Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Ngày đó Đại Mộng Tịnh Thổ công bố ra ngoài, chọn người nào đều do môn phái bọn họ tự mình cử ra, những người khác không có quyền can thiệp.
Lại nói, ai muốn không phục thì có thể đến khiêu chiến Đại Mộng Tịnh Thổ, người ta sẽ cho mọi người một cơ hội.
Thế nhưng ai sẽ tự tìm phiền phức như thế chứ, nếu bức bách như vậy mà chủ động đánh đến tận cửa, khẳng định sẽ không có kết cục tốt! Phải biết rằng Đại Mộng Tịnh Thổ xếp hạng thứ mười năm, không sợ bất kỳ thế lực nào.
“Chính là không công bằng, không có Sở đại ma đầu thì cũng không thể hiện ra được giá trị của thịnh hội lần này. Nếu cho Sở Phong tiến vào, ta đoán chừng hắn có thể đánh ngã rất nhiều người, các người còn không phải đang sợ hay sao?” Có người gân cổ gào lên.
Trong lúc nhất thời, không ít người đều lo chuyện bao đồng bất công thiên hạ, vì Sở Phong mà lên tiếng.
“Không sao cả, ta đã có hành động rồi, chuẩn bị mang theo Yêu Tổ Chi Đỉnh tiến đánh Đại Mộng Tịnh Thổ, chư vị đồng đạo có người nào dám cùng ta đại náo Đại Mộng Tịnh Thổ?!”
Trên Địa Cầu, nhóm người Đại Hắc Ngưu, thiếu nữ Hi giả mạo Sở Phong, làm bộ làm tịch mà giơ lên Yêu Tổ Chi Đỉnh, trưng ra bộ dáng muốn ra tay.
Hành động này khiến cho Đại Mộng Tịnh Thổ khẩn trương vô cùng. Ngay tức khắc liền huy động cao thủ, ngay cả binh khí trấn giáo cũng mang ra, tùy thời có thể phòng bị.
Nhưng mà, ngày hôm nay chuyện gì cũng không có xảy ra, nhưng về sau có xảy ra chuyện gì không thì không ai đoán trước được!
“Các vị, nghỉ ngơi một ngày một đêm, buổi trưa ngày mai tiến vào thần điện!” Trong Đại Mộng Tịnh Thổ, một bà lão tầng Kim Thân mở miệng thông báo, dặn dò mọi người.
“Tiểu Quân Đà, đi, cùng thúc thúc ôn chuyện thâu đêm!” Vị cường giả Kim Thân sống lâu vô cùng nọ lên tiếng gọi Âu Dương Phong, muốn nó đi cùng mình.
Một đám người nghe vậy thì quả thực là ngưỡng mộ không chịu được, chỉ có Âu Dương Phong là muốn phun nước miếng.
Nhưng mà Sở Phong đã gọi nó trước rồi, âm thầm truyền tin nói: “Loại cơ hội này ngươi còn không đi? Ngốc a! Nhanh chóng đi thăm dò nghe ngóng tin tức nội tình a, chúng ta có khả năng thu hoạch lớn hay không tất cả đều dựa vào ngươi đó!”
Sau đó Âu Dương Phong rất không tình nguyện, dáng vẻ cứ giống như chuẩn bị ra pháp trường đến nơi, nhưng cuối cùng cũng trái với lương tâm mà đi theo lão giả kia. Mắt nhỏ thỉnh thoảng còn lộ ra dáng vẻ u oán, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu.
Một đêm này, rất nhiều người có cảm giác thời gian dài đằng đẵng. Ai nấy đều điều chỉnh trạng thái của bản thân đến trạng thái mạnh nhất!
Lúc tờ mờ sáng, Sở Phong đã lập tức mở mắt, bên ngoài cơ thể bốc lên hỏa diễm màu vàng, vận chuyển Bất Tử Điểu Hô Hấp Pháp, năng lượng cuồn cuộn dâng trào hình thành tầng sáng hộ thể.
Đồng thời, trong nháy mắt hắn cũng nghiêng đi cơ thể.
Xoạt!
Một mũi tên gỗ màu đỏ sậm xẹt qua vị trí ban nãy hắn ngồi đả tọa, bịch một tiếng bắn vào trên vách đá của động phủ, nơi đó lập tức liền xảy ra cảnh tượng đáng sợ, bị sụp đổ, chôn vùi!
Mũi tên kia có uy lực quá lớn, nếu như Sở Phong phản ứng chậm một bước thôi thì đã bị bắn chết rồi!
“Cổ chú thuật?!”
Vèo một tiếng, Sở Phong xông ra ngoài động phủ, tại nơi động phủ bị sụp đổ còn tràn ngập một cỗ năng lượng quỷ dị, muốn quấn lấy thân thể của hắn.
Bị ám sát ở trung tâm của Đại Mộng Tịnh Thổ, hơn nữa còn vô cùng hung hiểm, loại mũi tên kia có khả năng uy hiếp bản thân làm Sở Phong nghiêm nghị hẳn lên, nhìn chằm chằm mũi tên nổ tung kia, trong lúc nhất thời sắc mặt âm trầm không thể tả.
Hắn đã giao thủ qua với Tần Lạc Âm, biết rõ môn phái này có đám Vu Vũ thủ đoạn tu hành vô cùng cổ xưa, mà mũi tên nhỏ ban nãy cũng có chút giống như vậy.
Là thiên tài vũ trụ từ bên ngoài đến ám sát hắn, hay là người trong Đại Mộng Tịnh Thổ ám sát hắn? Chuyện này khiến sắc mặt Sở Phong vô cùng khó coi.
Vèo vèo vèo...
Mấy thân ảnh đột nhiên xông đến, vài lão giả của Đại Mộng Tịnh Thổ cũng bị kinh động, ngay tức khắc đã vọt đến gần đó, sắc mặt đều khó coi, lại có thể phát sinh ra loại chuyện này.
Nếu như thiên tài của các tộc quần lớn mạnh chết tại nơi này, bọn họ khẳng định sẽ sứt đầu mẻ trán, vì chuyện này mà trả giá một vài thứ.
“Ngô tiểu huynh đệ không nên tức giận, chúng ta sẽ cho ngươi một câu trả lời hợp lý. Không nên để loại chuyện này ảnh hưởng đến tâm tình của ngươi. Có lẽ đối thủ cạnh tranh trong bóng tối của ngươi hy vọng ngươi mất đi tâm thái, từ đó không thể phát huy được năng lực chân chính trong thần điện.”
Người của Đại Mộng Tịnh Thổ trực tiếp định tính vì sự kiện lần này.
Sở Phong gật đầu, không nói bất cứ lời nào.
Mãi đến buổi trưa cũng không có điều tra ra người nào đã ra tay, chỉ có điều không chỉ một mình Sở Phong bị người công kích, mà còn phát sinh ra mấy chuyện nữa. Thế nhưng đều bị Đại Mộng Tịnh Thổ tiến hành áp xuống, cũng không có ai vì chuyện này mà gây sự.
Âu Dương Phong đã trở về, trao đổi ngắn với Sở Phong. Nó một bụng tức giận, thật sự chính là cầm đuốc dạ đàm nói chuyện thâu đêm a. Theo một lão đầu tử dạo hoa viên, ngắm nhìn hoa cỏ, quả thực quá không phong cách, quá không phong tình! Cóc Âu Dương càng nghĩ càng tức.
“Không có tiết lộ tin tức nội tình cho ngươi sao?”
“Có cái lông á! Lão chỉ nói với ta cẩn thận người xung quanh ám toán, sau đó liền hết luôn! Ta còn nhấn mạnh lại với lão được sao?!” Âu Dương Phong tức giận bất bình nói.
Nó lại bổ sung thêm: “Đúng rồi, lão còn nói một số thứ làm ta không hiểu gì cả, nói cái gì mà chân tướng thể chất giấu ở thế gian.”
Sau khi Sở Phong nghe xong, vẻ mặt lập tức trở lên nghiêm túc. Còn chưa tiến vào thần điện thì đã bị người khác công kích, một khi tiến vào trong quá nửa sẽ càng nguy hiểm hơn.
“Để cho một lão đầu nghiêm túc cảnh cáo như vậy, ngươi cứ yên tâm, bên trong phân nửa là rất nguy hiểm!” Sở Phong nghiêm túc nói.
“Ừ, ta biết!” Âu Dương Phong gật đầu.
Buổi trưa đến rồi, mấy trăm thiên tài cấp vũ trụ đều tập hợp lại, theo chân người của Đại Mộng Tịnh Thổ tiến vào bên trong tòa cổ điện.
Ven đường, hoa thơm cỏ lạ chim hót véo von, cỏ xanh như ngọc, các loài hoa tranh nhau đua nở, suối xanh róc rách, sương mù vây quanh, cảnh sắc quả thực diễm lệ khôn cùng, như thơ như họa.
Một tòa cung điện nhìn có vẻ rất bình thường, thậm chí còn không lớn, lấy đá mà đắp thành, lẻ loi trơ trọi đứng giữa một mảnh bãi đá vụn trong rừng. Sau khi đến nơi này thì cái cây ngọn cỏ đều không thấy nữa.
“Các vị, ta phải nhấn mạnh thêm lần nữa. Cơ duyên bên trong đều dựa vào thủ đoạn mà lấy được, hai bên không cần tranh đấu!”
“Trên thực tế, tiến vào bên trong muốn tranh đấu cũng rất khó. Thân thể máu thịt của các vị động không nổi, hoàn toàn dựa vào lực tinh thần ý chí. Đến lúc nào ý chí của các vị tiến vào trong một mảnh thiên địa quỷ dị, hai bên tốt nhất nên bắt tay với nhau, kết minh lẫn nhau, bằng không nhất định sẽ cảm thấy bản thân quá nhỏ bé, chịu dằn vặt rất lấn. Mong rằng mọi người sẽ cân nhắc lại!”