Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Keng!
Thời khắc mấu chốt, kiếm luân lại xuất hiện, đánh bay chí bảo sát đạo chiếu ánh sáng đỏ khắp vũ trụ này.
Trong lúc nhất thời, kiếm khí tung hoành khuấy động, kiếm sát phạt màu đỏ không ngừng bổ tới, cường thế vô cùng, đang quyết đấu với kiếm luân.
Điều này khiến người ta sợ hãi, ai cũng hiểu rõ kiếm luân kia đáng sợ cỡ nào nhưng giờ chí bảo của Thứ Thiên Khung lại uy năng như vậy, gần như không thua kém cờ Thần Linh Hóa Huyết bao nhiêu đang quyết đấu với kiếm luân.
Đây là những côi bảo đáng mơ ước của các cường giả cấp Ánh Chiếu Chư Thiên.
“Giết!” Thánh Sư Diệc Trần quát, bày ra tinh đấu, vận dụng trận vực, muốn đoạt lấy thanh kiếm màu đỏ kia.
“Ha ha, các vị, cùng đi săn nào, vui một mình không bằng vui chung.” Lão quái vật Thứ Thiên Khung mời mọi người cùng ra tay.
“Được!” Lập tức có người hưởng ứng.
Không phải ai cũng có được binh khí tuyệt thế bậc này, thế nhưng phàm là nhân vật cấp Ánh Chiếu Chư Thiên đều rất kinh khủng, dù tấn công tay không cũng đủ trí mạng.
Người cưỡi xương rồng ra tay, y đến từ tộc U Minh, y ra khỏi tổ địa là để báo thù cho người tộc mình.
Lúc nãy, ông nội của Yêu Yêu đã giết chết một lão đại của tộc U Minh!
“Ha ha, tru sát kẻ này vào lúc này, chúng ta sẽ cùng hủy diệt hoàn toàn bọn chúng, dọn sạch những tai họa ngầm Thượng Cổ để lại.” Bất Diệt Kim Cương cười to, nhanh chóng bước tới gần.
Đồng thời một bàn tay lớn màu xanh đầy vảy nhanh chóng đưa tới, đánh nát tinh không, thần uy kinh thế!
...
Trong nháy mắt, các bên đều ra tay!
Keng!
Thời khắc mấu chốt, Thánh Sư để Yêu Yêu trốn vào trong quan tài đồng, quan tài này cũng trở thành binh khí, đối kháng chư địch.
Ông nội của Yêu Yêu thấy cháu gái của mình đang ở trong hoàn cảnh vô cùng nguy hiểm, bị ép phải trốn vào quan tài thì ông như bị kích thích, phát ra tiếng gào thét như dã thú. Ông vốn đã mất khống chế, giờ lại càng phát ra khí tức đáng sợ hơn.
Rừ!
Lúc ông rống to, cả tinh hải lay động, thi triển quyền ấn, thôi động kiếm luân, phóng xích thần Mẫu Kim trong cơ thể ra, đánh vào đám địch.
Nhưng, dù ông cường đại đến đâu đối mặt với vây công thế này cũng phải nuốt hận vì đây đều là tồn tại cấp Ánh Chiếu Chư Thiên đáng sợ, mấu chốt nhất chính là, có đáng sợ, mấu chốt nhất chính là, có cờ Thần Linh Hóa Huyết và chí bảo sát đạo được nuôi dưỡng trong huyết trì của Thứ Thiên Khung tạo ra uy hiếp quá lớn đối với ông, sơ sẩy một chút là có thể sẽ bị thương đến linh hồn.
Mảnh tinh không này sôi trào, phù văn trật tự xen lẫn, giống như lông phượng hoàng chói mắt.
Mảnh trời đất này bị đánh sập, Thánh Sư và ông nội của Yêu Yêu gặp nguy hiểm, máu me khắp người, bị trọng thương.
“Thúc thúc, chúng ta đi!”
Thánh Sư Diệc Trần mở miệng, dẫn theo ông nội của Yêu Yêu bố trí trận vực muốn bước vào một tinh lộ.
“Diệc Trần, ngươi còn muốn trốn, tất cả nẻo đường của vũ trụ đều bị chúng ta chặt đứt rồi, không ai trong các ngươi đi được hết, tất cả đều phải chết, không phải lão già này lợi hại lắm sao, giờ cũng phải bị bêu đầu thôi, cũng như nhi tử tư chất ngút trời của hắn năm đó vậy!”
Linh Tổ quát.
Khắp nơi, các tồn tại cấp Ánh Chiếu Chư Thiên đều không nói một lời, lặng lẽ tấn công, phát động thế công mạnh nhất.
Phụt!
Thánh Sư bay đi, bị đánh ho ra máu, trận vực của ông bị người ta dùng sức mạnh phá vỡ, hơn nữa những trận vực bố trí ở nơi xa cũng bị mất liên hệ.
“Cuối cùng vẫn phải chạy trốn rồi, dùng quan tài này để tiến vào vũ trụ tàn phá trong hỗn độn, người đi theo ta!” Thánh Sư nói, hướng dẫn ông nội của Yêu Yêu.
Diệc Trần cũng rất tiếc nuối, ông biết nếu như thần trí ông cụ tỉnh táo, chiến lực chắc chắn sẽ lớn hơn, gần như chắc chắn có thể giết được vài đối thủ xông thẳng ra ngoài.
Lúc này, núi Bất Diệt, Đại Hắc Ngưu đang lo lắng nói: “Mau lên!”
Nó đang hối thúc đỉnh Yêu tổ, tình hình quá nguy cấp nhưng vật truyền thừa này cứ mãi phát ra giọng nói máy móc giảng giải đạo lý với nó, nói nó không thể rời khỏi núi Bất Diệt.
“Cút mẹ mày đi, mày không rời đi thì mấy người bọn tao liều mạng với mày, từ bỏ chỗ này, không làm môn đồ của Yêu Tổ gì nữa, chúng ta đường ai nấy đi thôi!” Âu Dương Phong quát.
Đừng nói Đại Hắc Ngưu, Âu Dương Phong, ngay cả Hoàng Ngưu tính tình điềm đạm cũng nổi giận, dùng chưởng ấn đập vào đỉnh lớn, trừng mắt với nó.
Cuối cùng, đỉnh Yêu Tổ đồng ý, nói: “Được rồi, đã ngàn năm trôi qua, rất nhiều người đã quên mất uy lực Yêu Tổ, không biết rốt cuộc ông mạnh cỡ nào, càng không biết đỉnh của Yêu tổ rốt cuộc là vũ khí đẳng cấp gì, hôm nay lại tái xuất thế gian, đại sát một phen!”
Ầm một tiếng, nó mượn năng lượng đã không còn nhiều bay ra khỏi núi Bất Diệt, tiến vào trong vũ trụ, biến mất trong tích tắc!
Trong chớp mắt, nó xông vào trận, giọng nói máy móc vang lên trong tai Thánh Sư, cũng truyền vào lòng ông và ông nội của Yêu Yêu.
Kết quả là, Thánh Sư còn chưa động thủ thì tổ phụ của Yêu Yêu đã tung ra một loại bản năng cướp mất chiếc đỉnh này, sau đó nhấc đỉnh này, điên cuồng rót năng lượng, miệng đỉnh nhắm thẳng phía địch thủ tiến hành tấn công.
Một đạo yêu quang chói mắt bay ra từ miệng đỉnh, đánh xuyên qua Bất Diệt Kim Cương khiến hắn ta khó tin cúi đầu, nhìn lỗ thủng lớn trên cơ thể sau đó hắn ta hét lên thảm thiết lui ra sau.
Keng!
Sau một khắc, nơi miệng đỉnh lại có một đạo yêu quang bay ra, đánh vào lá cờ Thần Linh Hóa Huyết, lá cờ phát ra tiếng xoẹt xoẹt, tất cả những vết rách ban đầu đều đang rách lớn hơn, sau đó lá cờ như món đồ sứ gặp phải đòn tấn công nặng nề tróc ra từng mảng từng mảng.
“A, không!” Linh Tổ kêu lên thảm thiết, đây là chí bảo vô thượng của tộc hắn ta, tim hắn ta đau đến mức khó chịu đựng được.
Phụt!
Nhưng, trong miệng đại đỉnh lại có một đạo yêu quang bay tới, ngay cả hắn ta cũng đã bị trúng đòn, nửa thân dưới của Linh Tổ nổ tung biến thành mưa máu.
Ngoài ra, sau khi ông nội của Yêu Yêu cầm đại đỉnh này trong tay thì lực công kích của bản thân cũng tăng vọt, cả hai đang giao hòa, đang cộng minh, có thể phóng ra năng lượng tấn công.
Lúc này, kiếm luân trên đầu ông nội của Yêu Yêu lại xuất hiện, nó còn sáng chói không gì so sánh nổi hơn lúc ban đầu.
Ầm!
Kiếm luân đánh tới, cánh tay che kín vảy màu xanh trong vũ trụ bị chặt đứt, kiếm luân thế như chẻ tre, vô địch thiên hạ xẹt qua tinh không, suýt chút nữa xoắn nát lão tổ Thứ Thiên Khung khiến lão ta máu me khắp người, toàn thân là những vết thương sâu tận xương, lão ta mau chóng lui ra sau, thanh kiếm sát phạt màu đỏ trong tay lão cũng đang rung lên, vô cùng ảm đạm!