Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1387 - Chương 1401: Hai Bé Gái Xanh Biếc Như Liễu (1)

Thánh Khư Chương 1401: Hai bé gái xanh biếc như liễu (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

"Làm một phiếu lớn!" Thiếu nữ Hi xoa xoa tay rất kích động, còn tích cực hơn so với Sở Phong, bởi vì nàng phát hiện có một loại trái cây tên là Lục Dương Quả.

Cái này khiến nàng động tâm, rất muốn đi. . . Ăn!

Hiện tại bất kể là đồ ăn trong nước sôi, hay là các loại dị quả, nàng cũng đều cảm thấy âm khí lạnh lẽo, không thể nào nuốt xuống.

Nàng hận không thể cả ngày đều trốn ở trong mặt trời.

Mà hiện tại nguyện vọng lớn nhất của nàng chính là hi vọng có một ngày tìm được ở trong một vầng mặt trời nào đó một tổ trứng Kim Ô, sau đó. . . nấu ăn như gió cuốn!

Sở Phong sau khi nghe được thì không còn gì để nói, yêu cầu này cũng quá cao, bởi vì đây chính là trứng của Thần Cầm, thế gian gần như tuyệt tích!

Hiện tại, phát hiện ra Lục Dương Quả, thiếu nữ Hi mang hứng thú thật lớn, cho rằng có thể là đồ mình có thể ăn.

"Ừm, căn cứ theo ghi chép, thứ này sinh trưởng ở trong dung nham dưới mặt đất, dương khí cuồn cuộn, có thể đem đốt người, nhưng cũng có thể giúp cho người thích hợp tiến hóa đến một cảnh giới rất cao."

Sở Phong nhìn tọa độ Minh thúc gửi tới, địa phận các cường tộc này thống trị quá rộng, chiếm cứ rất nhiều tinh cầu tài nguyên, trong đó có không ít hành tinh trong tinh hệ Ngân Hà.

Nhưng mà đối với vài tộc thì đây là thuộc địa, cách đại bản doanh quá xa, không phải phạm vi thế lực của bọn chúng.

Hai người Sở Phong đáp xuống trên một tinh cầu tối tăm mờ mịt, thiếu thảm thực vật, cát bay đá chạy, làm hai người hoài nghi đã đi nhầm nơi.

Cuối cùng, bọn họ nhìn thấy có nô lệ đang đào mỏ, đồng thời cũng phát hiện một chỗ khoáng thạch rất đặc biệt, được tiến hóa giả trông coi, nơi này có một loại trái cây lớn lên ở trong hang đá, mặt ngoài rất thô ráp giống như da đá.

Nhưng đây chính là vật chất linh tính dưới mặt đất tiến hóa thành, ngưng tụ thành quả.

Đáng tiếc, nó chỉ có thể giúp cho người ta tiến hóa đến cảnh giới Gia Tỏa, không phải đồ vật quá phi thường.

"Thật keo kiệt." Sở Phong thở dài, rời khỏi nơi này.

Thứ này trừ phi là đã sinh trưởng mấy ngàn năm, nếu không thì không thể ngưng tụ ra trái cây cao cấp, nhưng mà loại thuộc địa này không có khả năng phí tâm tư nuôi dưỡng dị quả.

Bọn họ chạy tới hành tinh tiếp theo.

Sau đó không lâu, thiếu nữ Hi đơn giản là muốn run rẩy, oa oa thét lên, bởi vì đây là một mảnh băng thiên tuyết địa, gió lạnh gào thét, tuyết lớn đầy trời, cả viên tinh cầu đều bao phủ trong làn áo bạc, không nhìn thấy màu sắc khác.

Nếu không phải trước đây Minh thúc đưa cho nàng một cục Thái Dương Thạch, thời khắc ôm trong ngực, thì đoán chừng nàng sẽ bị đông lạnh trong này.

"Ở đây không biết có đồ vật cần thiết hay không, ngay cả ta cũng không muốn ở trong này chơi với mùa đông." Sở Phong đục xuyên một mảnh sông băng, nhìn băng tuyết dưới sông lớn, hắn rất kích động.

Thiếu nữ Hi oa oa thét lên, chạy về phi thuyền, đánh chết cũng không chịu đi ra.

Cuối cùng, Sở Phong hái được ở trong một ngọn núi Tuyết Phong một loại Tuyết Liên kỳ dị, mỗi một gốc đều có một hạt sen xanh lam óng ánh, như là đá quý màu lam, có giúp cho người ta tiến hóa đến cấp độ Quan Tưởng!

Đương nhiên cái này chỉ có thể giúp nhục thân thuế biến và tinh thần lực tăng trưởng, còn các loại lĩnh ngộ ở cấp độ Quan Tưởng, còn phải dựa vào tự bản thân mình lĩnh hội, nếu không đạt được yêu cầu, thì ngay cả có được loại trái cây này cũng khó có thể nâng cao một bước.

Sở Phong thở dài, những cái gọi là hành tinh tài nguyên tinh này tại sao có thể cằn cỗi như vậy? Hạt sen màu lam tổng cộng chỉ có mười ba viên.

Thiếu nữ Hi nói: "tinh cầu thật sự màu mỡ khẳng định đều có trọng binh trấn giữ, làm sao mi có thể tùy ý ra vào!"

Trạm tiếp theo, bọn họ đi vào một tinh cầu lửa nóng, khắp nơi đều là miệng núi lửa, thậm chí trên mặt đất cũng có hồ dung nham, hoàn cảnh ác liệt như vậy mà không phải hành tinh chết, vẫn có thực vật sinh trưởng.

Ví như Hỏa Đằng sống ngay ở trong miệng núi lửa, toàn thân đỏ tươi, ánh lửa cuồn cuộn.

ví như Hỏa Tang Thụ, cắm rễt liên miên trên mặt đất, hấp thu dung nham, ở xa xa nhìn lại, đỏ tươi một mảnh.

Trong rừng Hỏa Tang còn có người hái dâu nuôi tằm, đang nuôi một loại Hỏa Tằm quý giá, phun ra loại tơ có thể luyện chế bảo y.

"Trên viên tinh cầu này có cao thủ cấp độ Kim Thân La Hán bảo vệ, xem ra là rất bất phàm!" Sở Phong nhỏ giọng nói.

"Cuối cùng cũng không bị lạnh nữa." Thiếu nữ Hi ngồi ở bên một hồ dung nham, đem đôi ngâm dưới dung nham đung đưa tới lui, nhưng lại đang nhíu cái mũi, nói: "Nhưng mà mùi lưu huỳnh quá nặng, quả nhiên là hương vị của Địa Ngục."

"Lục Dương Quả ở dưới đất, tối thiểu nhất có thể giúp cho người ta tiến hóa đến đỉnh cao cảnh giới Quan Tưởng, nếu mà cao giai còn có thể giúp cho người ta tiến hóa đến cấp độ Kim Thân La Hán, đây chính là trái cây rất quý giá, đoán chừng sẽ có trọng binh trấn giữ." Sở Phong nói.

Đây là một viên tinh cầu tài nguyên của Thiên Thần tộc.

Thiếu nữ Hi lúc này trở nên dữ dằn, mắt to phát ra ánh sánh xanh lục, quơ nắm tay nhỏ nói: "Dùng Thiên Đạo Tán đánh giết, ta thật vất vả mới tìm ra một loại quả có thể ăn được, dám ngăn trở ta ăn, đó chính là đoạt thức ăn trước miệng cọp, cướp thịt trước miệng rồng!"

Bọn họ đi xuống dưới mặt đất, thuận lợi đi vào chỗ sâu mấy ngàn thước, một mảnh biển dung nham, Địa Hỏa đang đốt cháy, một đám lại một đám thực vật sinh trưởng, thoạt nhìn như là cây trà, nhưng đều cao không đến nửa mét, mọc ra một ít trái cây màu đỏ lửa, hương thơm xông vào mũi.

Những trái cây này đều to bằng nắm đấm, đỏ tươi như san hô và đá mã não làm say lòng người, khi đến gần mùi hương càng ngày càng đậm hơn.

"Chỉ có một nhân vật cấp Kim Thân La Hán canh giữ? Không đúng, đáng chết, mảnh trái cây này đã bị hái một phần ba, đẳng cấp cao đã không còn, chỉ còn lại có 12 quả." Sở Phong rất bực bội, không cần nghĩ cũng biết, kẻ hái đi trái cây có cấp độ tiến hóa khá cao.

Nhưng hắn rất nhanh lại lộ ra nét vui mừng, trong 12 trái cây còn lại có mấy quả có mùi hương rất đậm, hắn nhạy cảm thấy được, đó là quả bằng với cấp độ Xan Hà.

Còn lại lại thì chỉ có thể để cho người ta tiến hóa đến đỉnh cấp Quan Tưởng.

Sở Phong vui sướng lẩm bẩm: "Tốt, nếu như bọn Đại Lão Hắc bọn đều tiến hóa đến cấp độ Xan Hà, đoán chừng bọn hắn đều có thể đi bán Thánh Tử!"

"Thơm quá, ta thật đói!" Thiếu nữ Hi đều sắp chảy nước miếng, có rất ít thời điểm nàng không để ý hình tượng như thế này, chủ yếu là nàng rất đói bụng, ở Âm gian thứ gì cũng không thể ăn được.

Xoát một tiếng, một lão già ngồi xếp bằng ở bên kia bờ dung nham mở to mắt, hai mắt bắn ra ánh điện, sắc bén khiếp người, đồng thời thân thể phát ra kim quang, tràn ngập ra một cỗ huyết khí.

Thiếu nữ Hi quyết tâm, đã ném ra Thiên Đạo Tán từ sớm, oanh một tiếng bao chùm lấy lão già, khiến cho hung uy của lão ta trực tiếp bị tán loạn.

Bình Luận (0)
Comment