Nhóm dịch: Thiên Tuyết
"Từ bây giờ ta cũng là người ngoài hành tinh, đi ra kêu đánh kêu giết đối với Sở Phong, xen lẫn ở trong đám người vực ngoại, tìm cơ hội từ từ thu thập bọn họ!"
Sở Phong cười lạnh, nhưng mà âm thanh truyền tới lại non như vậy, mà biểu lộ trên khuôn mặt cũng không có chút hung ác nham hiểm nào, không có chút vẻ hung hãn nào.
Ánh mắt kia quá tinh khiết, giống như là hai hồ nước trong.
Sắc mặt của hắn lập tức sụp đổ.
"Mẹ nó, đây là ta sao, phấn hồng non nớt lại xinh đẹp. Ta còn muốn đánh cho chính mình một trận. Bây giờ nếu mặc nữ trang và là bảo đảm so với đám mỹ nữ kia còn phiêu dật như tiên hơn, ta... Không muốn sống!"
Sở Phong hận cực kỳ, đụng đầu vào bảo kính, sau đó lại muốn đụng đầu xuống đất, cuối cùng đụng cho vài cây cổ thụ che trời bên cạnh cũng vỡ nát, hắn khó mà tiếp thụ nổi.
Hắn lấy ra một bộ rất chiến y trông rất cứng rắn và mạnh mẽ, giáp vàng trong vắt tỏa ra ánh sáng, kết quả là hắn phát hiện ra tư thế rất hiên ngang giống như nữ giả nam trang!
"Ta... Đại gia ngươi!" Sở Phong nguyền rủa.
Đương nhiên, nếu có người ngoài ở đây, đoán chừng sẽ im lặng mà oán thầm hắn, sau khi ăn thần dược đã trở nên đẹp đẽ hoàn mỹ, mà vẫn còn không vừa lòng như thế, cũng coi như là người hiếm thấy.
Thời gian rất lâu sau sắc mặt của Sở Phong vẫn khó chịu, hắn suy nghĩ thật lâu, mặc dù mình xinh đẹp như vậy làm cho hắn có chút không hài lòng, nhưng lại phát hiện ra có rất nhiều chỗ tốt.
"Từ nay về sau, ta có nhiều hơn một thân phận, mà còn hoàn toàn có thể tiến vào trong tinh không, hiện tại ta có thể đi nơi ở của bọn hắn ngay lập tức, người lẫn vật đều vô hại trà trộn vào, đoạt mệnh của bọn hắn, đi vét hang ổ của bọn hắn!"
Sở Phong càng nghĩ càng vui vẻ, càng nghĩ càng kích động, hắn có thể tiến vào vũ trụ tinh không, không cần lo lắng thân phận bị bại lộ, có thể ngông nghênh đi đến hậu phương của địch nhân!
"Hắc hắc. . ."
Hắn muốn phát ra tiếng cười quái dị, lộ ra dáng vẻ đằng đằng sát khí, thế nhưng mà mặt nước trong đầm lầy chiếu rọi ra một bóng dáng nhỏ có thể nói là rất xán lạn cùng đơn thuần, giống như một đóa hoa non mềm.
"Đi chết đi!" Hắn tức đến mức dùng một bàn tay đập nổ tung mặt nước, toàn bộ đầm lầy chìm xuống, xuất hiện một cái hố to đen sì, sâu không thấy đáy.
Điều duy nhất để cho Sở Phong cảm thấy được an ủi là thân thể này còn coi như đã lớn lên, tối thiểu nhất hắn cũng cảm giác được thận khỏe mười phần, chưa chịu ảnh hưởng của chuyện quay ngược về thanh xuân.
Sở Phong dùng một mồi lửa đốt sạch đi những xương cốt vụn, da chết, máu thịt còn trên mặt đất sau khi lột xác đi, chỉ để lại một đống tro tàn, tiếp đó hắn lại dùng một bàn tay đập xuống đầm lầy chôn sạch.
Giờ khắc này, hắn cảm giác rất cổ quái, giống như là sau khi thu được sinh mệnh mới, chôn bản thân mình ở kiếp trước xuống.
Sở Phong cảm nhận được không chỉ có bề ngoài biến hóa, còn có thân thể cứng cỏi, mặc dù là đang ở trạng thái thiếu niên, nhưng ngón tay tuyết trắng như ngọc kia có thể tuỳ tiện bóp nát bí bảo cấp Quan Tưởng, ngón tay chỉ cần hơi dùng lực là có thể bẻ gãy, nắm tay khép lại là có thể ép thành bột mịn.
Mặc dù không phải trái cây giúp tăng lên chiến lực, nhưng hắn vẫn phát sinh biến hóa kịch liệt.
Nhìn như ở hình dạng thiếu niên này, nhục thân của hắn vô cùng cường đại, so với trước kia thì lợi hại hơn nhiều, ở trong cảnh giới này của hắn, hiếm có người có thể sánh vai cùng hắn, quả thực là Bất Hoại Kim Thân trong cấp độ tiến hóa giả của hắn!
Người ở Quan Tưởng cảnh có lẽ rất khó đánh động được hắn!
Đồng thời hắn cũng phát hiện tinh thần lực cũng tăng vọt một mảng lớn, tinh thần càng thêm mạnh mẽ, như một ánh lửa đang nhảy nhót, giống như là một mặt trời màu vàng ở bên trong thân thể của hắn.
Hiển nhiên đây chỉ là biến hóa thời kỳ đầu của Sở Phong, mà phản lão hoàn đồng còn có thể ảnh hưởng đến cả đời!
Dù cho không phải là đại dược tăng lên cảnh giới thì cấp độ của Sở Phong cũng nhảy lên bậc cao. Sau khi thử quan tưởng Chư Thiên vạn vật, vũ trụ tinh không thì hắn thấy nước chảy thành sông. Hắn tăng lên đến trung kỳ của Quan Tưởng cảnh, mà chỉ thiếu một chút nữa là có thể lên đến hậu kỳ!
Tính theo thời gian tu hành của hắn thì loại tốc độ tiến hóa này vô cùng khủng bố, kinh thế hãi tục!
Sau đó Sở Phong dùng quang não tìm đọc, muốn nhìn một chút xem phản lão hoàn đồng sẽ mang đến những chỗ tốt gì mà hiện tại hắn còn chưa hiểu rõ.
Rất nhanh sau đó tâm thần của hắn chấn động, vô cùng vui mừng, tràn đầy cảm giác hạnh phúc.
Bất luận là sinh linh gì, muốn đạp vào con đường tiến hóa, tất nhiên là càng sớm càng tốt, trên thực tế, nếu không có đặc thù ở Địa Cầu, đang khi xuống dốc thì bắt đầu phát sinh biến hóa kinh thiên động địa, toàn bộ thế giới cùng khôi phục và tiến hóa, giống như ở độ tuổi của Sở Phong này coi như "Người giữa đường xuất gia" con đường phía trước nhìn không rõ.
Dù sao thì hắn xuất phát chậm.
May mà Địa Cầu đặc thù, toàn bộ thế giới đều cùng tiến hóa, cho hắn cơ hội lớn lao.
Mà hiện tại bản thân hắn còn phản lão hoàn đồng, cơ năng của thân thể trở về thời kỳ thích hợp nhất để tiến hóa, đảo ngược thời gian, trở về thời kỳ năm tháng hoàng kim, hắn đã được đền bù lại tiếc nuối, không còn có gì thiếu sót!
Thân thể hiện tại của hắn, so với đệ tử của các giáo phái bắt đầu bồi dưỡng từ trong bụng mẹ kia còn mạnh hơn, tốt hơn.
Thoát thai hoán cốt, tương đương với giúp cho hắn bắt đầu lại từ đầu, bây giờ Tiên Thiên chi tư quá hùng hậu!
Sau đó, Sở Phong rời đi, xóa đi tất cả vết tích nơi này, đi ra khỏi đầm lầy, một lần nữa trở về thế giới bên ngoài.
"Ta muốn đi vào trong tinh không, ta muốn đi gây họa cho quê hương các ngươi!" Hắn đang suy nghĩ, nếu muốn chạy vào trong tinh không, thì phải làm một thân phận tuyệt đối an toàn không có sơ hở.
Sau đó không lâu, ở gần có tiến hóa giả chào hỏi hắn, cực kỳ nhiệt tình, lôi kéo làm quen với Sở Phong, hắn tùy ý ứng phó, không quan tâm.
"Tiên tử xin dừng bước!"
Khi loại thanh âm này truyền đến, Sở Phong mới đầu còn không để ý, về sau lại cảm thấy là lạ, đây là nói với hắn! ?
"Tiên tử. . ."
Con mẹ ngươi! Sau khi Sở Phong tỉnh ngộ, nhịn không được muốn nguyền rủa!
Sau đó, hắn nhìn thấy bên cạnh có một nhóm người đi tới, đều gọi hắn là tiên tử, phải nói là cực kỳ ân cần.
"Mẹ nó! Ta muốn giết người!" Sở Phong nghiến răng nghiến lợi!
Cao nguyên phía Tây vô cùng trống trải, mặt đất đỏ nâu mênh mông bát ngát nối liền với bầu trời, xa xôi mà khoáng đạt, cây cối trên mặt đất thưa thớt, đá lớn sừng sững.
Sở Phong đối biến hóa của mình vô cùng không thích ứng, không yên lòng mà đi lại trên cao nguyên, kết quả là gặp phải loại chuyện này, tâm tình hỏng bét.
Hắn trợn mắt nhìn chằm chằm, thần sắc bất thiện mười phần.