồi!"
Tần Lạc Âm vốn đang có sát khí ngút trời, hai mắt băng hàn, nhưng bây giờ trực tiếp trừng lớn đôi mắt đẹp, đơn giản là không thể tin được.
Chung quanh, tất cả mọi người trong nháy mắt hóa đá.