Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1533 - Chương 1533: Thứ Hạng Cuối Cùng (1)

Thánh Khư Chương 1533: Thứ hạng cuối cùng (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Ngoại vực có ai không phục liền đến a, hẹn quyết chiến ở đỉnh Thiên Đằng trên núi Côn Lôn, người cùng cấp liền chiến đấu với nhau, lão ngưu ta sẽ đánh mười người các ngươi!”

Đại Hắc Ngưu hò hét, hiện tại nó đã trở thành Vô Kiếp Ngưu Ma thần thể, chiến ý ngẩng cao mà sống lại ở Địa Cầu, sau khi triệt để có sức mạnh đối phó lại cường tộc vũ trụ, nó cũng muốn khiêu chiến các đối thủ khác nhau.

“Ông nội Âu Dương ta sẽ đánh một trăm người các ngươi! Đúng, ta nói chính là mấy người U Minh Tộc, Linh Tộc, Thiên Thần Tộc,... Có ngon thì qua đây, sẽ đánh tất cả các ngươi thành quân đà đản!”

Loại tuyên bố trắng trợn này khiến cho đám người đang xem đều hận đến nghiến răng nghiến lợi.

Chỉ có điều, có một người lại càng tức giận hơn hết, ngay từ lúc đầu thì Quân Đà Cổ đã thẹn quá hóa giận, ở Hiệp Hội Bảo Hộ Danh Nhân vũ trụ mà trách cứ khiếu nại, muốn xin trừng phạt nghiêm khắc mấy tên ác đồ của Địa Cầu.

Không ít người sau khi biết Quân Đà khiếu nại đều muốn cười một trận. Á Thần Thú này xác thực có bao nhiêu oán niệm mà lại đại náo Hiệp Hội Bảo Hộ Danh Nhân, mạnh mẽ đòi trừng trị ác đồ, khôi phục lại danh dự cho bản thân.

“Quân Đà Cổ Thánh bớt giận, ta cho rằng việc này không tính là chuyện xấu gì, ngược lại còn khiến cho danh tiếng của ngài ngày càng lớn mạnh, danh chấn tinh hải a!” Có người giảng hòa nói.

Nếu không giảng hòa thì sẽ phải đi đến Địa Cầu mà truy lùng ác đồ a, ai mà dám! Địa Cầu hiện nay là vùng đất như thế nào chứ, ngay cả chí cường giả Ánh Chiếu Chư Thiên cũng chỉ có tiến vào mà không có đi ra!

“Ngươi đang nói cái gì thế, nói như vậy mà là tiếng người sao! Muốn tức chết lão phu đúng không?” Quân Đà vỗ bàn một cái, hỗn độn khí quanh thân cuồn cuồn không ngừng, nước miếng tung bay đầy mặt mấy người kia.

Vẫn may là phó hội trưởng Cố Tam Minh của Hiệp Hội Bảo Hộ Danh Nhân cũng là Thánh Nhân, nếu không thì chắc chắn sẽ bị năng lượng trùng kích mạnh mẽ kia chấn nát cơ thể, cứ như thế liền về chầu ông bà.

“Quân Đà đạo hữu, huynh hãy nghĩ về mặt tốt của nó đi, làm người không thể quá bi quan. Huynh nghĩ thử xem, tuy rằng đạo huynh không ở giang hồ, thế nhưng giang hồ vẫn luôn lưu truyền danh tiếng của đạo huynh đó thôi, có biết nguyên nhân vì sao không? Danh vọng, nhân khí, tài phú! Hiện nay cái gì là có giá trị nhất? Chính là huynh có những thứ đó. Huynh không trông thấy những ca sĩ vũ trụ sao, không thấy mỹ nữ nổi tiếng sao? Bọn họ thường xuyên đi tới đi lui khắp nơi, tạo thành đề tài tiêu điểm, ý đồ chính là cái gì? Chính là để thu hút ánh mắt, tìm cách đạt được sự quan tâm theo dõi, từ đó thu được nhân khí a, có được những thứ kia bọn họ có thể trường thịnh bất suy, bởi lẽ danh vọng hay tài phú đều có cả rồi! Cho nên đạo huynh của tôi ơi, ngài không nên phẫn uất làm gì cả! Chỉ cần đổi góc nhìn mà thôi, thế giới này chính là tốt đẹp như vậy đó.”

Sau khi Quân Đà nghe xong liền tức giận không nhẹ, kém xíu nữa thì phun máu!

Rõ ràng là bản thân ông ta chịu thiệt thòi mới đến nơi này khiếu nại, kết quả lại bị tạt một bát canh gà cho tâm hồn (1) có vị ớt!

(1) Canh gà cho tâm hồn: Là dạng văn ngắn, câu ngắn có tác dụng an ủi tinh thần, tác dụng tăng cường động lực. Nhưng trong câu này “canh gà cho tâm hồn có vị ớt” lại có ý ngược lại, tức là không những không chữa lành tâm hồn bị tổn thương mà còn làm nghiêm trọng thêm.

Lồng ngực Quân Đà phập phồng dữ dội, thở dốc không ngừng! Ông ta dùng cặp mắt nhìn chòng chọc vào Cố Tam Minh, quả thực rất muốn cho y ăn một trận Vương Bát Chưởng tổ truyền!

Cuối cùng thì Quân Đà Cổ Thánh giận đùng đùng mà rời khỏi, chỗ này cũng không cần ngốc lại lâu hơn nữa, toàn bộ mấy tên kia đều là hạng ba phải theo chiều gió, quả thực không làm chuyện của người! Ông ta quả thực tức đến nỗi muốn đánh nát tấm biển đồng treo ở ngoài đại điện của Hiệp Hội Bảo Hộ Danh Nhân.

“Quân Đà đại nhân!”

Quân Đà vừa mới ra khỏi đại điện của Hiệp Hội Bảo Hộ Danh Nhân không được bao xa thì đã có người tiến đến chào hỏi nhiệt tình, sau khi mời người ta qua một bên liền tỏ ý muốn bàn chuyện làm ăn với ông ta.

“Có ý gì?” Quân Đà vô cùng cảnh giác đáp lại.

“Binh khí Khai Nguyên chúng ta muốn hợp tác với ngài, muốn mượn danh tiếng của ngài để làm lá chắn, ngài thấy thế nào? Ai ui, đừng đánh người a! Mua bán không thành thì nhân nghĩa vẫn có, chúng ta sẽ chuẩn bị một lá chắn cấp Thánh để làm quà báo đáp... A, giết người rồi, cứu mạng a, Quân Đà giết người rồi!”

Quân Đà Thánh Nhân tức đến mức mặt cũng tái xanh, đuổi theo chém giết vị Á Thánh kia hơn nửa tinh cầu, cuối cùng cũng vì kiêng kỵ thế lực đằng sau gã kia nên nói bỏ qua.

Đây gọi là chuyện gì? Ông ta sắp tức đến bạo thể luôn rồi!

“Đạo hữu, huynh đã nhìn thấy rồi chứ? Có nhân khí thì có tài vận, hiện tại huynh không ở giang hồ thì giang hồ cũng lưu truyền danh tính của huynh đó thôi. Đổi một góc nhìn khác thì thế giới này chính là tươi đẹp như vậy đó.”

Phó hội trưởng Cố Tam Minh của Hiệp Hội Bảo Hộ Danh Nhân đi ra đưa tiễn, lúc tận mắt nhìn thấy Quân Đà tiến vào trùng động lại mở miệng nhấn mạnh lần nữa, còn vẫy tay với ông ta.

Quân Đà nhìn thấy cảnh này thì giận đến mức suýt tí nữa đã quay lại tiếp tục chém giết, muốn liều mạng với y.

Mà đoạn sự tình này bị người ra quay hình lại truyền đi khắp nơi, khiến cho vô số người trong tinh không đều dở khóc dở cười, có người còn thay Quân Đà Cổ Thánh mặc niệm, cũng có người hâm mộ không thôi.

Mà lúc này, một tin tức động trời đang lan ra, Tổ Thành của Thiên Thần Tộc đã bị công phá, tường thành bị binh khí Cứu Cực mạnh mẽ va đập đến rạn nứt, gần như là nổ tung.

Giờ phút này, không cần phải nhiều lời thì mọi người đều đoán được là do mười thứ hạng đầu ra tay, bọn họ chắc chắn là đang muốn cướp Thiên Thần Hô Hấp Pháp.

Không thể không nói Tổ Thành của Cai Tộc vô cùng kiên cố, có thể chống cự đòn tấn công của cường giả cấp Ánh Chiếu Chư Thiên, quả thực là Thiên Thần Tộc đã hao tổn vô số thiên tài địa bảo ngưng luyện ra một tòa thành trì vững chắc như vậy.

Mà ngày này, Thiên Thần Tộc bị ít nhất bốn vị cường giả các tộc khác tấn công, một đoạn tường thành trong đó cuối cùng cũng không đỡ được mà sụp đổ.

“Trời muốn diệt Thiên Thần Tộc ta sao?!” Một vị túc lão giận giữ rít gào, ngửa mặt nhìn chằm chằm lên trời, giống như đã hoàn toàn tuyệt vọng.

Mảnh đất này là mảnh đất tế tổ!

Hiện tại, tất cả mọi người đều lui lại nơi này.

Thế nhưng cũng không còn chống đỡ được bao nhiêu thời gian nữa, mảnh đất này khẳng định cũng bị xâm lược.

Ầm ầm!

Cửa thành Tổ Thành bị bật ra, những thiên tài địa bảo xây thành tường kia cũng không thể cản được sự tấn công liên tiếp của binh khí Cứu Cực, không ngừng tan rã.

Lúc này, người của bốn quần tộc lớn mạnh kia đều mang theo các loại mặt nạ lệ quỷ, thần ma, thiên sứ, liều chết mà tiến vào, từng người trong số chúng đều chiếm một khu vực.

Bình Luận (0)
Comment