Nhóm dịch: Thiên Tuyết
"Mi cũng đừng kích thích ta, không tin thì thôi, về hô hấp pháp hoàn chỉnh của các đại giáo, chính là căn bản giúp đại giáo đó có chỗ đứng, ta cũng không thể có được. Còn hô hấp pháp của tộc chúng ta, aizz, ngay cả là ta cũng không thể ngoại lệ, trong đầu có tinh thần cấm chế, một khi tiết lộ thì ta sẽ giải thể ngay lập tức, từ nay thành quỷ thật sự, làm bạn với mi." Thiếu nữ Hi thở dài.
"Thôi đi, nói nhiều như vậy, cũng đều là lời nói suông, tất cả đều là khoác lác!" Sở Phong xem thường.
"Uây, một tiểu quỷ ở Minh giới như mi mà nói cái gì đó, vậy mà lại không tin ta, ta sao phải khoác lác với mi? Ta là Hi tiên tử, xưa nay không nói dối. Còn nữa, ngươi đừng có mà không tin, cái gọi là kỳ tài ngút trời tại Âm gian, ở bên kia của chúng ta thật không tính là gì, quá yếu! Tối thiểu nhất, một mình ta có thể đánh 100 tên!" Thiếu nữ Hi nghếch lên cái cằm, làm một dáng vẻ bễ nghễ Âm gian.
"Đến, đến, đến, hai ta đánh một trận, ở cùng một cảnh giới, ta xem cô đánh 100 ta như thế nào!" Sở Phong lôi kéo nàng đi ra khỏi tiệm mì.
Thiếu nữ Hi giãy dụa hất tay của hắn ra nói: "Buông tay, hiện tại dương khí của ta bị hao tổn nghiêm trọng, sắp thành quỷ rồi, thân thể vô cùng suy yếu, tại sao phải đánh với mi? Lại nói, mi thật sự là mạnh hơn so với quỷ khác, đúng rồi, trạng thái này của mi, như trong truyền thuyết nói là. . . Lệ Quỷ! Ở giai đoạn hiện tại ta chắc chắn không thể động thủ với mi."
"Em gái cô!" Sở Phong nhịn không được nguyền rủa, Lệ Quỷ cũng có thể định nghĩa và giải thích như thế?
Sở Phong lôi kéo nàng nói: "Không được, hôm nay không chiến một trận thì không thể, không đánh cho cô chạy trối chết, răng rơi đầy đất, thì khi ta nhìn cô toàn thân sẽ không được tự nhiên!"
"Buông tay, nhân quỷ thụ thụ bất thân!" Thiếu nữ Hi hất tay của hắn ra, dùng một chiêu cổ quái, thế mà tránh thoát ra được, cũng kêu lên: "Bé gái Sở, mi lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, ta hiện tại đang bị âm khí xâm lấn, là thời điểm suy yếu nhất, hiện tại không đánh, mi tránh ra cho ta, nếu không thì ta dùng Thiên Đạo Tán đánh mi!"
Sở Phong trừng mắt nhìn nàng, cũng là không có cách nào khác.
Thiếu nữ Hi lại nói: "Như vậy đi, vì mi bảy cái không phục, tám cái không cam lòng, ta sẽ truyền cho mi một loại thần kỹ, cam đoan cho mi hưởng thụ cả đời, để cho mi mở mang kiến thức một chút lợi hại của diệu thuật Dương gian lợi hại như thế nào."
Sở Phong nghe vậy, trong lòng hơi động, lập tức cười nói: "Tốt, cô truyền cho ta một loại thần kỹ, ta sẽ không đánh cho cô răng rơi đầy đất."
Thiếu nữ Hi trừng hắn, nói ". Phì, mi nói chuyện thật khó nghe, nếu là đang ở Dương gian, bằng vào tính tình nhỏ nhen của ta, tuyệt đối sẽ ném mi vào trong Luyện Dược Lô chưng nấu ba ngày ba đêm!"
Tiếp theo, nàng bắt đầu nhíu mày, cẩn thận suy nghĩ một chút rồi nói: "Thật đau đầu, trong đầu của ta mặc dù có rất nhiều thần kỹ, nhưng cũng không thể truyền ra ngoài, đều thuộc về loại bí mật cao cấp trong tộc. Aizz, để cho ta suy nghĩ một chút. . ."
Nàng bắt đầu suy nghĩ, bày ra dáng vẻ rất đắn đo. Cuối cùng, thiếu nữ Hi ngẩng đầu nói: "Có, có một loại chiến kỹ ta tu luyện không nhiều, nhưng vẫn nhớ đủ khẩu quyết, vậy liền dạy nó cho mi đi."
Sở Phong nghe xong, con mắt lập tức sáng lên, thiếu nữ tới từ Dương gian này thật sự muốn dạy cho hắn cái gọi là thần kỹ? Nhưng mà, hắn cũng rất hoài nghi nói: "Chuyện cô nói đáng tin sao, nếu là thần kỹ, mà ngay cả khẩu quyết cô cũng sắp quên, vậy cô không tu luyện nó sao?"
Thiếu nữ Hi bĩu môi, lộ ra một bộ dáng khinh bỉ nói: "Thôi đi, thần kỹ của nhà ta còn tu luyện không hết, có thể lựa chọn quá nhiều rồi, nào có thời gian đi luyện loại hàng thông thường kia."
"Ta... Mẹ nó!" Sở Phong trực tiếp không làm nữa, không nhịn được muốn nói thô tục: "Cô lừa ta, muốn dạy ta hàng thông thường, là không cẩn thận nói lỡ miệng a? !"
"Cái gì cơ, ta nói hàng thông thường không phải là ý “hàng thông thường” kia, ý ta chỉ là không dính đến cấm chế trong đầu, là thần kỹ không phải độc nhất vô nhị ở Dương gian, có một bộ phận người đều biết khẩu quyết. Nhưng mà nó thật sự rất lợi hại, xem như chuẩn thần kỹ, à không, khi luyện được thành thục thì đó chính là thần kỹ." Thiếu nữ Hi nói xong lời cuối cùng thì nhìn thấy nét mặt Sở Phong có chút bất thiện, vội vàng đổi giọng nói: "Sở dĩ có người nói nó là chuẩn thần kỹ, đó là bởi vì người biết khá nhiều, không phải độc nhất vô nhị, lại còn rất khó luyện , người bình thường luyện không được."
Sắc mặt Sở Phong có chút âm tình bất định, hắn phát hiện thiếu nữ Hi cũng rất biết lừa dối, rất đáng xấu hổ, rất không đơn thuần.
"Nếu không học thì thôi, còn chọn chọn lựa lựa!" Thiếu nữ Hi lẩm bẩm, cằm giơ lên rất cao, bày ra dáng vẻ cao ngạo lại khinh bỉ Sở Phong.
Sở Phong nói: "Học, để cho ta nhìn một chút cái gọi là chuẩn thần kỹ này có bao nhiêu lợi hại, phải chăng có đầy đủ linh tính."
Thiếu nữ Hi uốn nắn: "Nhớ kỹ, đây thật sự là thần kỹ, nhưng có thể diễn hóa đến cảnh giới xuất thần nhập hóa, thì phải nhờ vào thiên phú cá nhân của mi. Bé gái Sở, ta rất xem trọng mi."
Sau đó, hai người đến một vùng hoang dã, đến một nơi không người trên tinh cầu này, thiếu nữ Hi bí mật truyền âm, dạy hắn khẩu quyết.
Sau đó, nàng ấn tay một cái, một chút tinh thần lạc ấn bay vào trong đầu Sở Phong, liên quan tới loại thần kỹ này, cho dù đây gọi là hàng thông thường, nàng cũng rất nghiêm túc, lo lắng tiết lộ ra cho những người khác ở Âm gian biết.
Thiếu nữ Hi rất trịnh trọng nói: "Thần kỹ đều có lai lịch lớn, đều phải coi trọng, không thể tuỳ tiện truyền cho người khác, bởi vì rất quan trọng. Còn tốt, hoàng triều nắm giữ Thiểm Điện Quyền đã diệt vong, nếu không phải vậy thì tuyệt học trấn giáo của bọn họ làm sao có thể truyền ra ngoài, cho dù là ở Âm gian thì bọn họ cũng sẽ phái người truy sát, không cho phép thần kỹ bị truyền ra ngoài!"
Sau đó. . . Sở Phong mê mẩn rồi!
Đây thật sự là một loại diệu thuật kinh người, trong lúc giơ tay nhấc chân của hắn, không tự chủ được muốn đứng lên ngay, khi thi triển loại quyền pháp này, hai nắm đấm của hắn mang theo thân thể của hắn chạy cực nhanh, đưa hắn gia tăng tốc độ, muốn không nhanh cũng không được, quá kinh khủng, hắn thế mà lại đang bị quyền ấn dẫn dắt.
Oanh! Oanh! Oanh!
Bên trong dãy núi này, rất nhiều hung cầm mãnh thú đều bị kinh hãi ngẩng đầu, nhìn thấy sấm sét vang dội trong núi, có một đạo lại một đạo tia chớp chi chít ngang trời, vô cùng chói mắt.
"Trời sắp mưa sao, không có mây đen a, làm sao lại có sấm sét." Trong vũng bùn có một con lươn tinh ngẩng đầu, cảm thấy rất nghi hoặc.
Nơi xa, một con Dực Long nơm nớp lo sợ, hạ từ trên bầu trời xuống, ẩn núp ở trên hang ổ trong vách núi, không dám phát ra âm thanh, bởi vì khi nó ở trên bầu trời nhìn thấy, đó là một thiếu niên đang luyện quyền!