Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Xoẹt!
Kiếm quang đáng sợ bay tới, Vô Kiếp Thần Thể ra tay từ sau lưng, hắn ta rất giỏi nắm chắc thời cơ, mỗi một lần xuất thủ đều rất xảo trá độc ác, chọn lúc Sở Phong bị động nhất.
Thần kiếm trong tay hắn ta đâm vào ót Sở Phong, âm độc và đáng sợ, chỉ cần xuyên qua đầu hắn thì dù là người có thần công siêu phàm cũng có thể sẽ chết ngay tại chỗ.
Sắc mặt Sở Phong lạnh lẽo, lúc này hắn chỉ hơi nghiêng đầu né tránh một kiếm trí mạng này, mũi kiếm gần như dí sát một bên đầu hắn, sát khí cuồn cuộn.
Trên thực tế, trong quá trình này, năng lượng hộ thể của Sở Phong đã dâng lên, bằng không, dù tránh được thần kiếm này thì cũng bị kiếm khí nó phát ra cắt đứt gương mặt.
Ầm!
Hắn đang lui ra sau, gần như dán sát vào trường kiếm lui ra sau, hai khủy tay đánh mạnh về phía sau, phần lưng của cả người đụng mạnh vào Vô Kiếp Thần Thể Chu Thượng sau lưng.
Trong nháy mắt, quang mang năng lượng bộc phát, phù văn khiến hư không đang nổ tung.
“Chết!”
Vô Kiếp Thần Thể rống to, hiếm hoi có được một lần ăn thua đủ với Sở Phong, thực hiện đối cứng, cánh tay phải của hắn ta mang theo thần kiếm quét về để dùng kiếm ôm Sở Phong trước người, muốn cắt đầu hắn.
Ầm!
Đinh tai nhức óc!
Lỗ chân lông quanh người Sở Phong đều đang bắn ra năng lượng vàng nhạt, chỉ chốc lát đã ngưng tụ thành một chiếc chuông lớn màu vàng óng đột ngột bảo vệ ngoài cơ thể, bột phát ra một tiếng coong vang dội, tiếng chuông ung dung giống như truyền đến từ thời đại khai thiên lập địa hàng tỷ năm trước, trong đó còn lờ mờ kèm theo phù văn quy tắc!
Sự việc vô cùng đột ngột, cường đại như Vô Kiếp Thần Thể mà cơ thể cũng chấn động, sau khi thần kiếm của hắn ta chém lên chuông lớn liền bị ngăn cản, không cách nào cắt được đầu Sở Phong.
Hơn nữa, chiếc chuông lớn đột nhiên bộc phát trước mặt hắn ta như vậy quả thực đã chèn ép và va chạm kịch liệt với hắn ta, khiến cơ thể hắn ta chấn động mạnh, bị thân chuông vàng óng công kích.
Chuông vàng ngưng tụ từ Đạo Dẫn Hô Hấp pháp vô cùng rắn chắc và đáng sợ, nếu là tiến hóa giả bình thường chắc chắn đã bị chiếc chuông lớn này đè thành thịt vụn, chết oan chết uổng.
Vô Kiếp Thần Thể chỉ bị bay ra xa, cơ thể hơi lảo đảo mà thôi.
Có điều, mọi việc vẫn chưa dừng lại, Sở Phong đi theo, vẫn dùng lưng va chạm với hắn ta, lúc này chiếc chuông lớn còn ầm một tiếng giải thể, cứ vậy nổ tung tấn công Chu Thượng!
Vì Sở Phong đã chán ghét hắn ta tới cực điểm, cho nên chỉ cần hắn có cơ hội giao thủ cự ly gần với hắn ta thì sẽ lập tức ra đòn sát thủ, hận không thể lập tức lấy mạng Chu Thượng.
Lần này Vô Kiếp Thần Thể kêu lên, cơ thể bay đi không khống chế được, miệng chảy máu, bị thương mất rồi.
Điều này khiến Sở Phong lấy làm kinh hãi, chiến đấu sinh tử trong chớp mắt như vậy, dù đổi lại là Vạn Tinh Thể Từ Thành Tiên, nhục thân đột nhiên bị đánh trúng như thế thì cũng sẽ phải bị thương nặng.
Thế nhưng, xem ra Chu Thượng thực sự có bị thương nhưng không quá nghiêm trọng như trong tưởng tượng.
“Không hổ là Vô Kiếp Thần Thể, bất kỳ thương tổn nào cũng giảm đi bảy tám phần, đây quả nhiên là một loại thể chất nghịch thiên!”
Ở phía xa, cho dù là những nhân vật cấp Đại thống lĩnh của tộc Thiên Thần hay tộc U Minh con người đều co rút, hít sâu một hơi lạnh, Thánh Tử các tộc cũng vô cùng kiêng kỵ.
Đây là Vô Kiếp Thần Thể, khi kiếp nạn hiếm có giáng thân, thần quang sinh ra trong cơ thể hắn có thể hóa giải được.
Ầm!
Lúc này, Nguyên Từ Thánh Thể ở phía chính diện đánh tới, vung cao nấm đấm, toàn thân là ánh sáng trắng bạc, huyết khí cùng chiến khí ngưng kết cùng nhau, khí thế cả người đại thịnh giống như Thần Ma, hận không thể một quyền đánh nát Sở Phong!
“Thổ dân tinh cầu cấp thấp, ta không tin không giết được ngươi!” Gã ta đang thấp giọng cười lạnh nói, trong mắt là sát khí vô tình.
Sở Phong lao đến, Thiểm Điện Quyền bộc phát giết tới đối cứng với gã ta, trong giây lát giữa hư không vang lên sấm sét vang dội, sức mạnh Nguyên Từ phun trào.
Ầm! Oanh!
Từng tiếng sóng âm đáng sợ truyền tới, nơi đó quang mang chói mắt, không ngừng nở rộ, hai người đang giao thu kịch liệt như hai vị thần đang quyết đấu.
“Ông nội ngươi thì vẫn là ông nội ngươi thôi!” Lúc tách ra, Sở Phong bình tĩnh, lạnh lùng nói, cuối cùng hắn một lần nữa chủ động phát động tấn công, nói: “Ngươi cho rằng mình là Nguyên Từ Thánh Thể thì có thể vô địch thiên hạ? Để ngươi liên thủ với cái thứ gọi là Vô Kiếp Thần Thể kia đi nữa thì cũng chẳng có gì đáng chú ý cả, thêm vài thể chất nữa lên đi, ta một mình chấp hết!”
Roạt roạt roạt!
Toàn thân Sở Phong đều là quang mang, Thiểm Điện Quyền diễn dịch đến mức xuất thần nhập hóa, có ma tính, kết quả là cánh tay của Nguyên Từ Thánh Thể cũng run rẩy, trong cuộc chiến cứng đối cứng gã ta gần như co rút, trong chiến y có chảy máu.
Gã bị Thiểm Điện Quyền Dương Gian Thần Kỹ đánh bị thương!
Xoẹt!
Vô Kiếp Thần Thể giống như một con rắn độc thỉnh thoảng phát động công kích sau lưng, lần nào cũng tung đòn trí mạng nhưng đều bị Sở Phong chặn lại.
Một mình Sở Phong đại chiến hai loại thể chất quả thật làm chấn động cả hòn đảo nhỏ, Thánh Tử các tộc đều ngây ra, trong ấn tượng của bọn họ, chỉ cần một thể chất như vậy xuất hiện đã đủ dẫn tới chấn động, một số tổ chức sẽ bồi dưỡng họ như hạt giống vô địch.
Trên thực tế, lịch sử cũng thực sự chứng minh sự cường đại của bọn họ, họ có thể khiến một đại tộc hưng thịnh, khiến một cường tộc quật khởi, trở thành bá chủ.
Thế nhưng trước mặt, một thổ dân trên tinh cầu xuống dốc lại mạnh đến vậy, một mình đối cứng với hai đại thể chất, chém giết kịch liệt, thậm chí còn rất bình tĩnh, rất thong dong, cũng rất bá đạo, luôn giữ thế chủ động tấn công.
“Đã nói rồi, thằng cháu trai Vô Kiếp Thần Thể kia để lại cho tôi mà anh cứ cản, anh bảo tôi phải làm sao bây giờ?” Âu Dương Phong đang đứng đó đắc chí, cuối cùng nói: “Trời âm u đổ mưa đánh cháu trai, nhàn rỗi thì cũng nhàn rỗi rồi, vậy tôi đi đánh đám cháu này của các anh vậy!”
Cách nói chuyện của Âu Dương Phong quá gây tổn thương, nó liếc mắt nhìn chằm chằm các Thánh Tử khách sau đó ngoắc tay với họ, đứng đó kêu gào muốn khai chiến với bọn họ.
Những người kia tức đến mức tái mặt, bị con cóc này khiêu chiến và khiêu khích đúng là không thể nào nhịn được.
“Giết hắn!”
Đám người này làm gì để ý đến quy tắc, cứ thế hai mươi mấy người xông lên như ong vỡ tổ, chuẩn bị vây đánh, muốn chém chết nó trong nháy mắt.
“Các huynh đệ, lên! Dám đánh hội đồng chúng ta à? Bọn chúng không muốn sống nữa rồi!” Âu Dương Phong hét lớn.
Tiếp theo, nó triệu hồi chiếc thuyền lớn rách, nhảy lên, lao tới khu vực đó, gặp kẻ nào lạc đàn liền lao tới đánh đơn và giết chết.
Nó là Thần thú, trong cơ thể có chảy thần huyết, thực lực đáng sợ, Thánh Tử bình thường sao có thể là đối thủ của nó, đấu đơn đồng nghĩa với chết rồi!
“Giết! Các anh em, thời điểm báo thù đã đến!” Đám Đại Hắc Ngưu như phát cuồng, mỗi người một chiếc thuyền nát được triệu hoán tới từ núi Bất Diệt.