Nhóm dịch: Thiên Tuyết
"Sao? !" Trong lòng Sở Phong chấn động, khi tiến vào Dương gian, cũng chính là Nhân Gian, Đạo Dẫn hô hấp pháp sẽ có tác dụng lớn, khả năng là có bộ dáng khác?
Cái này khiến trong lòng của hắn nổi sóng chập trùng.
Lúc này, hắn thật sự là có chút hoài nghi, bản thân mình chẳng lẽ thật sự là quỷ vật, có một ngày sẽ đi đến Dương gian, trở thành người chân chính?
"Đúng rồi, tiền bối ngươi hẳn phải biết Luyện Ngục chứ, ngươi đi qua tử thành chưa, đến tột cùng tình huống là như thế nào? Còn có đầu cuối luân hồi lộ, bên kia vực sâu đen kịt, có một cái tượng đất tiếp nhận cống phẩm của Linh Thể, giống như là có thể thương lượng đi cửa sau, che chở cho người dâng tế phẩm mang theo ký ức đi đầu thai, nó có phải có lai lịch đặc biệt lớn gì hay không? Còn sống không? Đúng rồi, tiền bối ngươi nói cho ta nghe một chút tình huống cặn kẽ của vùng đất Luân Hồi đi."
Sở Phong liên tiếp đặt câu hỏi, tất cả đều liên quan đến bí ẩn trọng đại của thế gian này, khiến cho Bỉ Ngạn Hoa cũng phải hít một hơi khí lạnh.
"Ngươi thật sự đã đi qua những nơi kia? Đi tới cuối luân hồi, ngươi vượt qua Luân Hồi thâm uyên, gặp được tượng đất? !"
"Ta còn đoạt lấy sinh ý của nó kìa." Sở Phong lẩm bẩm.
Ở đối diện, thân ảnh ngồi xếp bằng trong chùm sáng, lảo đảo một cái, thiếu chút nữa đã ngã sấp xuống, hiển nhiên là bị kinh hãi không nhẹ.
"Ngươi đã làm chuyện gì? !" Hắn vội vã hỏi.
"Không có gì, nhận một đám thân thích mà thôi, tất cả đều là cháu trai của ta. . ." Sở Phong đơn giản nói vài câu, báo cho hắn ta biết, đã từng viết ký hiệu đối với đông đảo hồn thể siêu cấp, khắc chữ lên.
"Ta. . . !" Bỉ Ngạn Hoa cũng không bình tĩnh nổi, thiếu chút nữa đã nói tục, đây thật là con mẹ nó nước cờ nhàn rỗi..., quả thực là thọc vào một cái sọt lớn rồi.
"Hai chúng ta phân chia rõ ràng, hoàn toàn không có quan hệ, về sau ta không biết ngươi, ngươi cũng không biết ta!" Bỉ Ngạn Hoa trịnh trọng nói ra.
Sở Phong bị loại tỏ thái độ nghiêm túc này làm cho một trận chột dạ, nhỏ giọng nói: "Rất nghiêm trọng sao?"
"Một đám thiên kiêu đều trở thành cháu trai của ngươi, ta. . . Không thể trêu vào loại người như ngươi."
Sở Phong không nói gì, có vẻ như đã gây ra chuyện không nhỏ?
"Dương gian, cũng chính là nhân gian xảy ra vấn đề, không ít người đang nghĩ biện pháp đầu thai, ngươi làm như thế.... aizz, ta cũng không biết cuối cùng sẽ phát sinh chuyện gì nữa đây."
Bỉ Ngạn Hoa nghĩ đến chuyện Sở Phong làm, nhíu chặt lông mày.
"Bọn hắn muốn đầu thai ở đâu?" Sở Phong hỏi.
"Đều có duyên phận, nói không rõ được, phần lớn hẳn là đầu thai đến Dương gian." Bỉ Ngạn Hoa nói.
Sau đó, hắn ta không muốn nói nhiều, quang mang lóe lên, lập tức để Sở Phong bay lên, rơi vào trên xe kéo của Lam Kỳ Lân, hướng về bên ngoài Minh Thổ mà đi.
"Ấy, tiền bối, sao lại tiễn khách thế này, ta còn chưa muốn đi đâu, ngay cả chén nước hay rượu ngươi cũng không để cho ta uống, ta còn muốn cùng Thạch Phật đổ máu kia còn cả đạo sĩ được một đám kiến nâng kia trao đổi một chút mà."
Sở Phong giày vò khốn khổ không xong, không tình nguyện rời đi.
Bỉ Ngạn Hoa không để ý tới hắn, đem hắn ném ra ngoài Minh Thổ.
Trong sa mạc, vô biên Bỉ Ngạn Hoa màu lam trong nháy mắt biến mất, mê vụ tan hết, một vòng mặt trời đỏ đặt ở trên đường chân trời, ráng chiều chói lọi, đỏ rực một mảnh.
Thế này là từ trong Minh Thổ đi ra rồi? Sở Phong hoài nghi, vừa rồi đến tột cùng là đã trải qua một giấc mộng, hay là chuyện chân thực phát sinh?
"Toàn vũ trụ được chôn cất, đều đã hủy diệt, toàn bộ tinh không đều là Minh Thổ, chúng ta là Tử Linh?" Sở Phong đứng tại chỗ, sắc mặt bất định, hắn đang suy nghĩ liệu có tin được không?
"Đạo Dẫn hô hấp pháp có gốc rễ tại Dương gian, tại Nhân Gian?" Hắn nghĩ tới rất nhiều điều.
Sở Phong bị kích thích không nhẹ, giống như sau khi thiên địa dị biến, khiến thế giới quan của hắn sụp đổ, hiện tại cơ hồ lại phải trải qua một lần nữa, hắn đang phỏng đoán liệu tin được không?
"Chưa chắc tất cả đều là thật, nhưng mà đoán chừng cũng có tính tham khảo nhất định. “Chân tướng. . . thường thường rất đáng sợ." Sở Phong suy nghĩ xong, hít một hơi khí lạnh.
Hắn sờ lên hộp đá trong ngực, Bỉ Ngạn Hoa tựa như không phát hiện ra nó, thật sự là quỷ dị, Sở Phong đương nhiên sẽ không chủ động đề cập đến để bại lộ.
Khi đó, Bỉ Ngạn Hoa từng nhìn hắn chằm chằm, trọng điểm là ngắm Kim Cương Trác vài lần, nhưng lại không để ý đến chỗ hắn để hộp đá.
"Hừm, mặc kệ những cái này, chờ ngày nào đó thật muốn hoàn dương đến nhân gian, lại đi truy tìm đến cùng. Hiện tại thì ta phải trở về, đi gặp cha mẹ cùng hảo hữu, nói cho bọn họ, ta còn sống! Còn có cả những địch nhân kia, không biết là có từng ra tay đối với người bên cạnh ta hay không, chờ ta trở về!"
"Không cần nghĩ những thứ kia, hiện tại thương tích của ta thật sự là không nhẹ a." Sở Phong quan sát bản thân, nhe răng nhếch miệng, hắn từ cái hố cổ quái đó đi ra liền bị trời đánh, trận sét kia đặc biệt nhằm vào những vật chẳng lành, tiến hành tịnh hóa, kém chút nữa là đem hắn đánh chết tươi, rất nhiều bộ vị đều sắp thành than cốc, một mảnh đen sì, cũng không ít nơi đẫm máu.
Lại thêm vừa rồi đi vào Minh Thổ một lượt, bị âm khí ăn mòn, thật sự là đã rét vì tuyết lại lạnh vì sương, khi cùng Bỉ Ngạn Hoa nói chuyện với nhau còn không có cảm giác, hiện tại ổn định lại tâm thần thì đau đớn khiến cho hắn dục tiên dục tử.
"Lôi đình cực hạn dương cương qua đi, lại là Minh Thổ cực hạn âm hàn cùng tử khí, Âm Dương hai loại thuộc tính khác nhau, năng lượng ăn mòn cũng khác nhau, cái này thật đúng là không may, sống sờ sờ bị tra tấn."
Sở Phong lẩm bẩm, rất chi là bất mãn, đang không hiểu thì bị sét đánh, sau đó lại bị người mời vào Minh Thổ, kỳ thật đây đều là tai bay vạ gió, tối thiểu nhất trong cảm nhận của hắn là như thế.
Hắn ngồi xếp bằng ở trong sa mạc, vận chuyển Đạo Dẫn hô hấp pháp, lập tức bắt đầu thu nạp năng lượng rời rạc ở trong thiên địa, chữa trị thương thế.
Đồng thời, Sở Phong vì để cho ổn thoả, lấy ra bình không gian, lấy từ trong đó ra một viên đan dược trông giống mặt trời nhỏ phát ra ánh sáng chói mắt, chính là Lục Đạo Luân Hồi Đan.
"Ta đi qua Luân Hồi lộ, cũng đặt chân vào Minh Thổ, còn bị sét đánh, thụ thương không nhẹ, ăn một viên đại dược bồi bổ một chút."
Sở dĩ chọn loại bảo đan này để ăn, chỉ vì trong tên của nó có hai chữ luân hồi giống như lần trải nghiệm này của hắn.
Nếu để cho người khác biết, nhất định sẽ nhịn không được mà mắng to, cái gì gọi là bại gia tử, cái gì gọi là phung phí của trời, được hắn mô phỏng lại phát huy vô cùng tinh tế, còn thật sự coi đây là kẹo đường a.
Ở trong chợ đen Vũ Trụ, loại đan dược này rất hiếm có, tám mươi tỷ tiền vũ trụ một viên, đây là đan dược chuyên chuẩn bị dùng để cứu mạng cho cấp bậc Kim Thân La Hán trong các môn phái lớn, cam đoan Kim Thân không phá.