Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Thấy ngươi thẳng thắn cung khai, ta không dùng đao Luân hồi.”
“Ừm, không tốt rồi.” nhưng lúc này, La Phù, truyền nhân U Minh tộc, Tần Lạc Âm vừa bước vào trong núi đá, sắc mặt của người đàn ông trung niên Tây Lâm tộc biến đổi, nói: “Lui ra ngoài, bí bảo tràng vực này đang tan rã, người bên trong sắp thoát khỏi đây.”
Vèo, vèo, vèo...
Tất cả bọn họ đều nhảy ra ngoài, bên cạnh họ còn có một đám lão giả, có khoảng vài chục người, đều là nhân vật lão làng của bốn đạo thống lớn.
“Nếu bí bảo này sắp bị hủy diệt thì hãy đốt cháy hoàn toàn cho ta.” người trung niên Tây Lâm tộc tự nói, sau đó lão ta ném liên tiếp từ khối nam châm màu đen vào.
Lão ta cũng là một đại sư tràng vực, bây giờ mới động thủ, lão muốn làm bí bảo tràng vực cỡ lớn này nổ tung.
Ầm
Cuối cùng núi đá phát sáng, toàn thân lấp lánh, gần như trong suốt, sau đó tiếng nổ ầm ầm vang lên, núi đá giải thể toàn diện.
Chuyện này xảy ra quá đột nhiên, Sở Phong la lên một tiếng vì đau đớn, máu me khắp người, trực tiếp bay ra ngoài, suýt nữa thì hắn bị thủ đoạn sắc bén của đại sự tràng vực Tây Lâm tộc giết chết.
May mà hắn mặc bảo y Bất Tử Thần Tàm, đeo trường kiếm của đạo trưởng Đa Bảo, đeo vòng tay Tinh Không Mẫu Kim của Từ Thành Tiên..., từng kiện bí bảo đều có thể dùng để phòng thân.
Tất cả đều được cướp từ trên người của một đám thiên kiêu.
Ngay cả những nơi không đáng chú ý đều có bí bảo, ví dụ như trên tóc của hắn có trâm cài tóc của Ánh Trích Tiên, nó từng giúp hắn chống lại được hơn mười nhát búa Hoàng Kim Lôi Điện.
Ví dụ như trên cổ hắn đeo dây chuyền Tinh Toản của Ánh Hiểu Hiểu, nó có thể dẫn năng lượng tinh không hộ thể.
Đã như thế rồi mà Sở Phong vẫn bị chảy máu đầm đìa, thực sự hắn bị nổ không hề nhẹ.
Đương nhiên, nếu đổi thành người khác, dù vượt qua cảnh giới Quan Tưởng một cấp thì vẫn có khả năng lớn là sẽ chết, loại bí bảo tràng vực cỡ lớn này nổ tung, tình cảnh quá kinh khủng.
Bịch lúc năng lượng cuộn trào mãnh liệt, ánh sáng nổ tung, Sở Phong bị rơi xuống, đập mạnh xuống đất, mặt đất xuất hiện một cái hố lớn khá sâu.
Dù vậy mặt nạ bằng thanh đồng trên mặt của hắn cũng không vỡ, vẫn hoàn hảo như cũ, bởi hắn rất làm dáng, sợi tóc ở hai bên thái dương có cắm hai cái lông khổng tước, đồng thời còn ẩn giấu một đôi bông tai của Ánh Trích Tiên, chúng tỏa ra ánh sáng thần thánh, che chở đầu và mặt của hắn.
“Sở Phong, mạng ngươi cũng lớn lắm, không chết trong Luyện Ngục. Ngày hôm này, ta sẽ tự tiễn ngươi xuống địa ngục, ngươi cút vào minh thổ cho ta. Ta sẽ tiễn ngươi lên đường một lần nữa.” La Phù của tộc Thiên Thần quát lên, động tác của gã còn nhanh hơn so với âm thanh, lao tới như tia chớp, đao Thiên Thần trong tay gã chém thẳng xuống phía Sở Phong.
“Keng.”
Trong cái hố to phát ra ánh sáng chói mắt, đồng thời cũng phát ra tiếng kim loại va chạm suýt rách màng nhĩ, Sở Phong cầm Đại Chùy Hoàng Kim trong tay vọt lên, chống lại đao Thiên Thần, năng lượng bộc phát ra quá kinh khủng, nó làm cho mặt đất trong chu vi vài dặm đều trầm xuống, một cái khe lớn màu đen như mạng nhện lan tràn ra, cảnh tượng rất đáng sợ.
Thần tử U Minh mở miệng, mang theo vẻ hờ hững, có hơi xa cách, cố ý chèn ép và kích thích Sở Phong: “Ha ha, Sở Phong, mạng của ngươi cũng lớn thật, thế mà vẫn trốn khỏi Luyện Ngục được, nhưng cũng chỉ dừng ở đây mà thôi. Năm đó, tổ tiên của ta đã lật đổ địa vị của tiến hóa giả ở hành tinh này, dẫn dắt tộc ta tấn thăng lên cường tộc thứ mười một trong vũ trụ. Hôm nay đến lượt ta chôn vùi ngươi, làm cho cảnh xưa tái hiện, tinh cầu này cũng đến lúc hạ màn rồi.”
Hắn ta vận chuyển phương pháp hô hấp u minh, trong nháy mắt, tử khí tràn ngập vùng đất này, sướng màu đen bốc lên, toàn thân hắn ta rơi vào trong bóng tối. Hắn ta cầm trường mâu màu đen trong tay, đâm về phía Sở Phong, tàn nhẫn và tuyệt tình.
Sở Phong không nói câu nào, Rầm vòng tay Tinh Không Mẫu Kim đập về phía thần tử U Minh, bộc phát ra uy năng mạnh nhất.
Keng
Tia lửa văng khắp nơi, sau đó tiếng răng rắc vang lên, lưỡi của trường mâu kia gãy, nó làm sao có thể chống lại được vũ khí được đúc từ Tinh Không Mẫu Kim.
“Đem ra đây.” Thần tử U Minh rất hung tàn, trực tiếp muốn đoạt cái vòng tay này.
Nhưng vòng tay Tinh Không Mẫu Kim xoay tròn, phát ra năng lượng đáng sợ, hình thành một cái động màu đen, muốn hút hắn ta vào trong.
“Giết.”
La Phù ra tay, đao Thiên Thần lại chém ra, bổ về phía động màu đen.
Cứ như thế, trong nháy mắt, ba đại cao thủ đã giao thủ trên mười chiêu, động tác cực nhanh, thực lực quá mạnh, họ đều là những cao thủ tuyệt đỉnh trẻ tuổi trong vũ trụ.
“Sở Phong, ngươi không lên tiếng thì nghĩ là chúng ta không biết ngươi trở về sao?” thần tử U Minh quát lên.
“Cùng ra tay giết hắn đi.” Người trung niên Tây Lâm tộc đứng ở đằng xa, lệnh cho mười mấy lão giả cùng tấn công.
Đồng thời, lão ta hướng về phía xa hô to: “Đạo tặc đeo mặt nạ thanh đồng ở đây, các ngươi biết hắn là ai không? hắn là... Sở Ma Đầu.”
Mặc dù vẫn chưa được chứng thực, lão ta đã hét lớn lên như thế, ánh mắt người trung niên Tây Lâm tộc hiện lên vẻ tàn nhẫn, lão muốn mượn sức mạnh của mọi người để giết Sở Phong, giải quyết mối họa.
“Ha ha...” Sở Phong nở nụ cười, không tỏ bất kỳ thái độ gì, hắn chưa từng nói mình không phải Sở Phong, ra tay sắc bén, giao chiến với bọn họ.
Nhất là lúc mười mấy tên lão giả cùng xông đến, bọn chúng tưởng xúm lại sẽ có cơ hội làm Sở Phong bị thương, vòng tay Tinh Không Mẫu Kim rung lên, vù trực tiếp xoay tron ra ngoài, trong tiếng phốc phốc, bốn vị lão giả cảnh giới Quan Tưởng đỉnh liên tiếp bị đập nát, nổ thành mưa máu.
Hơn nữa, trong quá trình cái vòng tay này xoay tròn thì động màu đen trong vòng tròn biến đổi, hút năm lão giả vào trong, theo sự thôi động của Sở Phong, năng lượng tinh thần khẽ chấn động, năm người bị hút vào trong kêu lên thảm thiết, thân thể bị cắt ra từng khúc, chết rất thảm.
Keng
Cùng lúc đó, hắn chém đao Luân Hồi, muốn tử chiến với La Phù và đám người thần tử U Minh.
“Thực sự là hắn sao?” Tần Lạc Âm rung động, tâm trạng của nàng rất phức tạp, bởi trong bụng nàng đang có một sinh mệnh nhỏ bé, không thể nào luyện hóa được, nó có quan hệ với người kia.
Trong lúc nàng tới gần, phần bụng chấn động kịch liệt, nó khiến nàng lảo đảo, tay vỗ nhẹ bụng dưới, lập tức đứng lại.
Lúc này, một đạo sĩ trẻ tuổi kêu lên: “Đạo gia ta cảm thấy, huyết mạch đang hiệu triệu. Đó nhất định là cha ta, cuối cùng cũng xuất hiện rồi, ông ấy tới cứu ta sao? Cha, đạo gia ta nhớ cha, mau đi hàng phục người mẹ đáng tin của ta đi. Hãy bảo vệ đứa con trai được chú định tương lai sẽ trở thành đệ nhất chiến thần này đi.”
Hắn ta kích động nên đi qua đi lại, làm cho Tần Lạc Âm liên tục lùi về sau, sắc mặt mất tự nhiên.
Đương nhiên, nếu đạo sĩ kia biết người cha này của hắn ta đã cho hắn ta ăn gạch ở trước động Luân Hồi, cướp lá bùa màu đen, có lẽ hắn sẽ muốn chửi má nó lên. Đương nhiên, càng phải mắng cha, sau đó hắn ta sẽ liều mạng với cha hắn ta.