Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1596 - Chương 1596: Đánh Lão Thiên Tài Mới (2)

Thánh Khư Chương 1596: Đánh lão thiên tài mới (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Lúc này, Sở Phong phát động chuông lớn bay lên trời, vụt về phía trước.

"Chính là lúc này!" Ánh sáng lạnh lẽo trong mắt La Thế Vinh chợt lóe.

Xoẹt!

Trong một thoáng, ánh vàng chói mắt bùng lên, đó là một Hồn Đao thính lình bay tới, chém về phía Sở Phong. Tập kích rất đáng sợ.

Tất cả mọi người cảm nhận được, hắn ta đang ở thế bất lợi khi rơi vào trong hoàn cảnh nguy hiểm, tình huống cùng không tốt. Thế nhưng, lại không đoán được, thế mà hắn còn có một Hồn Khí, đứng đước tình trạng thảm hại như vậy mà vẫn không sử dụng. Bây giờ mới đột nhiên chống lại.

Không ngờ hắn ta suy tính chuyện này, một kích đánh nát linh thể của Sở Phong.

Bùm!

Thân chuông lớn đen tuyền cộng hưởng theo nhịp thở của Sở Phong, lập tức vọt qua, che ở trước người hắn. Như một giấc mơ không ngờ tới, nó đột ngột hiện ra phía trước Hồn Đao.

Trong nháy mắt, như có tia lửa văng khắp nơi, Hồn Lực kích động, giữa hai Hồn Khí bùng lên cảnh tượng rực rỡ.

Sở Phong càng thêm mạnh mẽ, đột nhiên mở linh thể ra, dùng một Hồn Khí trấn áp cả hai Hồn Khí của đối phương, bản thân lại phát động Đại Nhật Như Lai quyền, vọt tới giết người.

Đằng xa, rất nhiều người ngạc nhiên.

Sự việc này hoàn toàn không giống với tưởng tượng của bọn họ. Cứ tưởng rằng, La Thế Vinh sẽ áp chế Ngô Luân Hồi, dù sao cảnh giới hai người này chênh lệch rất lớn. Ai mà ngờ tới, lại là Sở Phong liên tiếp đánh về phía trước.

Oanh!

Hô Hấp Pháp của Phượng Hoàng tộc phối hợp với Đại Nhật Như Lai quyền, còn có Tinh Thần Công Sát thuật, giữa đôi mày Sở Phong và quyền ấn cùng nhau sáng lên, dũng mãnh không thể chống đỡ.

Giữa đôi mày hắn phát ra chùm sáng đỏ thẫm suýt nữa xuyên thủng linh thể của La Thế Vinh. Đợt tấn công tuyệt vời như vậy đe dọa vô cùng lớn.

Loạt xoạt!

Trong tích tắc, giữa trán La Thế Vinh bắn ra một luồng năng lượng mờ mịt, hóa thành roi thần, ánh chớp bắn ra bốn phía, chấn động đùng đùng.

Lão tổ tông của Hỗn Độn Thiên Thần cung đã củng cố phong ấn cho từng đệ tử, tránh cho tuyệt học tối cao bị truyền ra ngoài. Đặc biệt còn phá lệ chiếu cố với một số đệ tử tinh anh, vào thời khắc quan trọng, có thể mượn sức mạnh phong ấn này để hình thành Hồn Khí.

Roi thần vô cùng lớn mạnh, khiến cho Hồn Quang của Sở Phong bị đánh tan, đẩy lùi ra ngoài.

Tất nhiên, roi thần này cũng không quá mạnh. Nếu không, với tinh thần chi quang của La Thế Vinh, hắn ta sẽ không chịu đựng nổi.

Nhưng mà, vào thời khắc quan trọng, nó sẽ trở thành đòn sát thủ với hắn ta.

"Ngô Luân Hồi, ngươi thật sự làm ta không ngờ được, thế mà dồn ép ta phải sử dụng Đả Thần Tiên, chết đi cho ta!"

Thanh âm của La Thế Vinh rất lạnh lùng, điều động năng lượng cổ xưa trong cơ thể, trên tay hắn ta biến ra một cái roi thần xám xịt, có tên là Đả Thần Tiên.

Bởi vì, Tinh Thần Thể rất nhạy cảm với sấm chớp, nếu sấm chớp quá mạnh có thể làm chấn động đến âm hồn.

Cho nên, roi thần có sấm chớp bao quanh này mới gọi là Đả Thần Tiên.

Sở Phong nghiêm túc đứng lên, soạt một tiếng, thu hồi cái chuông màu đen, để nó lơ lửng trên đầu, để ánh sáng năng lượng màu đen và dương khí nồng đậm từ từ chìm xuống.

"Nên giải quyết ngươi rồi, ta rất có trách nhiệm với lời nói của mình, người chính là người, sao có thể sánh vai với Thiên Thần. Hôm nay ta lấy danh nghĩa Thiên Thần tộc áp chế âm hồn của ngươi, thứ gọi là dòng máu Nhân Vương kia.

La Thế Vinh cầm Đã Thần Tiên trong tay, hơi thở đột ngột căng thẳng, so với lúc nãy lớn mạnh hơn nhiều. Ánh chớp trong tay bao bọc, có uy hiếp đến linh thể rất lớn.

"Bớt nói nhảm, ta nói rồi, người giả dối với ta không chết cũng tàn phế, ngươi cũng không ngoại lệ, lăn tới đây đi!"

Sở Phong quát, chủ động tiến công.

Loạt xoạt!

Đả Thần Tiên xám xịt trong tay La Thế Vinh đột nhiên bùng nổ sấm chớp, vụt về phía Sở Phong, khí thể rất lớn.

Thân chuông màu đen mạnh mẽ chấn động tạo ra gợn sóng rất lớn, ngăn chặn một kích này. Không thể không nói, Đả Thần Tiên thực sự ghê gớm, làm cho thân chuông cao gấp đôi người thường run rẩy dữ dội.

Thế nhưng, sắc mặt La Thế Vinh cũng hơi khó chịu, Đả Thần Tiên được lão tổ tông của Thiên Thần cung tự mình ngưng tụ những bùa chú có quy luật, phong ấn trong hồn phách của hắn ta. Thế nhưng, vẫn đánh không nứt được Hồn Chung, thật đáng sợ.

"Giết!"

La Thế Vinh phát động Hồn Cổ màu tím, Hồn Đao vàng kim, Đả Thần Tiên xám xịt. ba thứ hợp lại với hi vọng có thể đánh tan Hồn Chung màu đen cũng vì thế mà tranh đấu.

Nhưng mà, giữa sự đối kháng kịch liệt, trong tiếng chuông vang dội, hắn lại không thể phá vỡ.

"Vậy dựa vào thực lực của mình đi!"

Vẻ mặt La Thế Vinh u ám, bộ ba Hồn Khí của hắn và Huyền Phù ở trên đỉnh đầu tấn công về phía trước.

Mà hắn cũng đang tự mình bước về phía Sở Phong.

"Ngô Luân Hồi, hiện giờ chúng ta giằng co Hồn Khí, khó phân cao thấp, vậy ta và ngươi so thực lực, ta xem ngươi làm sao để sống sót!"

La Thế Vinh trầm giọng nói, thực lực cấp bậc Kim Thân vẫn không thể nghi ngờ, cả người bộc phát ra từng luồng năng lượng xám xịt, hơi thở mạnh mẽ lạ thường.

Một đám người xem gần đó sợ hãi, lùi một chút rồi lại một chút.

"Ngươi nói cái rắm, lấy danh nghĩa Hỗn Độn Thiên Thần cung để làm việc, tự cho mình là đời sau của thần linh, đó là uy danh của tổ tông ngươi, không phải của ngươi. Hôm nay ta đánh ngươi tới khi nào hoài nghi cuộc sống!"

Sở Phong gầm một tiếng, chủ động tấn công về trước.

"Ngoài ra, ta hiểu lời ngươi nói, từ xưa tới nay, tổ tiên có dòng máu Nhân Vương hình như đã từng áp chế Hỗn Độn Thiên Thần cung, cho nên các ngươi mới không phục, có căm hận?" Sở Phong nói ra suy đoán to gan này, sau đó lại nói: "Hôm nay, cùng biểu diễn lại một lần đi."

Hai người đều bùng nổ, quyền ấn như cầu vồng, chưởng đao chói mắt xẹt qua bầu trời.

Ở trên đầu bọn họ, bốn Hồn Khí giằng co, một Hồn Chuông ngăn cản cả Hồn Cổ, Đả Thần Tiên và Hồn Đao nhưng vẫn không chịu yếu thế.

Trong lòng Sở Phong vui sướng, đây là binh khí hình thành ở trần gian, sau này nó không ngừng tiến hóa, rốt cuộc có thể lớn mạnh đến mức nào?

Phía dưới Hồn Khí, hai người đánh nhau dữ dội.

La Thế Vinh thật sự mạnh mẽ, rống to một tiếng, Hồn Lực mênh mông, tinh thần chi quang nở rộ, chiếu sáng khắp nơi này, suýt chút nữa khiến sấm sét bổ ngang đỉnh núi.

Rất tốt, bọn họ đã lui ra đủ xa từ lâu. Nếu không, tất cả mọi người sẽ gặp họa lớn.

Ầm!

Cách đó không xa, một ngọn núi đã hóa thành tro bụi, hoàn toàn biến mất dưới một chưởng của La Thế Vinh, Hồn Lực công kích vật thể cũng có thể đáng sợ như vậy.

Điều này làm cho mọi người hoảng sợ.

Sắc mặt Sở Phong nặng nề, nhưng cũng không sợ hãi, Hồn Thể rực rỡ của hắn thật sự ngưng tụ, tinh thần lực tràn trề.

Tiếng hót của loài chim bất tử phát ra, cả người hắn như hóa thành một con Phượng Hoàng. Giữa hai tay dang rộng, Phượng Hoàng lộng lẫy như hai thanh kiếm thần chém về phía La Thế Vinh.

Bọn họ chém giết tới thời khắc quan trọng rồi.

La Thế Vinh hét lớn, sau lưng hiện lên hình dáng một pho tượng, giống như Hỗn Độn giữa lúc khai thiên lập địa (1), đó chính là vị thần của Hỗn Độn Thiên Thần cung đang lộ rõ uy nghi.

(1) Khai thiên lập địa: xuất phát từ thần thoại Trung Quốc, nói về Bàn Cổ lập nên trời đất nên mới sinh ra thế giới.

Bình Luận (0)
Comment