Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Vạn Thần Chi Hương trước kia rất bình yên, giống như một mảnh tịnh thổ yên tình.
Thế nhưng chẳng mấy chốc nơi đây đã nhuốm máu rồi, tiếng kêu thảm thiết vang lên liên tục, vì tranh đoạt phương pháp hô hấp, thần dược... mọi người giết hại lẫn nhau.
Phía xa, một con cực thú màu vàng kim đang nằm lê lết, đó là Thao Thiết Hoàng Kim, một người đàn ông vô cùng cường đại bị chém rụng đầu, hiện ra nguyên hình.
Bên kia, một con rắn lớn màu đen đang cuốn thành một ngọn núi, có tiếng xì xì của rắn lè lưỡi vang lên, kết quả bị một con chuột màu bạc dài khoảng trăm mét đánh lén, cắn một cái đứt cổ.
Con chuột màu bạc này rất mạnh, có thể vượt qua vũ trụ, đột nhiên xuất hiện là một sát thủ cực kỳ bá đạo.
“Cẩn thận, lại có một con chuột hư không, chớ để nó chui vào chỗ trống.” hiện tại ngay cả cao thủ thuộc danh sáng một trăm người đứng đầu đều phải nghiêm túc, lo lắng về con chuột lớn màu bạc này.
“Rống!”
Tiếng rống to truyền tới, Nguyên Từ Thánh Thể tóc tài bù xù, lỗ chân lông toàn thân tràn ra huyết khí màu bạc tràn ngập, quả thực là lực bạt sơn hà khí cái thế, vô cùng dũng mãnh.
Bịch
Đột nhiên hắn ta lao ra, đánh một quyền xuống. Trên bầu trời, mười mấy thân ảnh màu bạc gào thét, nhao nhao rơi xuống, sau đó nổ tung, hóa thành vũng máu.
Đó là mười mấy con rắn bạc, tất cả đều mọc cánh, lúc vỗ cánh phát ra tiếng vù vù. Vừa rồi đã có mấy chục cường giả Quan Tưởng đỉnh bị chúng xuyên thủng.
Đây là một trong các loại rắn biết bay, là hậu duệ của Á Thần Thú vô cùng cường đại, thân thể của chúng như đao kiếm, có thể dễ dàng xuyên thủng thân thể bằng xương bằng thịt của đối thủ.
Kết quả, sau khi chúng gặp được Nguyên Từ Thánh Thể lại bị một quyền toàn bộ nổ tung, hóa thành vũng máu.
“Các vị hãy cẩn thận, tộc Kiến Địa Ngục cũng tới, chúng đang đi đánh lén đó.”
Có người hoảng sợ la lên, sau đó hắn ta lập tức kêu rên, phía sau hắn ta có một con kiến màu đen lớn như con tê giác im hơi lặng tiếng xuất hiện, đôi răng lớn như cái kìm cắn đứt hắn ta. Sau đó làm hắn ta tan thành một bãi máu sền sệt.
Cứ như vậy, chỉ trong chốc lát, bốn năm mươi con kiến lớn màu đen hành động như gió táp, ánh sáng kim loại chớp lên, toàn thân màu đen nhánh, lớn như tê giác, đao thương bất nhập, xuất hiện trong vùng tịnh thổ này. Đó chính là Kiến Địa Ngục.
Chỉ mới một lúc trước, nơi này còn rất bình yên, nhưng chỉ trong nháy mắt, khi cơ duyên xuất hiện, máu đổ khắp nơi, trở thành chiến trường giết chóc.
Sở Phong liên túc chém chết tám vị lão giả của tộc Thiên Thần, khiến La Phù tức đến nỗi lập tức xông đến, nhưng lại vồ hụt. Suýt nữa thì gã bị đao hư không bổ trúng.
Nhưng là một cao thủ trẻ đứng đầu tộc Thiên Thần, thực lực của La Phù thực sự hơn người, nhất là thần giác của gã siêu cấp nhạy cảm, không ngừng cảm nhận được phương vị trong hư không của Sở Phong, phản kích hung mãnh.
Sở Phong hạ quyết tâm muốn xử lý truyền nhân mạnh nhất của tộc Thiên Thần, nhưng hắn cũng không liều mạng, trong Vạn Thần Chi Hương xuất hiện cơ duyên, hắn cũng không muốn bỏ qua.
Trong yên lặng, hắn khống chế thuyền lục trúc bay đi xa, bay hướng về một bia đá, nơi đó có rất đông người, rất nhiều người đanh tranh giành, trong đó có Thiên Mệnh Tiên Thể và Ánh Vô Địch, đánh tới nơi này bụi mù lên, một vài tiến hóa giả bị liên lụy, nổ tung giữa không trung, biến thành mưa máu.
Bia đá cao khoảng mấy trăm mét, phía trên tỏa ra ánh sáng lung linh, thỉnh thoảng có ký hiệu lóe lên, sương trắng lượn lờ, phát ra tiếng tụng kinh của cổ nhân. Đây là lạc ấn mà tiên dân lưu lại.
Sắc mặt của Sở Phong đột nhiên biến đổi, hắn tin rằng đó không phải truyền thừa Đạo Dẫn, cũng vì thế hắn thở dài một hơi, không lo lắng bản phương pháp hô hấp này truyền ra Tinh Không.
Ngay sau đó, Thiên Mệnh Tiên Thể và Ánh Vô Địch cũng rời đi, bọn họ đều có phương pháp hô hấp Cứu Cực của bản thân, nếu không phải phương pháp hô hấp Đạo Dẫn thì không thu hút được bọn họ.
Trong một mảnh vườn thuốc, Sở Phong ngửi thấy một mùi thơm ngát, đây là dấu hiệu của một loại thuốc lớn nào đó trưởng thành, hắn đang tìm kiếm, nhưng vào thời khắc quan trong thì một cái móng vuốt sắc bén đột ngột vồ về phía hắn, tàn nhẫn và đáng sợ.
Phải biết rằng hắn khống chế thuyền lục trúc, trốn trong hư không, thế mà lại bị người khác phát hiện và đoán ra.
Hắn lập tức hiểu ra, bởi đó là một con chuột hư không, giống với hắn tới vô ảnh đi vô tung. Chẳng biết nó đã theo dõi hắn từ lúc nào, giờ quyết định ra tay.
“Ta còn không bắt ngươi khai đao, ngươi lại dám xuống tay với ta à?” Sở Phong cười nhạt, tránh thoát kích này.
Hắn cầm đao Luân Hồi trong tay đánh tới.
Bộ tộc chuột hư không có số lượng rất ít, nhưng chúng đều là nhân vật hung ác trong giới ám sát, cực kỳ khó chơi, nếu một ngày chúng để mắt tới một người, hiếm khi chúng thất thủ.
“Phốc.”
Cuối cùng, sau khi giao thủ hơn mười chiêu, một cái đầu chuột lớn bay lên, rơi xuống mặt đất, phun ra một mảng máu lớn. Sau đó thi thể và hồn phách của nó đều bị chôn vùi, bị cắt đứt đường luân hồi, hoàn toàn tiêu đời.
“Chít chít...”
Trên bầu trời truyền tới tiếng chuột kêu, năm con chuột hư không lại xuất hiện, có màu bạc, màu xanh nhạt, màu vàng, có kích thước không đồng đều, màu sắc cũng khác nhau, ánh sáng trong mắt yếu ớt, chúng nhìn Sở Phong chằm chằm đầy hận ý.
Sở Phong giật nảy mình, tộc này số lượng rất ít, sao đột nhiên lại xuất hiện nhiều như vậy?
Hắn cảm thấy có điều chẳng lành, không chế thuyền lục trúc bay lên trời, lập tức xông qua. Hắn thấy bộ tộc này đối với hắn là một uy hiếp rất lớn, bởi hắn rất dễ bị bại lộ trước mặt chúng.
Xoẹt
Trong hư không, một tia sáng đột nhiên hiện ra, hư không kia đang vỡ ra, giống như lưỡi đao đang bổ cực nhanh về phía Sở Phong, muốn chém hắn thành hai mảnh.
Đây là Thứ Nguyên Không Gian Trảm trong truyền thuyết sao?
Nói như vậy, loại năng lực này không phải quái vật lâu năm thì không thi triển ra được. Nhưng chuột hư không là một bộ tộc quá tà môn, bọn chúng xuyên qua hư không, có loại năng lực này.
Đối mặt với Thứ Nguyên Không Gian Trảm, ngay cả Sở Phong cũng đều phải dè chừng, không dám cứng đối cứng với kích này.
Xoẹt, xoẹt, xoẹt
Đao Luân Hồi phát sáng, hắn chém ngang vùng đất này, đại chiến với năm con chuột hư không, cuối cùng sau hơn mười chiêu, hắn liên tục chém chết ba con, còn hai con xoay người bỏ chạy.
Sở Phong đuổi kịp một con, chém thành hai mảnh, máu tươi rơi từng trong hư không xuống, cuối cùng vẫn có một con trốn thoát, ẩn thân vào hư không, khiến hắn nhíu mày.
Sau đó, hắn không để ý nữa, tìm kiếm dọc theo mảnh đất này, một mùi thơm hấp dẫn người ta, ở trong một tràng vực, nhưng trong đó đang có rất nhiều tiến hóa giả, nhưng vẫn chưa thể vào được. Sở Phong phá giải, lặng lẽ xông vào, không ai phát hiện ra hắn cả.
Sau khi đi vào, hắn không khỏi nhíu mày, từng tầng tràng vực liên tiếp với nhau, chúng khiến hắn phải tốn công một chút, cuối cùng cũng đi tới bãi đá vụn giữa mảnh tịnh thổ này.
Mảnh đất này không còn trong vườn thuốc nước.
Hắn kinh ngạc, nếu không thông hiểu tràng vực, hắn rất khó xông vào nơi đây nhanh như vậy. Đây quả thực là tạo hóa chuẩn bị cho hắn.