Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1554 - Chương 1555: Quả Trứng Đau Buồn (1)

Thánh Khư Chương 1555: Quả trứng đau buồn (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Sở Phong cẩn thận xem kĩ những lời chú thích này, sau đó hít vào một hơi thật sâu, thầm cảm thấy may mắn không có tùy tiện tiến sâu vào cảnh giới Tố Hình, quả nhiên có rất nhiều điều cần phải chú trọng.

Chẳng hạn như Ánh Vô Địch của Á Tiên Tộc, đã tạo ra tám loại bí thuật chỉ thuộc về chính mình ở cảnh giới Xan Hà, thậm chí đã có chiến kĩ tuyệt phẩm!

Hay như cao thủ trẻ tuổi nhất của Đạo Tộc - Kim Lân Đạo Tử, ở cảnh giới Xan Hà đã tạo ra một loại bí thuật thuộc về chính mình, đó là một chi lộ (4) có thể phá vỡ vạn loại pháp thuật chỉ trong một chiêu, chỉ là phải hao phí chín tia thần quang và tiên vụ hiếm có!

(4) Chi lộ: con đường nhánh

"Khó trách bọn họ phải chịu khổ ở cảnh giới này rất nhiều năm. Đây đúng là cơ duyên đáng mong đợi, ta cũng phải trù tính một chút!"

Sở Phong tự nói với mình, đôi mắt toả sáng lấp lánh.

Có lẽ, lần Đại Mộng Tịnh Thổ này chính là một cơ hội, hàng trăm thiên tài tề tụ một chỗ, nếu bọn họ đều mang theo vật thưởng... Đôi mắt của hắn bốc cháy lên ngọn lửa hừng hực, giống như hai cái mặt trời toả ra tia sáng chói loà.

"Ở cảnh giới Xan Hà, mình cần tiến hành dung hợp, đi theo chi lộ một chiêu phá vạn thuật pháp, hay tu luyện chi lộ cấm kỵ cùng lúc tu thành mười tuyệt thuật đây?"

Sở Phong do dự, nghiêm túc suy nghĩ.

Tiếp theo, hắn lại xem tin tức khác, thấy đám người lưu lại ở Địa Cầu cũng thông báo cho hắn một việc trên ứng dụng mật ngữ.

"Cóc xuất quan, đạt được hình thái Thần Vương cấp bốn?" Sở Phong kinh ngạc khi đọc được tin Âu Dương Phong tiến vào vũ trụ.

Lão Lư nhắn tin, nói Cóc bây giờ đẹp trai ngời ngời, phong lưu lỗi lạc, lần sau gặp mặt cam đoan Sở Phong nhận không ra.

Đại Hắc Ngưu cũng nghiêm túc cho hay, Âu Dương Phong giờ anh tuấn vô cùng, đã thật sự thoát thai hoán cốt, không giống với trước kia nữa.

Một đám đại yêu không tiếc lời ca ngợi, đều nói Cóc sau khi niết bàn phong thái hơn người, khí vũ hiên ngang, thay đổi hoàn toàn.

Sở Phong hồ nghi, đám người này khen lấy khen để như thế, sao không ai nói cho hắn Cóc rốt cuộc có bộ dáng như thế nào?

Sau đó, Sở Phong chủ động liên lạc với Âu Dương Phong, câu đầu tiên chính là hỏi hắn, rốt cuộc giờ đã anh tuấn tới mức nào mà khiến cho bọn lão Lư, hổ Đông Bắc đều hết lời khen hắn?

Lúc liên lạc với Sở Phong, Cóc mới đầu còn rất tự mãn, nhưng sau khi nghe hắn hỏi câu này, hắn ta lập tức trầm mặc.

Một lúc lâu sau, Âu Dương Phong nghiến răng nghiến lợi nói: "Con lừa kia, còn có lão Hắc với con hổ Siberia nữa, tôi nhất định phải đánh chết bọn họ!"

"Cậu rốt cuộc lột xác thành bộ dáng gì?"

"Anh tuấn tiêu sái, phong lưu phóng khoáng, vừa thấy cam đoan khiến cho cậu không biết giấu mặt vào đâu!" Âu Dương Phong nói bằng giọng ồm ồm, dứt khoát chấm dứt trò chuyện!

Sở Phong câm nín, hoài nghi một lúc lâu. Tên này thực sự biến thành soái ca rồi sao? Thật muốn lập tức tụ họp để nhìn một cái!

Thành Sí Hoàng vô cùng rộng lớn, tường thành loang lổ dấu vết của năm tháng, trong thành xe cộ đông đúc, dân số khoảng trăm triệu người. Dược các, kinh văn điện, bí bảo phố,... mọi thứ đều đầy đủ.

Ngoài ra, ở đây còn có rất nhiều linh sơn động phủ, phân bố ở các thành trì lớn.

Sở Phong rời khỏi động phủ, muốn trở lại khu vực thành thị phồn hoa tất nhiên cần đến truyền tống trận, bởi vì khoảng cách giữa các khu vực quá xa, lại chắn ngang bởi những linh sơn khổng lồ và các môn phái.

Sau khi xuất quan, Sở Phong hỏi thăm tin tức rồi đi thẳng đến phố Thần Dược. Tên phố nghe khá kêu, nguyên do là bởi lúc xưa nơi này đã giao dịch không chỉ một gốc cây Thần Dược.

Chuyện này thật quá lạ thường, bởi loại đồ vật này bất kì ai có được gần như đều không bán, chỉ lưu giữ dùng cho riêng mình.

Thời cận cổ đại, chỉ có duy nhất phố Thần Dược là có giao dịch một vài cây Bất Tử Dược. Điều này đúng là chuyện ai nghe cũng giật mình, mỗi lần giao dịch đều có tiếng vang vô cùng lớn, thế cho nên tiếng tăm ở đây mới lớn như vậy.

Ngay cả mười tộc đứng đầu như Á Tiên Tộc, Phật Tộc, Thi Tộc,... hàng năm đều có người nhìn chằm chằm nơi đây, chú ý đến mọi biến động nhỏ của vùng có thị trường dược thảo nổi danh này.

Ngoài ra, khu phố này cũng nằm sát bên quảng trường chuyên bán kinh văn và chiến kĩ, bởi vậy muốn không náo nhiệt cũng không được, lui tới đều là người tiến hoá.

Lần trước, Sở Phong đã nhìn thấy Dưỡng Hồn Liên ở một dược các nằm bên rìa phố Thần Dược.

Đó là một tòa dược các lấy đồng đỏ làm chất liệu chủ đạo, trên tường đầy vết gỉ sét loang lổ, tạo nên một vẻ cũ kỹ, tang thương.

"Ông chủ, có còn Dưỡng Hồn Liên không?" Sở Phong trước tiên muốn hỏi thăm. Nếu hắn muốn vào Đại Mộng Tịnh Thổ, trước hết cần phải tính toán chu đáo.

Môn phái Đại Mộng Tịnh Thổ này đặc biệt chú trọng tu hành tinh thần, võ công trong môn gây chấn động cả thế giới, động một tí là có thể giết người trong mộng, khiến cho các tộc đều rất kiêng kị!

Cho nên, trước khi tham dự thịnh hội, Sở Phong muốn tận dụng hết khả năng để nâng cao lực tinh thần của mình, như vậy chẳng sợ vào chốn Tịnh Thổ kia hắn cũng an tâm được phần nào.

May mắn chính là hắn bế quan hai mươi mấy ngày đã luyện thành một loại bí thuật công kích tinh thần, lại một hơi được đến một cái Hồn Chuông. Đây có thể xem như là con át chủ bài khá lợi hại.

Chẳng qua, Sở Phong đoán thiên tài của các tộc khác chắc chắn cũng chuẩn bị đầy đủ, nhất là mười đại truyền nhân đứng đầu, phỏng chừng đều có một ít đòn sát thủ.

"Em gái, em đến chậm rồi. Sớm mười ngày trước Dưỡng Hồn Liên đã bị người ta mua với giá cao, chốt giá là một giọt rưỡi thiên thần dịch."

Em gái cái đầu ông, Sở Phong rất muốn đánh người!

Hắn hiện tại có bộ dáng mười bốn, mười lăm tuổi, khôi ngô tuấn mỹ, đôi mắt to trong veo như thủy tinh, nên hay bị người ta hiểu lầm.

Lần gần đây nhất, hắn mới đại chiến một trận trên Địa cầu, trên người bê bết máu, quần áo thì tả tơi, cho nên thoạt nhìn cũng không "xinh đẹp" cho lắm.

Hôm nay thì lại khác, hắn vừa mới thăng cấp, da dẻ sáng bóng, ngay cả tóc cũng óng ả lấp lánh, có một loại khí chất xuất trần, bởi vậy phong thái hơn người.

"Ông đây là đàn ông!" Sở Phong cắn răng nói.

"Ây da, vậy cậu đây đúng là thanh tú tuấn lãng, phong thái như ngọc, một, hai năm sau còn không mê đảo hết mấy em gái sao? Chắc chắn sẽ được tỉ tỉ người mê!" Ông chủ này thật dẻo miệng.

"Bị tên nào đó coi tiền như rác mua rồi sao?" Sở Phong hỏi, cảm thấy có chút tiếc nuối. Lúc ấy nơi này chào giá một giọt thiên thần dịch còn bị mọi người cho là quá đắt, không ai hỏi thăm, kết quả cuối cùng được bán với giá còn cao hơn nữa.

"Chà, lúc ấy Diêm Lạc của Thi Tộc và Kim Lân Đạo Tử của Đạo Tộc cùng xuất hiện, haiz, giá cả đáng lẽ còn tăng mạnh hơn nữa cơ. Đáng tiếc, cuối cùng Đạo Tử tâm tình bình thản, thuận theo tự nhiên mà từ bỏ... Haiz!"

Ông chủ này thật đúng là có lòng tham, bán cao giá còn không biết chừng mực.

Sở Phong bĩu môi, nói: "Một cây Dưỡng Hồn Liên mà thôi, đúng là có thể gia tăng lực tinh thần, nhưng còn chưa đến mức làm cho người ta xé rách da mặt để giành giật đâu."

Bình Luận (0)
Comment