Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Bọn Hắc Ám Thú Liệp Giả này đang bị săn giết, đây là một cuộc tàn sát nghiêng về một bên, mùi máu tanh trong rừng gay mũi, cứ một thi thể rồi lại một thi thể đổ xuống.
Sở Phong giống như một tia chớp đang di động, những nơi hắn đi qua, đám sát thủ này như là hoa màu liên tục bị thu gặt, dưới Luân Hồi Đao không còn hồn sống, trước Thiểm Điện Quyền không còn xác chết nguyên vẹn.
"A. . ."
Tiếng kêu thảm thiết liên tục vang lên, cứ một tiếng nối liền một tiếng, thủ đoạn giết người của Sở Phong thật đáng sợ, cứ như vậy mà quét ngang một đường.
Vào thời khắc này, phân bộ của Thứ Thiên Khung Địa Cầu gặp phải đả kích mang tính hủy diệt.
"Sở Phong. . . Sở ma đầu!" Hậu phương, lão giả tóc tai bù xù kia đang liều mạng đuổi theo, nhưng lại theo không kịp tốc độ của Sở Phong, chỉ có thể nhìn thấy tàn ảnh của hắn, Sở Phong tung hoành trong vùng đất này, không ngừng lướt ngang, chém giết khắp tứ phương.
Dù những người này là sát thủ quanh năm đi lại trong bóng đêm, nhưng hiện giờ cũng phải khiếp sợ, chúng chưa từng gặp qua người ma tính như thế, một nthanhgụm trường đao màu đỏ sậm bắn ra ánh hào quang vô cùng mãnh liệt, thông thiên triệt địa. Khi quét ngang qua, nhất định sẽ có người đứt thành hai đoạn, bay tung ra ngoài.
Mà nắm đấm của ma đầu kia càng đáng sợ, năng lượng hùng hồn, dưới một quyền, những thanh niên được gọi là tinh anh kia, cho dù là người nổi bật đã tăng lên cảnh giới Xan Hà, cũng bị chấn động phun máu phè phè, cánh tay gãy nát, sau đó thân thể còn rạn nứt, toàn thân đều là máu me.
Ầm!
Dưới Thiểm Điện Quyền, lại một cao thủ tuổi trẻ bị chia năm xẻ bảy, bay văng ra bốn phương tám hướng, mang theo từng đám mưa máu dữ dội.
Trăng sáng treo cao, ánh sáng bạc soi chiếu xuống, toàn bộ vùng núi rất êm dịu, giống như được khoác lên mình một lớp khói mỏng, nhưng mà, mùi máu tươi ở nơi đây quá gay mũi, phá hủy cảnh đẹp và ý cảnh mộc mạc mông lung này.
"Sở Phong, mi sẽ trả giá bằng máu vì chuyện này, tử vong không phải điểm cuối cùng của mi, ngươi sẽ trầm luân trong bóng tối, tiếp nhận thống khổ vô biên, dày vò giãy dụa trong những năm tháng dai đăng đẵng!"
Một sát thủ trung niên nguyền rủa, bởi vì, gã đã triệt để tuyệt vọng, lúc bị Sở Phong một đao cắt đứt cánh tay, mặc dù gã đã tự cứu bằng cách tự chém bả vai mình xuống, kết quả lại bị một quyền của Sở Phong xuyên qua lồng ngực, thân thể như đồ sứ mà rạn nứt, sắp tan rã.
Quả nhiên, sau tiếng gầm thét của gã, rắc một tiếng, gã đã không còn tồn tại!
Dưới ánh trăng, trong sông núi thác nước màu bạc, cây tùng xanh ngắt, dòng suối nho nhỏ, khí tức vốn hài hòa yên tĩnh, ưu nhã tuyệt đẹp mà tràn đầy thánh khiết, nhưng hiện tại đã hoàn toàn thay đổi.
Cho dù là sát thủ, quanh năm hành tẩu trong bóng đêm, thế nhưng khi nhìn thấy Sở Phong bá đạo như một Đại Ma Thần, đang nhuộm máu của bọn chúng, không ngừng thu hái sinh mệnh, những người này cũng sợ hãi, hoảng loạn, có người đang run sợ.
Đến cùng ai mới là Hắc Ám Thú Liệp Giả, ai mới là tộc đàn tinh thông thủ đoạn ám sát? !
Hiện tại hết thảy đều đã quay ngược lại, bọn chúng đã nhận được mệnh lệnh, hiểu rõ tình hình mới nhất, kẻ sắp bị bọn chúng ám sát và bêu đầu cư nhiên vào lúc màn đêm buông xuống đã lao tới, đánh tan, tàn sát bọn chúng, thật sự là không thể tưởng tượng.
Tổng cộng có ba người lão kim bài giáo đầu, kết quả vừa xuất hiện thì đã bị Sở Phong xử lý hai tên, phải biết là, bọn họ đều đã gần đạt được cấp độ Kim Thân!
Về phần những kẻ khác căn bản cũng không phải là đối thủ, những giáo đầu trung niên kia đã chết sáu người, gần như diệt tuyệt.
Về phần tinh anh tuổi trẻ, các đệ tử được cho là phi thường có tiềm lực cùng thiên phú, trong nháy mắt ngắn ngủi thế thôi mà đã chết hơn sáu mươi người, gần như vừa thấy mặt thì đã bị Sở Phong giết sạch, đánh chết một cách mãnh liệt!
Lúc này Sở Phong đã trở thành Ma Thần thật sự, thân thể hắn đỏ tươi rực rỡ, đều là máu của kẻ thù, hễ ra tay thì nhất định lấy mạng, quét ngang phân bộ tổ chức sát thủ này.
"A. . ."
Có thiếu niên sát thủ đã hoàn toàn hỏng mất, người này chỉ khoảng mười sáu mười bảy tuổi, vốn có tiềm lực to lớn, thiên phú kinh người, bằng không cũng sẽ không được đưa đến tinh cầu đang trong quá trình khôi phục này.
Vào buổi tối hôm ấy, hắn thấy được Sở Phong mang theo sát khí ngập trời, thấy được sự lạnh nhạt cùng vô tình trong ánh mắt hắn, càng chứng kiến thủ đoạn thiết huyết của hắn.
Giờ khắc này, có mấy thiếu niên vứt bỏ binh khí, xoay người bỏ chạy, miệng thì tru lên, tự tin đã hoàn toàn sụp đổ.
Bọn họ đã từng tự hào mình là kẻ săn thú, thế nhưng hôm nay bọn họ cư nhiên biến thành dê bò, bị người ta tùy ý tàn sát, không có chút sức lực chống lại, chuyện này khiến các thiếu niên tuyệt vọng.
Những người khác biến sắc, từ đầu đến giờ, dù không địch lại Sở Phong, nhưng những người này đều d0ang ẩn núp, tìm cơ hội ám sát, nhưng bây giờ, trong bọn họ đã xuất hiện một số người sợ hãi, làm ra phản ứng này thực sự là trái với sự huấn luyện ngày thường.
"Sở Phong, nạp mạng đi!"
Lão giáo đầu kim bài kia gào thét, nổi giận đùng đùng, lão ta là sát thủ, vốn nên âm thầm mai phục, sau đó cho kẻ thù một kích trí mạng.
Thế nhưng bây giờ lão lại không có cách nào tỉnh táo, cháu của lão đã chết dưới đao của Sở Phong, lão cứ mai đuổi theo phía sau, lại không theo kịp tốc độ của đối phương.
"Kẻ giết người, sẽ bị người giết!" Đây là câu trả lời của Sở Phong, nếu bọn sát thủ máu lạnh này nhận được mệnh lệnh, muốn nhằm vào hắn và bạn bè của hắn, vậy không có gì đáng để nói nữa, nhất định phải giết, chém giết sạch sẽ.
Oanh!
Một ánh đao quang dâng trào, tựa như như lôi đình, tiếng động rất khủng bố, ánh hào quang chói mắt, giống như bổ cả khung trời ra!
Lúc này, Sở Phong đón lấy tên lão giả kia, giết thẳng qua.
Mà trong quá trình này, lại có một số người mất mạng, có đầu người bay lên, có người bị cắt thành hai mảnh, mang theo một lượng máu khổng lồ đỗ xuống mặt đất, sau đó lại tan rã.
Trên thực tế, số lượng nhân mã của Thứ Thiên Khung nằm ngoài dự đoán của Sở Phong, không phải bảy mươi, tám mươi người, trong địa cung lại có một đội nhân mã xuất hiện, cộng lại chừng 150 người trở lên.
Đao và Tế Thứ Kiếm đồng thời nhắm thẳng vào đối phương, Sở Phong đụng độ với lão giả này, người ở gần đó đã giết gần hết rồi, hắn để mắt tới lão giáo đầu kim bài cuối cùng có chút uy hiếp này.
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Lão giả ra tay rất xảo trá, kiếm khí khuấy động, như một con rắn độc đang xuất kích, thỉnh thoảng sẽ cho một cái mổ trí mạng.
Hơn nữa, lão không ngừng biến mất, ẩn nấp trong hư không, rất nhiều thủ đoạn ám sát cứ được tung ra tầng tầng lớp lớp, đây là một nhân vật hung ác cực kỳ khó chơi!
Không nghi ngờ gì nữa, trong lĩnh vực Sát Đạo, người này có kinh nghiệm quá phong phú, đây là một đao phủ chỉ vì sát sinh mà sống!
Nếu như lão ta ở trên chiến trường, trong vạn quân, có lẽ biểu hiện chỉ bình thường thôi, nhưng mà khi một chọi một, trong hoàn cảnh này, năng lượng lão tung ra cực kỳ nguy hiểm, vô cùng kinh khủng.
Đáng tiếc, lão ta gặp phải Sở Phong, bất kể là độc chiến, hay quần chiến, hiện tại Sở Phong đã có thực lực đáng sợ kinh người.