Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Sở Phong giật mình, hắn nhớ ra xuất thân của ông nội của Yêu Yêu đến từ dương gian, không thuộc về vùng vũ trụ này, nói không chừng có biết bí mật cuối cùng của Luyện Ngục.
Thậm chí, Sở Phong còn nghi ngờ, muốn vào dương gian có thể phải đi vào con đường luân hồi trong Luyện Ngục, bất kể là đầu thai đi chuyển sinh thì vẫn có thể có cách khác đi qua, hơn phân nữa là có liên quan đến cuối con đường luân hồi.
Lúc này ông nội của Yêu Yêu chạy tới đây rống to, ở đây có tồn tại nào có thể cầu được Tiên dược sao? Tâm thần Sở Phong chấn động, cảm thấy giật mình.
Lúc này Sở Phong thật sự nghĩ ra rất nhiều, nơi này quá đặc biệt, lúc trước khi hắn đi ngang qua đây bản thân cảm thấy yêu tà khí trùng trời, quỷ dị khiếp người.
Giờ ông nội của Yêu Yêu tới, gào thét ở đây, lẽ nào nơi đây nối với dương gian, có người chịu trách nhiệm trấn thủ nơi này sao? Sở Phong cảm thấy nghi ngờ!
Nếu đúng là như vậy thì đúng là kinh hãi thế gian. Cái gọi là dương gian rốt cuộc là gì, một ngày nào đó có thể đi tìm hiểu thực hư không?!
Thế nhưng, Sở Phong lại nghĩ tới một vấn đề khác, Thiếu Nữ Hi đến từ dương gian xuất thân kinh người, trong tộc có cao thủ cái thế tọa trấn, hơn nữa cũng chỉ đang nghiên cứu âm gian mà không tìm thấy đường.
Thậm chí, ở dương gian rất nhiều đại năng đều đang nghi ngờ, rốt cuộc âm phủ có thật sự tồn tại không?
Trong tình huống như vậy, nếu người dương gian phụ trách tọa trấn ở đây thì vô cùng đáng sợ rồi, ao nước này thật sự quá sâu!
Tuy nhiên Sở Phong cảm thấy có lẽ mình nghĩ nhiều rồi. Nơi này không phải một hai đời người là có thể gầy dựng được, cũng không phải một hai cao thủ tuyệt thế là có thể trấn ở đây.
Nhớ đến Quang Minh Tử thành, nhớ đến cối xay kia, ngay cả Thánh nhân cũng bị nghiền thành đống máu nhão, thậm chí cả sinh vật Ánh Chiếu Chư Thiên Bất Tử Điểu, Long tộc cũng suýt nữa vùi thây trong đó, bị xay thành máu nhão, hắn không rét mà run.
Cuối con đường luân hồi còn có hố đen như vậy,và cả hang cổ đối diện hố đen, ngoài ra còn có một tượng đất, hắn càng nghĩ càng cảm thấy đáng sợ.
“Gừ!”
Ông nội của Yêu Yêu rống to, sau khi xông vào, Sở Phong nhanh chóng kể lại cho Thánh Sư và Yêu Yêu nghe về trải nghiệm lần trước, sắc mặt Thánh Sư biến đổi, lập tức vào theo!
Sở Phong lấy ra hộp đá, bên trong còn có ít Luân Hồi hỏa, đây là hắn cố ý cất lại, đợi có ngày nào đó về lại Quang Minh Tử thành thì đi xem thử. Hắn và Yêu Yêu cùng tiến vào trong động.
Vù vù vù...
Đột nhiên, âm thanh quỷ dị vang lên, giống như hàng tỷ tiểu quỷ đang thì thầm, đồng thời, dù có Thánh Sư ở bên Sở Phong cũng cảm giác toàn thân lạnh lẽo tận xương cốt, giống y như lần đầu tiên đi đến đây.
Sau đó, hắn mở Hỏa Nhãn Kim Tinh ra thì cũng tương tự như lần trước, nơi này quá tà môn, ngay cả nhãn thuật mạnh nhất cũng vô dụng, không thể nào nhìn thấu được.
Thế nhưng lại có thể cảm nhận được rất chân thực nơi này xuất hiện thứ gì đó không biết đang thổi hơi lạnh vào cổ hắn.
Hơn nữa đúng lúc này, Thánh Sư hừ lạnh một tiếng, Cản Tinh Tiên trong tay đột nhiên đánh ra, phịch một tiếng, hư không nổ tung, có tiếng kêu thảm thiết quỷ dị phát ra.
Dù vậy, Sở Phong cũng không nhìn thấy thứ gì.
Sau đó, hắn không nói gì, trên người đen sì sì, có rất nhiều dấu tay nhỏ, không biết là thứ gì vỗ vào, ngay trước mắt Thánh Sư mà những thứ này vẫn dám làm càn!
Sở Phong choáng váng, hắn nhìn sang Luân Hồi hỏa trong tay, nó đúng là ánh đèn leo lét, ngọn lửa quá nhỏ, không thể áp chế nổi tà ma nơi đây.
Lúc này, Thánh Sư dừng bước, Sở Phong và Yêu Yêu cũng dừng lại.
Phía trước, ông nội của Yêu Yêu đã dừng lại ở đó, cách đó một đoạn nếu đi tiếp sẽ tiến vào một khe hở hư không, cũng chính là mật thất lúc trước Sở Phong nhìn thấy, bên trong đó có thể dọa chết tươi những cường giả mấy vạn năm trước!
Nhưng, ông nội của Yêu Yêu không đi vào trong, ông ấy không muốn vào Luyện Ngục, mà chỉ đứng ở điểm giao nhau của khoáng động này gào thét vào trong nơi sâu nhất của đường hầm này, lớn tiếng gào thét.
Sở Phong giật mình vì hắn nhìn thấy, lúc tổ phụ của Yêu Yêu gào thét quang mang toàn thân đại thịnh, cả người như một vầng mặt trời sáng chói.
Lúc này, Thánh Sư vội vàng nở rộ thần quang hộ thể che chở Sở Phong và Yêu Yêu, đứng cản phía trước.
Ông cụ như đang phát điên, sau đó những thứ không thể biết mà lần đầu tiên Sở Phong nhìn thấy kia, dưới tầng dương khí hộ thể sáng chói mắt bên ngoài cơ thể tổ phụ của Yêu Yêu đã chiếu rọi ra vài thứ.
Có bé gái đang chạy, có quái vật khổng lồ lộ ra hư ảnh đang thét dài, những thứ vốn Hỏa Nhãn Kim Tinh cũng không thể nhìn thấy bây giờ đang hiện hình dưới dương khí hừng hực.
Những vật này lại gan to bằng trời, vây quanh xung quanh tổ phụ của Yêu Yêu, áp sát người ông ấy, đánh ra. Sở Phong lập tức biết những dấu tay nhỏ trên người mình là từ đâu ra.
Gừ!
Cùng với tiếng gào thét của tổ phụ của Yêu Yêu, những thứ kia, những hư ảnh quỷ dị kia tất cả đều nổ tung.
Nhưng mà, chúng giống như một loại năng lượng đặc biệt nào đó, sau khi bọn chúng nổ tung lại nhanh chóng gầy dựng lại, hóa thành bé gái, hóa thành nữ tử mỹ lệ, còn cả các loại quái vật, một lần nữa nhào về phía trước.
Âm!
ông nội của Yêu Yêu không để ý đến những thứ này nữa, ông phóng vào nơi sâu nhất giống như vực sâu của khoáng động, một lần nữa gào thét: “Cho ta... Tiên dược!”
Cuối cùng, ngay cả Thánh Sư cũng cảm thấy lạnh lẽo, lông tóc toàn thân dựng đứng!
Sở Phong tin, ông nội của Yêu Yêu không lao về phía Luyện Ngục mà chỉ nhắm vào thứ gì đó ở sâu trong khoáng động!
Lúc này, chính Thánh Sư cũng giật mình. Năm đó ông sinh ra ở Địa Cầu thượng cổ, sống ở Côn Luân một thời gian rất dài mà cũng không biết nơi đây còn có tồn tại khó hiểu này.
Ông chỉ biết, con đường này rất nguy hiểm!
“Đi, đi xem thử!” Dĩ nhiên Thánh Sư không yên tâm để ông nội của Yêu Yêu vào trong một mình, sợ ông ấy xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Cái hố này rất sâu, thực sự có thể coi như vực sâu, đi thẳng vào trong, khí tức âm trầm lạnh lẽo như muốn đông cứng linh hồn con người.
Sở Phong vô cùng nghiêm túc. Lúc trước hắn không dám tìm tòi nghiên cứu, lúc đi ngang qua không dám nhìn ngó lung tung, giờ hắn tin đó là lựa chọn sáng suốt.
Vực sâu này sâu chừng hơn mười dặm, đi thẳng về phía trước, lờ mờ vô biên, đưa tay ra không thể thấy được năm ngón tay, trên đường đã không còn quỷ âm léo nhéo mà vô cùng im ắng yên tĩnh.
Nhưng, càng đáng sợ hơn là, trên đường đi bọn họ gặp một lớp xương khô trên mặt đất, sau khi đạp lên liền vang lên tiếng giòn tan, tất cả đều bể nát, vỡ vụn.
Sau đó, Sở Phong thật sự không dám tin vào hai mắt mình. Nơi đây có cửa cái đầu rồng, sáng lóng lánh óng ánh mang theo quang huy thần thánh, dù đã bị một lớp bụi dày bao phủ nhưng vẫn có tia sáng lấp lóe.