Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Cái cây này quả nhiên tương ứng với cảnh giới Xan Hà, làm cho thể chất của hắn trong cảnh giới này lại tăng lên, bắt đầu thăng cấp một cách mãnh liệt. Bên ngoài cơ thể chảy ra một tầng chất nhầy, chính là một chút tạp chất thải ra từ cơ thể.
"Không nở hoa mà lại tặng cho ta một con chim thần ư?!" Sở Phong một bên thăng cấp, một bên vẫn kinh ngạc.
Tiếc thay, con chim thần này tuy sinh mệnh tinh khí mạnh mẽ nhưng không cử động được!
Bùm!
Năng lượng trong người Sở Phong sôi trào, chất nhầy toát ra từ lỗ chân lông ngày càng nhiều, quá trình trao đổi chất tăng nhanh, tốc độ có chút dọa người. Lột xác mãnh liệt như thế này, hắn tin tưởng lần này có thể thăng cấp đến cảnh giới Xan Hà hậu kỳ!
Phải biết rằng tới cấp này, thăng cấp sẽ thêm khó khăn, nhưng hắn thật không ngờ thông qua hạt giống thần này lại có thể nhanh chóng đạt được, thực lực sắp sửa tăng vọt!
Trước khi tiến vào Đại Mộng Tịnh Thổ, có thể làm được điều này với hắn mà nói tương đối có lợi. Đến lúc đó, hắn càng có tự tin đối mặt với toàn bộ thiên tài trong vũ trụ.
Đúng lúc này, mỏ của con chim săn mồi rực rỡ kia bỗng hé mở. Một vật bị phun ra ngoài, làm cho đồng tử của Sở Phong co rút lại!
Con chim thần hung mãnh toàn thân chói sáng kia bỗng đột nhiên há mỏ, cử động thân mình chứ không đứng yên nữa. Điều này khiến Sở Phong thực sự kinh ngạc!
Còn cái thứ mà con chim này mới nhổ ra đó trông có vẻ trơn nhẵn, tròn tròn, còn phát ra ánh sáng chói lòa nữa. Ngay khi nó vừa xuất hiện, Sở Phong đã thấy chấn động trong lòng. Thứ tròn tròn đó không lẽ là trứng chim?!
Hắn cảm thấy hơi quái đản. Con chim lóa mắt này sao lại độc đáo như vậy, đẻ trứng mà cũng đẻ ngược nữa?
Nhưng chỉ trong giây lát, hắn cảm thấy hình như mình đã nghĩ sai. Thứ này sao có thể là trứng thần được, có trứng chim như vậy sao!
Quả nhiên, khi nó há mồm, tiếp tục phun ra thần vật kia, ánh vàng rực rỡ tỏa sáng khắp nơi. Thứ ánh sáng này giống như một dạng vật chất chứa nhiều năng lượng, long lanh như những hạt mưa pha lê.
"Không lẽ..." Chu Phong vô cùng kích động động, ánh mắt sắc như kiếm nhìn chằm chằm không chớp. Hắn nghi ngờ đây là một viên kim đan!
Đây là kim đan được tạo ra bởi phương pháp luyện chế của Đạo gia sao?
Hắn nghĩ như vậy bởi nhìn từ bề ngoài mà nói, nó có màu vàng óng, hình dáng tròn trĩnh, tỏa ra một mùi hương thơm ngát khiến lực tinh thần của người ta tăng dần từng chút một.
"Thuốc giấu trong bụng của Đạo gia, một viên kim đan sánh ngang với sông núi ngàn thu?" Sở Phong hồ nghi, sắc mặt càng thêm ngưng trọng.
Tuy nhiên, điều này có hơi kỳ lạ. Đáng lẽ mọc ra một cái cây, thế mà lại biến thành một con chim săn mồi lộng lẫy, đôi cánh sống động như thật, đôi mắt sáng ngời có thần, thậm chí trông còn có vẻ như có linh tính.
Mà giờ nó còn phun ra đan dược nữa cơ?!
Bùm!
Đúng lúc này, ánh sáng của chim thần bỗng bùng lên mạnh mẽ đến tột cùng, sáng bừng cả tòa động phủ, hơi thở linh thiêng tràn ngập khắp nơi.
Sau đó, nó bắt đầu khô héo như một cái cây, tinh khí sinh mệnh của toàn bộ cơ thể đều tập trung về phía mỏ chim, tạo thành một mùi thơm ngát và năng lượng dồi dào.
Sở Phong ngạc nhiên, cảm thấy có lẽ mình đã suy nghĩ nhiều, chẳng lẽ vẫn là hạt giống như trước sao?
Lần này thì đặc biệt quá, một là không nở hoa, hai là chẳng kết trái, thế mà lại truyền thừa kiểu biến đổi hạt giống như thế, quá là khác biệt rồi.
Rất nhanh, suy đoán của Sở Phong đã được chứng thực.
Chỉ trong chốc lát, cả cơ thể con chim săn mồi lấp lánh kia loé lên tia sáng cuối cùng rồi bắt đầu nứt ra, dần dần tan rã như cái cây trước đó.
Rắc!
Tiếp đó, con chim săn mồi kia toàn thân biến đen, khắp nơi tràn đầy vết rạn rồi chia năm xẻ bảy, cuối cùng rào rạt rơi xuống đất, tan tác hoàn toàn như cái cây trước đó, chỉ rơi xuống một vật màu đen to bằng quả trứng chim bồ câu, tràn ngập mùi thơm.
Keng...
Khi rơi xuống đất, nó tạo ra thanh âm như thể tiếng ngân vang của một chiếc chuông lớn từ thời hồng hoang, dao động vượt qua cả không gian và thời gian.
Chỉ trong nháy mắt, cả tòa động phủ đều rung động.
Tiếp đó, thân thể của Sở Phong cũng bị chấn động dữ dội. Hắn phát hiện lực tinh thần đã bị nổ tung, bị tiếng động này lôi kéo đến nỗi muốn rời khỏi cơ thể, chắc đã bị nhiễu loạn rất kịch liệt cùng khác thường.
Sở Phong chấn động trong lòng, nhặt vật ấy lên từ mặt đất. Nó không phải trứng chim, cũng không phải kim đan, mà là một cái chuông nhỏ đen nhánh, sau khi hào quang nhạt dần thì lộ ra vẻ sáng bóng.
Cầm trên tay thì thấy nó rất nặng, nhìn thì chỉ to bằng quả trứng bồ câu, nhưng còn nặng hơn cả cục vàng.
Sở Phong giật mình, lúc trước chỉ nhìn được nửa phần phía trên của chuông nhỏ, thấy nó có đường cong mềm mại, trong suốt mượt mà, lúc ấy vẫn là màu vàng nên nghĩ lầm là kim đan.
Ai mà ngờ nó lại là một món vũ khí!
Dĩ nhiên rồi, hắn làm sao có thể nghĩ đến chuyện đó là một món vũ khí được, đơn giản chỉ nghĩ hơn phân nửa vẫn là hạt giống như lúc trước thôi.
"Chim thần màu vàng phun ra một hạt giống, cuối cùng lại hóa thành một chiếc chuông đen nhánh, thật đúng là quỷ dị."
Sở Phong quan sát tỉ mỉ, thấy chuông nhỏ có gắn thêm một cái khuyên to bằng nắm tay để dễ cầm. Hắn lắc nhẹ một cái, thanh âm phát ra dọa chính hắn nhảy dựng. Âm thanh còn to hơn vừa nãy, giống như là hoàng chung đại lữ (1), vang vọng cả thiên địa, chấn động toàn động phủ.
(1) Hoàng chung đại lữ: hoàng chung và đại lữ là hai trong số mười hai âm luật của Trung Hoa. "Hoàng chung đại lữ" nói chung dùng để chỉ âm thanh hay lời nói trang nghiêm, tuyệt diệu, hài hòa.
Có thể nhìn đến, phủ đệ (2) bị dư chấn của tiếng chuông chấn động mà xuất hiện vết nứt, chỉ cần thêm một cú nữa thôi là nơi này sẽ sụp đổ.
(2) Phủ đệ: nơi ở của quan lại, quý tộc hoặc địa chủ.
Mà để cho Sở Phong kinh ngạc chính là quả chuông nhỏ màu đen này thật sự có thể quấy nhiễu lực tinh thần của con người. Hắn thử dùng võ công tinh thần để đánh nó, nó liền bay vọt lên trời, nếu bổ sung thêm lực tinh thần, chuông này sẽ phát ra gợn sóng âm đen nhánh, có thể xuyên qua cả ngọn núi, công kích đến tận linh hồn!
Trong nháy mắt, Sở Phong hãi hùng khiếp vía. Chuông nhỏ này có thể khuếch đại lực tinh thần của con người, công kích vô hạn!
Hắn thử lắc mấy lần, cảm thấy đây đúng là một món bảo vật bí ẩn khó lường, nếu công kích một cách bất ngờ có thể trực tiếp tiêu diệt linh hồn của sinh vật, chém nát lực tinh thần của đối thủ.
"Chuông hồn!"
Sở Phong hiểu được đây là một thứ vũ khí tinh thần cực mạnh, vượt qua tất cả bảo vật bí mật mà hắn đã đoạt được trong quá khứ.
Hắn cẩn thận nghiên cứu, phát hiện mỗi lần lắc chuông nhỏ, các hoa văn trên chiếc chuông nhỏ có kích thước bằng quả trứng chim bồ câu này sẽ xuất hiện, dường như trật tự đan xen, xuất hiện có quy tắc, kèm theo đó sương mù mờ ảo.
Hắn nhanh chóng ngồi xếp bằng lại để tiến hành tìm hiểu.
Trong nháy mắt, trong cơ thể của hắn chấn động cực lớn, một đám sương mù dày đặc lấp lánh hào quang bốc lên từ trong máu thịt của hắn, sau đó không tiến vào lực tinh thần của hắn.