Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1246 - Chương 1260: Đại Thánh Trở Về (2)

Thánh Khư Chương 1260: Đại Thánh trở về (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Lôi điện màu máu, giống như trời đang khóc, quá mức kinh hãi thế tục, huyết quang một đường lại một đường, bao phủ nơi này, xa xa nhìn lại, thiên địa giống như là đang khóc, đang từ trên trời rơi xuống đất mưa máu nhiều như vậy!

Sở Phong nhe răng nhếch miệng, tư vị này quá khó tiếp thu rồi, vừa chữa trị tốt thân thể, hiện tại lại bị đánh cho nhục thân rạn nứt, máu tươi chảy đầm đìa, rất nhiều nơi thậm chí còn lộ ra xương cốt, thực sự có chút thê thảm.

Nhưng mà hắn cắn răng kiên trì, vẫn đang quan tưởng luân hồi, khăng khăng muốn tiến hành tiếp.

"Lôi đình ngăn cản mà không thành công, hay là ngươi thừa nhận loại Đạo Quả này của ta quá kinh người, cần gì phải vậy chứ, tranh thủ thời gian mà lui đi." Sở Phong bị giày vò khốn khổ.

Sau đó, oanh một tiếng, mấy chục đạo tia chớp màu đỏ ngòm hạ xuống thành đoàn, toàn bộ đánh ở trên người hắn, khiến cho xương sọ của hắn thiếu chút nữa đã tung bay ra ngoài, có cả vết rách.

"Mẹ nó!" Sở Phong kêu to, thế này cũng quá thảm rồi.

Oanh một tiếng, cuối cùng còn giáng xuống lôi điện màu đen, rất quỷ dị, đánh ở trên người hắn, thế mà còn tiến vào trong cơ thể hắn, chuyên môn muốn giết thần hồn.

"Quá âm hiểm, trứng Quân Đà trong cõi U Minh, ngươi thật sự không phải thứ gì a, muốn đánh lén tinh thần của ta, thế nhưng ngươi tính ssa rồi, tinh thần cùng nhục thân của Sở gia ta dung hợp quy nhất, vươn người bất diệt."

Sở Phong không phục, vẫn còn quan tưởng, tiếp nhận thiên lôi đánh xuống, đương nhiên cũng không quên nói bậy, ở đó đắc chí.

Thiên kiếp bỗng nhiên này kéo dài tận một canh giờ, so với thiên kiếp Quan Tưởng của người khác mãnh liệt không biết gấp bao nhiêu lần, trọng yếu là thời gian kéo cũng quá dài.

Đầy trời sao hiện ra, sa mạc sớm đã hoàn toàn biến dạng, đừng nói cồn cát, ngay cả hạt cát cũng không có, địa phương này giờ là một cái hố sâu cực lớn bị đánh ra.

Thậm chí có thể nói là thung lũng lớn, bên trong đen ngòm, trên mặt đất có dung nham đang chảy, rất nhiều nơi sau khi lạnh đi hóa thành nham thạch.

Sở Phong nằm trên mặt đất, dung nham bên người còn chưa khô cạn, hắn khẽ động cũng không muốn, xương cốt toàn thân gãy mất rất nhiều, thực sự có chút thảm thương đến không còn hình dáng.

"Mẹ nó, không giống như trong sách ghi lại, không phải nói là mới đầu một lần một sét hạ xuống, tổng cộng lại thì nhiều nhất chỉ có mấy chục cột sét là coi như xong việc sao? Con bà nngươ, dựa theo tiêu chuẩn này mà cân nhắc, ta sao lại có cảm giác, mình giống như là đã trải qua hàng chục hàng trăm lần thiên kiếp? ! Trứng Quân Đà trong cõi U Minh, ta ân cần thăm hỏi phái nữ cả nhà ngươi!"

Sở Phong thực sự bị tức đến hỏng, vừa rồi thật đúng là muốn mạng người, nếu như không phải thể chất của hắn quá cường đại, vượt xa người cùng cảnh giới, không thì tuyệt đối sẽ chết, mà còn là chết thảm, xương cốt đều sẽ bị chém thành bột phấn.

Sưu!

Sở Phong ngự không, cứ nằm ngang như vậy, quan tưởng chính mình hóa thành một mảnh mây trắng bay ngang ra ngoài, hắn cần rời khỏi nơi này, bị ngâm trong dung nham, tư vị này rất khó chịu, cho dù nhục thân rất cường đại, nhưng bây giờ đã bị đánh tàn phế, nếu còn tiếp tục ở lại, thật sự sẽ chín mọng.

"Không được, lại phải ăn kẹo đậu!"

Sở Phong hạ xuống ở khu vực biên giới sa mạc, nằm trên cồn cát, ngốn từng ngụm không khí mới mẻ, cuối cùng cũng không còn mùi lưu huỳnh với cả hương vị của tia sét.

"Sở Phong ta trở về!" Hắn muốn hô to, nhưng lại kiềm chế lại, trở về như thế này, bị đánh cho thảm như vậy, cũng quá mất mặt.

Đây cũng không phải là áo gấm về quê, mà là quần áo tả tơi, giống như tên ăn mày trở về.

"Còn phải ăn một viên đường đậu." Sở Phong lại ăn một viên Lục Đạo Luân Hồi Đan, bởi vì, hắn cảm thấy thứ này thật sự là có dược hiệu kinh người, trong lúc mơ hồ còn cường tráng gân cốt, làm lớn mạnh tinh thần, có tác dụng rất lớn, mà còn gia tăng tiềm năng.

Nếu để cho người khác biết loại ý nghĩ này của hắn, nhất định không nói gì mà thở dài, đây là thần đan, tự nhiên có thể đền bù bản nguyên, chỗ tốt quá lớn, mấu chốt là ai có thể coi nó như đường đậu mà ăn a? Đáng xấu hổ, quá lãng phí.

Sở Phong tự nhiên sẽ không đau lòng, lần trước bán nhiều Thần Tử, Thánh Nữ như vậy, bất kể là Lục Đạo Luân Hồi Đan, hay là Thiên Thần Dịch, đều chiếm được không ít, sau khi phân chia cùng bọn Hoàng Ngưu vẫn còn đầy đủ cho hắn dùng trong ngắn hạn.

"Nếu dùng hết, về sau lại đi bán Thần Tử, Thánh Nữ, đương nhiên đến lúc đó sẽ phải cân nhắc mấy bài vị phía trước, mấy người tiếng tăm lừng lẫy."

Đương nhiên là trong giai đoạn này hắn cần điệu thấp, không thể bại lộ, cho dù muốn bán Thần Tử cũng phải tiến hành âm thầm, lần này trở về hắn còn chuẩn bị đi lừa người, ban đầu khẳng định sẽ không để cho người khác biết hắn còn sống trở về.

"Nghỉ ngơi một chút, buổi sáng ngày mai rời khỏi nơi này, dù sao cũng đã trở về, không cần vội đêm nay." Chủ yếu là hiện xương cốt của gắn đều đã gãy mất, xương sọ thiếu chút nữa đã bay, dù là thể chất cường đại tới đâu, hô hấp pháp rất nghịch thiên, lại ăn Lục Đạo Luân Hồi Đan, cũng phải cần một khoảng thời gian tĩnh dưỡng.

Trên dưới thân thể Sở Phong đều nhuốm máu, cũng không lo lắng bị người ta nhận ra, đồng thời hắn bắt đầu suy nghĩ một vài biện pháp để thay đổi khuôn mặt.

"Người vực ngoại, hẳn là cũng không có cách đối với ta, không thể thời khắc nào cũng quan sát ta." Sở Phong có loại tự tin này, chỉ cần trên người có bí bảo tuyệt thế là được, Thiên Nhãn Thông sẽ bị vô hiệu.

Trên người hắn có hộp đá, sau khi một mặt trong của thứ này khôi phục, đến cùng là nghịch thiên cỡ nào cũng khó mà nói rõ, nhưng làm hỗn loạn thiên cơ cũng đủ rồi, dù sao thì nắm lấy nó, ở trên Luân Hồi Lộ cũng có thể đi về một lần!

"Đạo diễn, nơi này có người chết, ngươi nhìn xem có được không, rất thích hợp cho một cảnh quan trọng trong « Đại Thánh trở về »."

"Đừng lề mề, trong đêm nay chúng ta phải đi Long Hổ sơn, nơi đó là cảnh quan trọng nhất, đừng trêu chọc người chết, tránh dọa người, nhất là vừa rồi ở ngoài trăm dặm sấm sét vang dội, quá quỷ dị."

"Ừm, không vội, để tôi nhìn một chút xem." Đúng lúc này, vị đạo diễn kia tự mình đi tới, nhìn thấy Sở Phong khắp cả người đều là thương tích, nói: "Ai u, không sai, rất phù hợp cảnh tượng thê thảm khi Đại Thánh trở về trong lòng ta, quay đi, là một cảnh quan trọng, không cần trang điểm với sửa lại. Dù sao cũng là người chết, không cần bỏ phí, nếu thực sự không được, kéo đến Long Hổ sơn đi, lại dùng thêm một hai ngày."

"Đạo diễn, lòng dạ cậu thật hiểm độc, vì tiết kiệm tiền chuyện gì cũng dám làm a!"

Sở Phong lộ ra thần sắc cổ quái, sau đó lảo đảo trong gió, ở trong này cũng có thể gặp được một vị cố nhân? Chính là đạo diễn nát Chu Ỷ Thiên năm đó quay bộ phim Ngưu Ma Đại Thánh, hắn lại phải quay bộ 2 rồi? !

Bất quá, sắc mặt hắn hơi đen lại, tại sao lại gặp gỡ đạo diễn này, mà trong lúc vô tình lại trở thành nhân vật chính trong phim của hắn.

Bình Luận (0)
Comment