Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1598 - Chương 1598: Tiễn Tất Cả Lên Đường (2)

Thánh Khư Chương 1598: Tiễn tất cả lên đường (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Trong lòng mọi người run sợ, nghĩ đến lai lịch Ngô Luân Hồi, có dòng máu Nhân Vương, đúng là thể chất nổi tiếng từ xưa đến nay. Sức chiến đấu rất mạnh mẽ.

"Trong thời cổ đại đó, mấy vị Nhân Vương cùng sinh sống, khi bọn họ liên thủ còn suýt nữa có thể ra lệnh cho vạn tộc, danh bất hư truyền, quả nhiên là đáng sợ."

Lúc này, Đạo tộc Kim Lân Đạo Tử không nhịn được nói nhỏ, nghĩ đến những ghi chép trong cốt thư, truyền thuyết xưa kia trên bia đá, những năm tháng như vậy thật là chấn động lòng người.

Không thể nghi ngờ, thời đại này quả thật là thời kỳ hưng thịnh của Vương, Thần Thể, Bá Thể thi nhau xuất thể đối đầu. Nếu không, cũng sẽ không có sóng gió lớn đến như vậy.

Tuy nhiên, truyền thuyết huy hoàng của vài vị Nhân Vương để lại vẫn đáng sợ đến thế.

Sở Phong bước đi, khí tức của năng lượng rất đáng sợ. Một lần nữa, hắn khởi động Bất Tử Điểu Hô Hấp Pháp, cả người đều hừng hực hào quang, dương khí toát ra từng đợt.

Coong!

Chuông lớn trên đầu hắn lại chấn động, sóng âm càn quét.

Xa xa, La Thế Vinh không thể chạy trốn thúc dục ba Hồn Khí, dồn sức ngăn cản. Thế nhưng, kết quả là ba Hồn Khí lại bị đánh bay, hắn ta lại phát ra tiếng hét thảm. Một cánh tay cứ vậy bị sóng âm đánh vỡ, nổ tung ngay tại chỗ, hắn ta lợi dụng thời gian chạy trốn.

Sở Phong lúc này dũng mãnh không ai bị kịp.

"Các vị, không ra tay thì đợi đến khi nào, Ngô Luân Hồi muốn giết người bịt miệng, che dấu chuyện hắn cùng với người thế giới này cấu kết phạm tội."

Giây phút quan trọng,Diêm Lạc của Thi Tộc lên tiếng, lời nói của gã có sức nặng rất lớn. Bởi lẽ, gã đứng đầu trong mười truyền nhân mạnh nhất Thi Tộc, khả năng kêu gọi càng mạnh.

Không ít những gia tộc lớn dựa vào Thi Tộc, còn có tới mười mấy thiên tài cấp vũ trụ đến từ gia tộc bọn họ lên tiếng.

"Ngô Luân Hồi, ngươi còn không dừng tay, muốn dùng thủ đoạn máu tanh để che đậy hành vi xấu xa hay sao?"

"Mọi người, chúng ta cùng xông lên bắt hắn trước!"

Âu Dương Phong nghe thế giận tím mặt, trừng mắt đáp lại. Có thế thấy những người này rất hèn hạ, hắn ta đã thật sự tin Diêm Lạc cấu kết với La Thế Vinh.

Càng nhiều người giữ im lặng, ngoảnh mặt làm thinh. Nhìn cuộc chiến sinh tử của Ngô Luân Hồi và La Thế Vinh, rất nhiều người lựa chọn mặc kệ. Bọ ngựa bắt ve chim sẻ đợi sẵn, chỉ mong giết càng kịch liệt càng tốt.

Tất cả mọi người đều có quyết định của chính mình. Có người hy vọng Ngô Luân Hồi và La Thế Vinh tiêu hao sức lực đến cùng.

Cũng có người nghĩ rằng, cả hai người đều rất mạnh, nhất định là đối thủ cạnh tranh của mọi người, tốt nhất vẫn nên đánh đến chết.

"Các vị, nên ra tay thì phải ra tay, ngươi và ta đều phải bảo vệ lẽ phải, không thể tha thứ cho Ngô Luân Hồi, để người Nhân tộc làm loạn!" Đại Diễn Chiến Thể và mười mấy người đi theo phía sau gã cũng lên tiếng.

Kẻ mạnh bày tỏ thái độ, dẫn đến không ít người rung động, vậy là phải cùng nhau tiêu diệt Ngô Luân Hồi hay sao?

Một vài người có vẻ mặt kỳ lạ, có lẽ những nhân vật đứng đầu cảm nhận được Ngô Luân Hồi quá mạnh mẽ, là một mối đe dọa nghiêm trọng nên phải hợp lực ra quân ngay lúc này.

"Ta cũng đang có ý này, không thể thờ ơ nữa, có kẻ ác độc đến vậy, còn cấu kết với người thế giới này bán đứng chúng ta, sao có thể mặc cho hắn tùy ý giết người."

Lại một kẻ mạnh lên tiếng, ánh tím chạy dọc quanh thân và tử khí bao vây lấy hắn ta. Người này có được dòng máu Tử Hà Đạo Thân, lại là một người có sức mạnh to lớn.

Âu Dương Phong giận dữ đến cùng, cảm thấy những người này quá vô sỉ, lên tiếng nói: "Bản thần vương không ra oai, các ngươi lại coi ta là Mao Thần sao? Đến đây, con quỷ nhỏ Thi Tộc, còn tên trộm mắt to kia nữa, cả cái tên khắp người đầy hơi tím, sâu dân mọt nước, các ngươi đều cút lại đây cho ta, một mình Âu Dã gia gia ta chấp cả đám các ngươi!"

Diêm Lạc, Đại Diễn Chiến Thể, Tử Hà Đạo Thân, cả ba vị cường giả lộ ra sát ý mãnh liệt, nghiêm nghị nhìn hắn ta. Trong khi đó, Kim Lân của Đạo Tộc, Ánh Vô Địch của Tiên tộc, Thích Hoàng của Phật tộc đều đang bí mật bàn bạc, âm thầm trao đổi nên xử lý chuyện này như thế nào.

"Đơn giản thôi, đưa hai người này về vũ trụ của chúng ta." Ánh Trích Tiên duyên dáng thướt tha dùng vẻ mặt xa cách nói, khá ngắn gọn lại vô cùng bình tĩnh.

Hơn mười kỳ tài đứng đầu sửng sốt, thật không ngờ đệ nhất mĩ nhân không màng khói lửa nhân gian này lại quyết đoán như vậy, đưa ra đề nghị mang hơi hướng xấu xa như thế.

Điều này không phù hợp với hình tượng của nàng trong cảm nhận của mọi người, Ánh Trích Tiên có dung mạo tuyệt trần, nổi tiếng là mỹ nhân đến sao trời cũng phải kém ba phần, ngày thường mang theo tiên khí lượn lờ, không màng thế tục.

Ngay cả khi Ánh Hiểu Hiểu nhìn về phía tỷ tỷ mình thì cũng há hốc mồm, rất hoảng hốt.

Ánh Vô Địch nhìn thoáng qua muội muội của mình, nói: "Vì an toàn của mọi người, cần đưa bọn họ quay về. Cách này không thật sự làm hại đến tính mạng của bọn họ, họ còn có thể sống lại ở vũ trụ của chúng ta."

"Đúng là sáng suốt, đây là biện pháp ổn thỏa nhất, đưa hai người này cùng trở về là an toàn nhất, mặc kệ người nào có ý hại người thì cũng chẳng sao."

Nguyên Thế Thành nói, bày tỏ rất đồng ý, còn mang theo nụ cười nhẹ nhàng.

Bọn họ đều có phán đoán của chính mình, ai đúng ai sai, trong lòng mỗi người đều có một cán cân, đối sách như vậy làm cho tất cả mọi người lộ ra vẻ khác thường.

Không thể nghi ngờ, đề nghị này làm cho khá nhiều người đồng ý, loại bỏ hậu họa, đồng thời còn tiễn được đối thủ cạnh tranh hùng mạnh, mỗi người đều được lợi.

Cuối cùng, sau cuộc tranh luận nhỏ, Ánh Trích Tiên, Nguyên Thế Thành, Kim Lân đạo tử, công tử Bất Tử Tàm, Thích Hoành, Vũ Hóa Thần Thể, Ánh Vô Địch, Chu Tước tiên tử cùng đã có cùng ý kiến.

Để cho hai người tiếp tục chiến đấu, phân chia sống chết. Sau đó, cho người sống sót cuối cùng một cơ hội chứng minh trong sạch, nếu có thể làm cho mọi người tin tưởng, vậy thì giữ hắn lại.

Trong những người này, hễ có có một người thấy nghi ngờ, vậy không có gì để nói, tiễn người nọ lên đường.

Việc đã đến nước này, thật ra đã sớm có kết quả. Bởi vì, tất cả đều có thể đoán ra hướng đi tiếp theo của câu chuyện.

Diêm Lạc của Thi Tộc, Đại Diễn Chiến Thể bị đám người Kim Lân, Nguyên Thế Thành, Thích Hoành ngăn cản, không để cho mấy người bọn họ nhúng tay vào.

Oanh!

Lúc này, Sở Phong rất cứng rắn, từng cái giơ tay nhấc chân đều vô cùng mạnh mẽ, giữa đôi mày phát ra ánh sáng đỏ đậm, xuyên thủng thân thể La Thế Vinh.

"A..." La Thế Vinh gào thét, nửa thân trên lại đứt, đây đúng là muốn lấy mạng hắn ta.

Giữa lúc này, Sở Phong cảm nhận được nguy hiểm, quan sát những người xung quanh, nhìn thấy Tần Lạc Âm, sâu thẳm trong ánh mắt nàng tự dưng có cảm xúc dao động mãnh liệt. Cùng với đó, hắn cũng chú ý tới hành động khác thường của đám người Kim Lân, Nguyên Thế Thành, Ánh Trích Tiên.

"Các vị đạo hữu, Ngô Luân Hồi muốn giết người diệt khẩu, vẫn xin các vị ra trận!" La Thế Vinh hô to với mọi người.

Bình Luận (0)
Comment