Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1291 - Chương 1305: Toàn Diệt (1)

Thánh Khư Chương 1305: Toàn diệt (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

La Phù liều mạng giãy dụa, muốn tự chém để tự vệ, nhưng không còn kịp rồi, một nửa thân thể đó ở chỗ vết thương bị ăn mòn nhanh tróng, nhanh chóng tan rã, gã rú lên thảm thiết, sắp mất mạng.

"Ta đã nói, hôm nay tất sát các ngươi!"

Sở Phong quát, muốn ở trong ngàn quân chém giết hai đại Thần Tử!

Phốc!

Quả nhiên, đầu lâu La Phù bay lên!

"Có người hộ đạo thì như thế nào? Giống nhau, giết không tha!" Hắn hét lớn.

Tiến hóa giả xông lên thành đoàn, nhưng vẫn không thể ngăn cản Sở Phong, hắn ở trong ngàn quân chém đầu hai vị Thần Tử, trường đao màu đỏ tung bay, chấn nhiếp lòng người.

"A. . ."

Thiên Thần tộc, U Minh tộc còn có cả các đội ngũ khác, tuy so ra thì kém hơn mấy tên hộ đạo kia, nhưng cũng không phải kẻ yếu, tất cả đều phát điên rồi, đây chính là truyền nhân mạnh nhất của hai tộc a, cứ như vậy bị người chém ở trong này, gọt sạch thủ cấp, sao có thể chịu đựng? !

Sưu sưu sưu. . .

Một đám người xông lên trên, lại thêm người của các đại tộc đi theo hai tộc, hướng lên như ong vỡ tổ, muốn vây công Sở Phong.

"Ừm? !"

Sở Phong cảm thấy là lạ, có người đang che giấu, trong đáy mắt hắn có thần mang, cũng không tuyệt vọng, mà là mang theo chút kinh hỉ, hướng về phía chỗ La Phù bị giết phóng đi.

Xoẹt!

Sở Phong càng nhanh thêm, Nhân Đao Hợp Nhất, hóa thành một đạo ánh sáng, quay đầu giết về, tiếp đó là bắn ra ánh sáng đỏ chói mắt, hừng hực mà xán lạn, ngang qua trời cao!

Bởi vì, hắn nhìn thấy sau khi đầu lâu La Phù bị chém xuống, mặc dù đang bị Luân Hồi Đao ăn mòn đang tan rã, nhìn như sắp hình thần câu diệt.

Thế nhưng kỳ thật vẫn còn có sinh cơ, một đoàn chân huyết đang phát sáng, ở sau đầu lấp lóe.

"Ngăn cản hắn!"

"Nhanh, ngăn hắn lại, đừng cho hắn tiếp cận!"

Có người gấp gáp, giận không kềm được, lớn tiếng kêu.

Lúc này, đừng nói chi là Sở Phong, chính là những người khác cũng có cảm giác, nơi này có ẩn tình khác.

Sở Phong Nhân Đao Hợp Nhất, hóa thành một ánh đao sáng chói mà hừng hực, sau khi đến phụ cận một chút đã nhìn ra lý do, phía sau đầu lâu bị ăn mòn đến mức sắp tan rã hoàn toàn kia có một giọt chân huyết, ở trong một cái thần phù, tràn ra sinh cơ nồng đậm, ngoài ra còn có một chùm sáng linh hồn.

Thế Tử Phù!

Hắn lập tức hiểu rõ, đây là đại giáo vô thượng, bí bảo quý giá chỉ chủng tộc chí cường mới có, là do Thánh Nhân không tiếc cái giá lớn chắt lọc sinh cơ bản nguyên, chuẩn bị cho hậu đại dòng chính có thiên phú kinh diễm.

Lúc trước khi ở trong Luyện Ngục, Tần Lạc Âm đã từng nhờ Thế Tử Phù mà sống sót, nếu không phải vậy thì đã sớm chết trong ngọn lửa có màu lam.

"Giết a!"

Một số người Thiên Thần tộc rống to, có người hộ đạo ở chỗ sâu trong tịnh thổ lao ra, bọn lão có người gãy mất cánh tay, có người mất đi nửa thân thể, càng có người chết thảm, đều là do ánh lửa lộng lẫy đốt cháy, cuối cùng còn ba người không trọn vẹn xông ra, có thể còn sống sót cũng là nhờ bản thân đủ quả quyết, tự chém thân thể, ngăn cản ánh lửa lộng lẫy lan tràn dọc theo nhục thân cùng tinh thần.

"Sở Phong, ngươi cút ngay cho ta!"

"Tiểu nghiệt súc, ngươi muốn bị diệt tộc, muốn chết!"

Ba người nôn nóng, điên cuồng vọt tới, lần nữa kết hợp ngưng kết thành một thể, bắn ra năng lượng lóa mắt, tạo dựng ra một cây Hoàng Kim Chiến Mâu, toàn thân chói mắt, như là rèn đúc từ ánh mặt trời mà thành, đâm về phía Sở Phong, quả quyết chặn giết hắn, không để cho hắn tới gần chân huyết La Phù cùng Thế Tử Phù.

Tất cả mọi người nhìn chăm chú, trong lúc nguy cấp, người hộ đạo của Thiên Thần tộc giết trở lại, thế mà khiến cho sự tình có khả năng bị đảo ngược, sắp cứu được La Phù, để gã tái sinh.

Nhưng mà thân ảnh Sở Phong như siêu nhiên, như mộng ảo, tại chỗ biến mất, thần kỹ Thiên Nhai Chỉ Xích thần kỹ cùng diệu thuật Súc Địa Thành Thốn kết hợp sử dụng, quá nhanh, tránh được thanh Năng Lượng Hoàng Kim Trường Mâu kia, trong khoảnh khắc đã đến cạnh chân huyết của La Phù, giơ tay chém xuống.

Lần này, trường đao im lặng, bổ ra những chân huyết kia, chôn vùi chút linh hồn kia, cũng chặt đứt Thế Tử Phù.

"A. . . Sở Phong, ta làm quỷ cũng không buông tha ngươi!" La Phù thê lương thét dài, phát ra âm thanh cuối cùng, tràn đầy phẫn hận cùng oán niệm, quá không cam tâm.

Gã vốn dĩ tưởng rằng có thể còn sống sót, trốn qua tử kiếp, đâu thể nào ngờ tới, Sở Phong bỗng quay thương giết về, bổ cho gã một đao, lần nữa tiễn gã lên đường.

Rõ ràng nhìn thấy hi vọng, cuối cùng lại để cho gã phải tuyệt vọng, loại cảm giác này quá khó tiếp thu, để cho gã cùng lúc trải qua từ Thiên Đường rơi xuống tiến Địa Ngục đầy cay đắng và dày vò.

Nhưng ai cũng chỉ chết một lần mà thôi, gã lại còn bị giày vò đến không chịu được, biến chuyển quá nhanh, cuối cùng sụp đổ.

"Lão tử chính là từ Địa Ngục trở về, còn sợ một tên tiểu quỷ như ngươi? Còn nữa, ngươi đâu còn có khả năng luân hồi!" Sở Phong lãnh khốc vô tình nói: "Ta nói muốn giết ngươi, thì tuyệt đối giết cho triệt để!"

Sau đó, hắn quay đầu đi, khống chế thuyền trúc rời đi, để lại ba tên hộ đạo thân thể không trọn vẹn tức giận đến điên cuồng.

"Xoẹt!"

Ở nơi xa, tiếng kêu thảm thiết liên tục phát ra, đó là người của U Minh tộc, trong ánh đao đỏ chói có người bị chém nghiêng vai, có người bị chém ngang lưng, còn có đầu người bay lên, mảng lớn máu tung tóe vẩy xuống, tay cụt, một nửa thân thể, đầu người... cùng đồng thời rơi xuống.

Sau đó, Sở Phong dùng một đao bổ ra một giọt chân huyết cùng linh hồn của U Minh Thần Tử, kèm theo cả Thế Tử Phù, để ở trong này phát ra một tiếng kêu thảm thiết thê lương cùng tuyệt vọng.

Hai tên hộ đạo của U Minh tộc từ phía xa lao đến, bọn lão tổng cộng có năm người, nhưng mới vừa rồi đã chết mất ba người, chỉ còn lại hai người cũng bị thương nặng như người hộ đạo của Thiên Thần tộc, bị Luân Hồi Hỏa trùng kích chính diện, quá khốc liệt, cho nên từ sâu trong tịnh thổ chạy về về cũng chậm hơn không ít, bọn hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn một màn này, những người khác của U Minh tộc không thể bảo vệ Thần Tử mạnh nhất của tộc này.

Cả đám tiến hóa giả quan chiến đều rùng mình, sau đó nghẹn họng nhìn trân trối, U Minh tộc cũng có Thế Tử Phù quý hiếm, kết quả là Thần Tử của tộc này cũng không tránh được cái chết, bị giết sạch sẽ.

Mà sự tình vẫn chưa kết thúc, Sở Phong khống chế thuyền lục trúc biến mất ở hư không trong nháy mắt, sát cơ tuyệt thế tại lần nữa bộc phát.

Oanh một tiếng, một đoàn năng lượng mây hình nấm nở rộ chói mắt, mang theo ánh sao, còn có cả các loại dị tượng nhật nguyệt tinh thần hiển hiện, đó là một chiếc vòng tay mẫu kim, bị Sở Phong dùng toàn lực đánh ra, vừa vặn đập trúng một người hộ đạo may mắn còn sống xót của U Minh tộc, khiến lão nổ tung, nhục thân cùng tinh thần giải thể hoàn toàn, huyết vụ tràn ngập.

Đây là chuyện thế nào? !

Rõ ràng là một đám người hộ đạo giáng lâm, muốn vây quét Sở Phong, làm sao lại có phong vân đột biến, bọn hắn lần lượt trọng thương mang hơi thở thoi thóp, chạy ra từ trong vùng tịnh thổ, lại bị săn giết!

Bình Luận (0)
Comment