Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Không hề nghi ngờ gì nữa, thế hệ này của Tây Lâm tộc không có ai là đối thủ của Sở Phong, nhân tài đã tàn lụi sạch sẽ, thiên tài tuyệt đỉnh đều đã chết, bị cùng một người giết chết.
Sở Phong xuất hiện ở trên một tinh vực khác, sở dụng nguồn Internet Tinh Tế khác, đồng thời cũng đổi một quang não khác, liên hệ với bọn Hoàng Ngưu.
"Ha ha, người anh em giết tốt lắm, thống khoái a!" Đại Hắc Ngưu toét miệng cười.
Nhưng mà Sở Phong thì cười không nổi, hắn phát hiện Đại Hắc Ngưu đang nhe răng nhếch miệng, lần này không chỉ cánh tay treo băng vải, ngực còn có vết thương đáng sợ, đã từng bị người đánh xuyên qua!
Ngoài ra, sừng của hắn gãy mất một chiếc, tình trạng rất thảm!
"Lão Hắc, ngươi làm sao thế? !" Sở Phong sốt ruột.
Sau đó, hắn lại nhìn thấy Hoàng Ngưu, sợi tóc màu vàng óng nhuộm máu, trên gương mặt non nớt có vẻ tái nhợt, trên người rõ ràng có vết máu, bị đánh trúng thân thể, suýt nữa chia năm xẻ bảy.
Mà Âu Dương Phong có một con mắt thiếu chút nữa đã bị hoại tử, tràn ngập máu, màng mắt đều sắp tan vỡ, về phần một chân trước thì vô lực rủ xuống, đã bị biến dạng, có chút thảm thiết.
Đồng thời Sở Phong còn nhìn thấy Lão Lư ngồi phịch ở trên một chiếc thuyền lớn mục nát, vết máu loang lổ, thiếu chút nữa đã trở thành một bãi bùn nhão.
"Các ngươi đã xảy ra chuyện gì?" Sắc mặt của Sở Phong hoàn toàn thay đổi, tất cả mọi người vậy mà đều bị trọng thương.
Giọng Âu Dương Phong căm hận nói: "Mẹ nó, khi chúng ta kịch chiến với người ta, lưỡng bại câu thương, kết quả là bị Vô Kiếp Thần Thể đánh lén, chân tử Địa Cầu đáng chết kia, ta hận không thể lột da gã!"
Trong chớp mắt Sở Phong nổi giận đùng đùng, lại là tên Chu Thượng này, cái gì mà gọi là chân tử của Địa Cầu, tên vong ân bội nghĩa này, lại ra tay với tiến hóa giả của bản địa.
"Chờ đó, ta về Địa Cầu lăng trì gã!" Sở Phong nghiến răng nghiến lợi, hận không thể lập tức giết trở về.
Đại Hắc Ngưu nói: "Huynh đệ, chính sự của ngươi quan trọng hơn, không cần trở về, chúng ta ở đây thong thả chữa thương, lần sau lại tìm gã tính sổ. Nhưng mà người này quá âm độc, đây không phải lần đầu xuống tay với chúng ta, cánh tay ta bị gãy lần trước cũng chính gã đã dẫn người đến mai phục sẵn rồi đánh lén."
"Ta cũng tiện đường đi về một chút, nghĩ biện pháp lấy một tấm thiệp mời màu vàng, tiện thể thanh toán với một số người!" Tâm ý Sở Phong đã quyết.
Chu Thượng, cái tên được xưng là chân tử của Địa Cầu khiến cho Sở Phong căm thù đến tận xương tuỷ.
Vào mấy tháng trước, khi đại chiến ở Côn Lôn sơn - Vạn Thần Chi Hương đại chiến lúc, Chu Thượng đã từng đánh lén Sở Phong, suýt nữa đã cho hắn một kích trí mạng, hiện tại lại đi chặn giết đám Hoàng Ngưu, Đại Lão Hắc có thể nhẫn nại nhưng không thể nhẫn nhục!
Ngoài ra trong khi Sở Phong bị vây trong Luyện Ngục, cái tên được gọi là chân tử của Địa Cầu - Chu Thượng cùng với Uất Trì Không từng chặn đường ở bên ngoài Đông Hải - Bất Diệt sơn để săn bắt cha mẹ của Sở Phong và đám Hoàng Ngưu, muốn chiếm đoạt hô hấp pháp.
"Một lần lại tiếp một lần, thật sự đã đủ rồi, lần này nếu như không chém chết gã thì chắc chắn gã còn muốn tiếp tục làm hại người!"
Sở Phong hỏi bọn Đại Lão Hắc, vì sao không vạch trần gã, loại người này cũng xứng làm chân tử của Địa Cầu? Nhân phẩm quá thối nát, phải nói cho mọi người biết để cho Thiên Thần tộc, U Minh tộc, Linh tộc... đuổi giết gã.
Bọn Hổ Đông Bắc nói đã vạch trần gã ngay lập tức rồi, nhưng không ai tin. Cũng đã nói với bọn người kia Ngô Luân Hồi cùng hội với Sở Phong mà người khác cũng chỉ xem như trò cười.
Mà Chu Thượng còn chuẩn bị rất đầy đủ, gã nói mình đến từ một tinh cầu trong tinh hệ Lạc Lan tên là "Thâm Hồng", cùng hôm đó trong vũ trụ gửi câu trả lời đến, tinh cầu Thâm Hồng chính xác là có người như gã.
Sau khi Sở Phong nghe được thì lộ ra vẻ trầm tư, Chu Thượng cũng làm một thân phận mới giống hắn, hay tên này vốn dĩ chính là một người ngoài hành tinh? !
Mặc kệ tình huống như thế nào, Sở Phong cũng muốn giết gã!
Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện, đầu tiên là Sở Phong lôi kéo làm quen với thiếu nữ Hi, các từ ngữ ca ngợi thật sự không dứt miệng, ngay cả da mặt của hắn dày như vậy nhưng cũng cảm thấy buồn nôn.
"Ngừng!"
Thiếu nữ Hi vội hô ngừng, nàng cũng không chịu được, đối mặt với các loại xưng hô như Hi Hi, Tiểu Hi... Làm cho toàn thân nàng nổi lên một lớp da gà, toàn thân không được tự nhiên.
"Nói tiếng người!" Nàng trách cứ Sở Phong.
Sau đó Sở Phong lại dùng một đống từ ngữ hoa mỹ để khen ngợi thiếu nữ Hi như không dính khói lửa trần gian, ngoái nhìn lại mỉm cười một cái làm mê hoặc chúng sinh, rồi thì trong sáng xinh đẹp. . . Những từ mẫu thuẫn với nhau có hiểu không!
Thiếu nữ Hi đưa tay ấn huyệt Thái Dương nói: "Ta quên mất, mi vốn là quỷ vật, trong miệng đầy chuyện ma quỷ cũng rất bình thường, muốn mi nói tiếng người thì cũng là gây khó khăn cho mi. Nói đi, đến cùng là có chuyện gì?"
"Dạy cho ta một loại hô hấp pháp, không trọn vẹn cũng được, có thể xếp trong vị trí một trăm cái tên đứng đầu là được, yêu cầu không cao!" Sở Phong cười rạng rỡ.
Thiếu nữ Hi liếc mắt nhìn hắn nói: "Mi không phải là đã có một loại hô hấp pháp rất mạnh sao? Ở Âm gian có thể xếp vị trí thứ 11."
Sở Phong nói ra bí ẩn trong đó: "Ta bây giờ lấy tên là Ngô Luân Hồi, không thể dùng hô hấp pháp kia, một thân phận hoàn toàn mới tất nhiên là cần một bí kíp võ công hoàn toàn mới rồi."
Thiếu nữ Hi quay đầu nói với hắn: "Điều này cũng đúng, nhưng mà ta nắm giữ là một trong những hô hấp pháp tuyệt thế ở Dương gian, nó quá mạnh mẽ, không thể truyền cho mi được. Còn có một loại khác cũng cực kỳ lợi hại, là bí mật bất truyền của nhà ông ngoại ta, cũng không có cách nào truyền cho người ngoài được."
Sở Phong bây giờ chỉ muốn rơi lệ đầy mặt, người so với người thật sự không thể so sánh, hô hấp pháp người ta luyện không chỉ có một loại, còn đều là đỉnh cấp, hắn thì lại "thiếu thốn" như vậy.
Hắn cố gắng nghiêm mặt nói: "Ta thật sự không chê nó quá mạnh, cứ truyền cho ta đi!"
"Nghĩ cũng đừng nghĩ, nếu mà truyền cho mi, thì ta nhất định phải chết." Thiếu nữ Hi cự tuyệt, bởi vì trong đầu của nàng có cấm chế, hoàn toàn không có cách nào truyền ra ngoài.
Nàng nghĩ đi nghĩ lại: "Ta có thể truyền cho mi hô hấp pháp của tộc Bất Tử Điểu, móc ra được từ trong di tích, là hô hấp pháp không trọn vẹn, bản hoàn chỉnh thì ngoài tộc này ra, những người khác không thể chiếm được."
Còn có một câu nàng chưa nói, đã từng có một hoàng triều vô thượng huy hoàng 1 triệu 5 trăm ngàn năm, sau khi lấy được hô hấp pháp hoàn chỉnh của tộc Bất Tử Điểu thì đã bị diệt trong vòng một đêm!
Ai cũng không nghĩ tới, Bất Tử Điểu đã tuyệt tích ở Dương gian mà trong đêm đó lại xuất hiện bốn con, bất kỳ một con nào cũng có thể sánh vai với lão tổ Thái Thượng Hoàng vô thượng của hoàng triều kia!
"Cô cho ta dễ dàng như vậy, không phải là có âm mưu gì đó chứ?" Sở Phong hoài nghi, trước kia đòi nàng hô hấp pháp thì đánh chết cũng không dạy.