Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Vực ngoại, trong thành trì Chiến Tranh của Hoàng triều Hắc Kiếm, vị Thánh giả Hắc Ám toàn thân bao trùm màu đen đáng sợ kia đang cười, rất lạnh, cũng rất âm trầm, nói: “Cũng sắp tới rồi, những con cá lớn kia cũng nên tới rồi đấy.”
“Ừm, chi bằng chúng ta thêm chút lửa, kích thích một chút, để bọn chúng xuất hiện.” Một lão giả mang mặt nạ đồng xanh nói, lão ta là một Thánh nhân!
“Các ngươi ra ngoài động thủ với tộc Ma Ngưu, tộc Sơn Quy, ngoài ra còn có mười mấy tộc, thời kỳ Thượng Cổ có quan hệ khá tốt với tiến hóa giả Địa Cầu, các ngươi có thể săn giết dựa trên danh sách này và thi xem thử ai giết được nhiều hơn.”
Thánh giả Hắc Ám ném ra một cuộn da thú, trên có một danh sách để bọn họ ra tay.
Vị Á Thánh kia nghe vậy, ánh mắt lấp lóe, nói: “Thánh giả, ra tay thế này hơi phí, bọn họ không nằm trong danh sách ám sát của chúng ta.”
Thánh giả Hắc Ám lạnh lùng vô tình, nói: “Ngươi biết cái gì, thời kỳ thượng cổ chúng ta đã từng động thủ với những tiến hóa giả của tinh cầu này, giờ nơi đây lại có dấu hiệu khôi phục, bắt đầu huy hoàng trở lại, lần này không chỉ là vì làm ăn mà còn ra tay vì chính bản thân chúng ta!”
Núi Bất Diệt, đám Đại Hắc Ngưu cũng đã chuẩn bị sẵn sàng, đang chuẩn bị tấn công!
Lúc này, bọn họ dùng Thiên Nhãn giám sát, có vài thợ săn Hắc Ám đang ra tay tập sát vài đàn tộc gần Địa Cầu, chỉ trong nháy mắt thôi mà đã máu me tung tóe, mấy chục cái đầu người lăn xuống.
“Mẹ nó, tôi đang nhìn thấy gì đây? Có người anh em tộc Ma Ngưu đang bị sát thủ chém đứt đầu, tức chết ông nội Ngưu tôi rồi, giết cho tôi!” Đại Hắc Ngưu quát.
“Nhận lệnh, chuẩn bị sẵn sàng, năng lượng khởi động, đỉnh Yêu Tổ phục sinh!” Giọng nói giống như máy móc kia vang lên mang theo một loại ma tính khiến người ta chấn động trong lòng!
…
Bên ngoài Địa Cầu, trong vũ trụ.
Trong tòa thành Chiến Tranh của Hoàng triều Hắc Kiếm, mấy vị Thánh giả đang uống trà, khá bình tĩnh, bởi vì bọn họ vô cùng chắc chắn, lần này không ai có thể ngăn cản bọn họ.
Tất cả đã được chuẩn bị kỹ càng từ trước, lưới lớn đã giăng, ngoài hệ Thái Dương có cường giả vô thượng ẩn nấp, các con đường quan trọng của vũ trụ đều có cường giả tối cao trấn thủ.
Lần này, ngay cả Thánh Sư tới cũng phải nuốt hận, khó mà chạy thoát. Trận chiến này, bọn họ muốn toàn lực tấn công, phải giải quyết hết tất cả tai họa!
Cổ địa sinh mệnh đứng thứ mười một gì đó còn vọng tưởng khôi phục, còn muốn tái tạo ra tiến hóa giả mạnh nhất? Điều này không thể, bọn họ đang cười lạnh, sao có thể dễ dàng để những chuyện như vậy xảy ra.
Ngay cả thời kỳ Thượng Cổ, khi tinh cầu này còn trong danh sách những tinh cầu văn minh tiến hóa cao cấp nhất mà còn bị bọn họ đồ sát, khiến nó trở thành nơi hoang vu rất nhiều thời đại cơ mà.
“Nào, các vị đạo hữu hãy thử đi, loại Thần trà này khá lắm, đây là thứ chúng ta đã hái ở tinh cầu dưới chân từ thời Thượng Cổ, haizz, đáng tiếc, lúc ghép cây sinh trưởng trên tinh cầu tộc ta thì lại không tốt lắm, sản lượng rất thấp.”
Lão giả mang mặt nạ đồng kia nói, mời mọi người thưởng thức trà, lá trà trong chén vô cùng óng ánh và có màu sắc rất khác biệt đang tỏa ra những tia sáng, lập lòe và thần thánh.
“Trà ngon!” Thánh giả Hắc Ám gật đầu.
Một người đàn ông khác mang mặt nạ quỷ cũng gật đầu, nói: “Ừm, tinh cầu dưới chân chúng ta còn có cả thần dược, còn cả thần thụ, năm đó còn chưa kịp hái thì đã xảy ra biến cố, Luyện Ngục tái hiện, không thể không vội vàng rút lui, lần này chắc chắn sẽ không bỏ qua cơ hội nữa!”
“Ừm, còn cả vài truyền thừa và mấy vườn thuốc trong núi cũng rất tốt.”
Lúc này, bọn họ đang trao đổi xem nên phân chia cơ duyên và tạo hóa, phân chia giang sơn trên Địa Cầu như thế nào!
Đồng thời, bọn họ nhận được bẩm báo, hiện tại hiệu quả cuộc săn giết trong Tinh Không rất tốt, đang còn tiếp diễn, tổng cộng có sáu mươi chín đầu lâu được đưa về, tất cả đều là người của tộc Ma Ngưu, Quy Sơn.
“Người ấy à, chỉ cần đứng sai vị trí là sẽ bị trừng phạt, năm đó không động đến các ngươi là vì chưa đến thời điểm, vì Thánh Sư và một vài người mãi mãi là khối u ác tính, giờ cuối cùng cũng phải giải quyết triệt để rồi.”
“Khi nào về ta mời mọi người ăn bê thui nguyên con, ừm, bê cấp Thánh!” Người đàn ông mang mặt nạ quỷ nói, rõ rằng sau này hắn ta sẽ ra tay nhắm vào Thánh nhân của tộc Ma Ngưu.
“Mấy chuyện này cứ giao cho Thứ Thiên Khung bọn ta là được, chúng ta đồng ý tiếp nhận.” Thánh giả Hắc Ám mở miệng, tiếng cười lạnh lẽo.
Lúc này, trong tinh không, máu me văng khắp nơi, nhân vật hạt giống vàng trong những thợ săn Hắc Ám đang hành động, đang tiến hành thi đua, đi săn tiến hóa giả của mười mấy quần tộc được chỉ định.
“Keng!”
Một vị cao thủ tộc Sơn Quy mặc dù lực phòng ngự cực cao, thế nhưng cuối cùng gã vẫn bị người ta dùng đại kiếm bổ mai rùa, người bị chém làm hai mảnh, máu tươi dâng trào, chết oan chết uổng.
“Đám ác ma các người vô duyên vô cớ, tại sao muốn giết chúng ta, cho dù thời Thượng Cổ tổ tiên chúng ta qua lại thân thiết với tiến hóa giả Địa Cầu nhưng cũng đâu thể dính líu đến con cháu chứ?” Một tiến hóa giả trẻ tuổi của tộc Sơn Quy mắt đỏ bừng.
Phụt!
Đáng tiếc, trong thời gian giao thủ ngắn ngủi, y đã bị người ta một kiếm bêu đầu!
“Vì sao vậy, tộc ta đâu liên quan gì, đám đao phủ các ngươi!” Một vị lão giả tộc Ma Ngưu hét lớn ôm lấy thi thể cháu mình rút lui, máu me khắp người, muốn rách cả mí mắt, cả giận nói: “Ta liều mạng với các ngươi!”
Nơi xa, còn có tiến hóa giả của vài quần tộc khác đang kêu thảm, đây là cảnh tượng Đại Hắc Ngưu nhìn thấy nên nó đang đứng đó máu nóng dâng trào, đỏ ngầu cả mắt.
“Bắn!” Nó gào lên.
Lúc này, nó và Hoàng Ngưu đều đã có thể hóa hình, khôi phục thân người, tóc tai rối tung đang điên cuồng bay múa, hai mắt phun lửa.
Ù ù!
Lúc này di vật Yêu Tổ, đại đỉnh này đang thức tỉnh, đang kích hoạt đồng thời phát ra âm thanh như máy móc cảnh cáo bọn họ lui ra phía sau ba trượng.
Ầm một tiếng, trong ba trượng hình thành một màn ánh sáng, trong đó, đại đỉnh óng ánh trong suốt, phía trên hiện ra không biết bao nhiêu ký hiệu trật tự.
Mãi đến cuối cùng, chỗ miệng đỉnh vô cùng óng ánh, tất cả ký hiệu đều tụ tập tại đó tạo thành một biển phù văn kịch liệt sôi trào mãnh liệt.
Ầm ầm!
Cuối cùng…
Một tiếng vang lớn phát ra, trong đầu Đại Hắc Ngưu, Âu Dương Phong, Hoàng Ngưu đều trống rỗng, bị một cỗ khí tức không rõ chấn động.
Vẫn may, đỉnh Yêu Tổ vẫn rất biết chừng mực, dù nó ở cấp độ kinh khủng, có thể miểu sát vô số tiến hóa giả cấp độ bọn họ nhưng không hề gây ra tổn thương gì.
Vì, năng lượng vô cùng tập trung, trật tự ký hiệu không hề tiết ra ngoài một tia nào mà đều từ miệng đỉnh bay ra ngoài, tụ tập thành một vệt sáng, đánh ra vực ngoại.
Trong giây lát, núi Bất Diệt quanh năm không thấy ánh sáng, bầu trời luôn bị sương mù màu xám bao phủ bị đánh tan, ánh nắng cũng dễ dàng chiếu xuống dưới còn yêu quang thì xông lên ngợp trời!