Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Sở Phong như thế nào cũng không nghĩ đến, hôm nay ở đây lại gặp gỡ một tên, sát ý của hắn sôi trào!
Nhưng mà người chung quanh lại có sắc mặt trắng bệch, trên Quan Tưởng cảnh chính là Xan Hà, Tố Hình, Kim Thân, tận ba đại cảnh giới, lão bà này từng là cao thủ cấp độ Kim Thân, vậy đơn giản là không thể địch nổi.
Cho dù bà ta tự chém, đoán chừng cũng vẫn còn tại cảnh giới Tố Hình, thực lực khủng bố tuyệt luân.
"Ha ha. . . Viên tinh cầu này đã lâu không gặp, bây giờ ta lại tới, năm đó thật đúng là thoải mái a. Đáng tiếc, lúc trước không thể vận dụng Thần Linh Hóa Huyết Phiên, chỉ có thể hết sức nịnh nọt Thiên Thần tộc, hiện tại hạn chế đối với chúng ta rốt cục sắp đi qua. Aa, ta ngửi thấy hương vị tươi đẹp của máu, viên tinh cầu này rất đẹp, y hệt năm đó. Cho dù không thể công khai trắng trợn đồ sát, ta cũng sẽ có biện pháp dẫn phát náo động các nơi, ví dụ như các loại thú triều, ta sẽ ở phía sau thu hoạch những huyết dịch kia!"
Bà ta hơi híp mắt lại, nhìn ra mảnh đất xa xa, thần sắc hơi hoảng hốt, nghĩ đến chuyện ở Thượng Cổ, bà ta vẫn chưa thỏa mãn, tiếp đó là cười vô cùng thoải mái, bà ta muốn tiếp tục ở trên vùng đất này gây sóng gió.
Giờ khắc này, Sở Phong trịnh trọng quyết định, lập tức tru sát, không cho bà ta bất cứ cơ hội nào!
Đây là kỵ sĩ Tinh Không đầu tiên hắn gặp được, hắn đã từng thề vìđám người này, sẽ tiêu diệt cả một đội, hiện tại hắn muốn động thủ, chính tay đâm người đầu tiên trong quân đoàn ác ma này!
"Sắp tiến vào trong tinh không, mà ta vừa vặn thiếu một binh khí thuận tay để đi quấy rầy, vật này không tệ, vừa vặn còn có thể đổ vạ cho Linh tộc, dẫn cho chúng một ít cừu hận!"
"Những bạn già từng cùng ta kề vai chiến đấu kia, các ngươi chết thì cũng chết rồi, tàn thì cũng tàn rồi, không còn lại mấy người, mặc dù bây giờ ta là kẻ yếu nhất trong số người còn sống, nhưng cũng chỉ có ta còn có thể đạp vào mảnh đất này lần nữa, có lẽ ta có thể tìm được cơ duyên lớn mà năm đó tất cả mọi người không tìm được."
Bà ta cười thâm trầm, cả nếp nhăn trên khuôn mặt già nua cũng mở ra thư giãn, nhìn mảnh sông núi này, bùi ngùi mãi không thôi, bà ta rất hoài niệm về những năm tháng ấy.
Bởi vì khi đó bà ta còn trẻ, cùng với việc có thể ở trong này giết người không chút kiêng kỵ, tàn sát tiến hóa giả trên tinh cầu có vị thứ 11 trong vũ trụ khiến bà ta có cảm giác bản thân vô cùng thành công.
Sưu sưu sưu. . .
Ở phụ cận có một số người lại bắt đầu chạy trốn, nếu lưu lại thì hẳn phải chết không thể nghi ngờ, mà còn vô cùng thê thảm, ai sẽ tình nguyện chờ chết, những tấm da người trên mặt đất kia quá tà dị, bọn hắn không muốn rơi vào một kết cục như vậy.
"Bọn nhỏ, mỗ mỗ ta rất yêu mến bọn ngươi, đều xuống đây cả đi!" Bà ta mỉm cười, nhẹ nhàng lay động Thần Linh Hóa Huyết Phiên trong tay, huyết khí tràn ngập, lập tức bao trùm phía trước, những người chạy chốn là người gặp nạn đầu tiên, từ giữa không trung rơi xuống, chỉ còn lưu lại da người cùng xương vụn.
"Tiền bối, gia gia của ta từng là đạo đồng dưới trướng của Tử Mãng Thánh Nhân, ông có luôn luôn có quan hệ tâm đầu ý hợp với Linh tộc của ngài, xin ngài khai ân thả ta rời đi."
Thanh niên áo tím ném quạt xếp trong tay đi, quỳ sát xuống, lộ ra một dáng vẻ sợ hãi, không còn sự hăng hái như trước.
"Đây cũng là chuyện khiến cho người ta nhức đầu, aizz! Ta cho rằng ngươi vẫn nên lên đường đi, dù sao thì người chết mới có thể giữ bí mật, hiện tại chuyện Thần Linh Hóa Huyết Phiên của tộc ta xuất thế vẫn chưa thích hợp tiết lộ ra ngoài, nhỡ đâu mọi người đều biết thì sẽ có phiền toái lớn."
Bà ta lắc đầu, trên môi mang theo nụ cười thản nhiên.
"Tiền bối, xin hạ thủ lưu tình, ta có bí mật muốn đổi lấy tính mạng của ta!" Tử Mãng tinh la lớn.
"A, bí mật gì?" Bà ta hứng thú hỏi.
"Bộ tộc Tử Mãng của ta chính là hậu duệ của Chân Long, bởi vì nhiều chuyện ngoài ý muốn mà bị thoái hóa, trở thành mãng xà, nhưng trong tổ địa lại có một ít đồ vật từ cổ xưa lưu lại, một vị Huyền Tổ của ta từng phát hiện trên một vách đá có một đoạn Minh Văn không biết là lưu lại từ niên đại nào, có một đoạn viết trong Côn Lôn này có khả năng tồn tại. . ."
Nói đến đây thì Tử Mãng tinh không nói nữa.
"Tại sao không nói tiếp, chẳng lẽ ngươi đợi ta sưu hồn ngươi sao?" Bà già cười lạnh nói.
Tử Mãng tinh nói: "Ta muốn xin tiền bối Linh tộc dùng Thủy Tổ thề, chỉ cần ta nói ra bí mật thì ngài thả ta rời đi, bảo đảm ta bình an trở lại bên người tổ phụ mà không vấn đề gì."
"Ngươi thật là to gan, dám bức hiếp ta sao?" Bà ta lạnh giọng nói.
"Không dám, ta chỉ muốn sống sót, tiền bối nếu dùng sức mạnh, tinh thần lực của ta sẽ tự bạo, cùng lắm thì chết thôi!" Tử Mãng tinh cũng không thèm đếm xỉa.
"Tốt a!" Bà ta cuối cùng cũng thề, nếu thật sự là bí mật có giá trị, bà ta sẽ thả Tử Mãng tinh đi.
Trên thực tế thì Tử Mãng tinh rất bị động, cũng rất sợ hãi, lo lắng lời thề có lỗ hổng, nhưng cuối cùng cũng không còn cách nào khác, vẫn phải nói ra bí mật.
"Đoạn ghi chép kia rất đơn giản, từng đề cập tới chuyện Côn Lôn có hạt giống của Dương gian!" Tử Mãng tinh trịnh trọng nói ra.
Bà lão sau khi nghe thấy, sắc mặt ngay lập tức âm trầm xuống, nói: "Ngươi đùa bỡn ta? Chỉ có mấy chữ như vậy cũng dám nói là bí mật động trời? !"
Nhưng mà Sở Phong ở phía xa lại chấn động trong lòng, hắn lập tức nghĩ đến đồ vật trên người mình, chẳng lẽ là bọn chúng? !
Tử Mãng tinh hoảng hốt, vội vàng nói: "Tiền bối, ngài có chỗ không biết, trong tổ địa tộc ta đã được Thánh Nhân nghiệm chứng, đó là vết khắc cổ xưa nhất từ niên đại Chân Long, là nhóm cường giả nổi bật đầu tiên ở cảnh giới chiếu rọi Chư Thiên lưu lại."
"Ừm? !" Bà ta nghe vậy thì lập tức ngơ ngẩn, suy nghĩ một lát, bà ta không thể không nghiêm túc xem xét.
Bộ tộc Chân Long, mà lại là con rồng ở thời đại cổ xưa nhất kia, vậy thì giá trị quá lớn, thậm chí có thể nói là lớn đến vô biên, đó có thể là đệ nhất cường giả của vũ trụ khi đó!
"Căn cứ vào một chút manh mối, hàng chữ kia được cho rằng là của Chân Long cổ xưa nhất kia khắc xuống trước khi chết, trong thời khắc hấp hối hồi quang phản chiếu thì thôi diễn được chuyện ở Côn Lôn."
Nghe tới lời này của Tử Mãng tinh thì tinh thần bà ta tỉnh táo lại, thần sắc vô cùng nặng nề, trong ánh mắt như có kim mang lấp lóe, một tay xách lấy cổ áo tên kia, ép gã ta nói cho rõ ràng.
"Niên đại cổ xưa nhất kia, căn bản không biết Côn Lôn là nơi nào, ở đâu, khi đó chưa bao giờ có người nhắc qua về nơi này." Tử Mãng tinh cười khổ.
Gã ta có chút bất đắc dĩ nói: "Tận đến khi Địa Cầu quật khởi, xếp vị trí thứ 11, cái tên Côn Lôn mới truyền khắp vũ trụ, thế nhưng khi này đã cách khi Chân Long cổ xưa nhất kia tọa hóa cả trăm triệu năm."