Nhóm dịch: Thiên Tuyết
"Trận chiến ấy, làm cho người ta không rét mà run, hơn mười môn phái người tiến hóa mạnh mẽ, có thứ hạng rất cao ở Dương Gian đều bị nhổ tận gốc trong một ngày."
Đây là lần đầu tiên Dương Gian xảy ra cuộc chiến tàn khốc sau bao năm yên bình, tạo ra chấn động rất lớn.
"Đọa Lạc Chi Địa đáng sợ vậy sao?" Hổ Đông Bắc sợ hãi than.
Bọn họ lo lắng cho tình cảnh chính mình mà cảm thấy không ổn. Vốn dĩ họ đến để rèn luyện bản thân, sao bây giờ lại cảm thấy như rơi vào ổ sói, hang ma?
Người trên thế giới này hiếu chiến như thế, nếu thật sự bị bọn họ phát hiện, đoán chừng sẽ không có kết cục tốt.
"Ừm, vô cùng đáng sợ, nó còn khiến vùng đất giáp Dương Gian trăm họ lầm than, không ít người trong tộc bị giết, số người chết rất nhiều." Thiếu nữ Hi gật đầu.
"Sau đó thế nào?" Chu Toàn hỏi.
"Chỉ có thể nói, Dương Gian sâu không lường được, ngươi mãi mãi không biết, đến cuối cùng có bao nhiêu sự tồn tại đáng sợ đang ẩn mình. Lúc ấy một vài nhân vật lớn đã ra tay, trực tiếp đi giết đám người xâm lược, đánh tới mức sao ở biên giới Dương Gian cũng muốn rơi, máu tưới đẫm cả mảnh đất khô cằn."
Thiếu nữ Hi thở dài, những điều này được xem như bí mật, không biết vì sao vị cao thủ ra tay lại không được ghi chép lại, cố ý che dấu thân phận thật. Chính vì gia tộc thiếu nữ Hi không tầm thường, lúc này mới biết được vài chuyện.
"Có cao thủ giết chết đại quân Đọa Lạc Chi Địa lại tình nguyện không lưu danh?" Hoàng Ngưu kinh ngạc.
"Ừm, ông nội của ta từng nói một câu, nói người nọ sợ nhưng tồn tại cấm kỵ đang ngủ say kia tham dự vào, vị cao thủ kia không muốn gặp rắc rối, lúc ra tay, từ đầu đến cuối đều rất thấp thỏm. Ông nội của ta cũng không rõ lắm, dù sao năm cuộc chiến kia diễn ra, ông nội ta còn chưa sinh ra đâu."
Thiếu nữ Hi đi theo ông nội mới tìm được vài chân tướng vụn vặt, biết được khi những nhân vật lợi hại ra tay từng khinh miệt, khiển trách người tiến hóa của Đọa Lạc Chi Địa là yêu ma quỷ quái, nói chỉ bằng bọn họ cũng dám đến báo thù, thật sự muốn chết.
Từ đó không khó nhìn ra, hai bên đã sớm có thù oán, người Đọa Lạc Chi Địa không phải tự nhiên muốn đánh chiếm Dương Gian.
Thiếu nữ Hi nói: "Trận chiến ấy, đại cao thủ ra tay vô cùng lợi hại, chỉ cần đệ tử nhỏ nhất của hắn cũng tự mình giết chết mười ba vị Đọa Lạc Thần Ma."
"Thần ma?" Sắc mặt Đại Hắc Ngưu cứng ngắc, giống như cực kì kinh ngạc, đây là người tiến hóa cấp bậc gì chứ, vừa mới nghe đã rợn người.
Thiếu nữ Hi nói: "Đúng vậy, là thần ma, siêu phàm chiếu rọi trời đất như các ngươi nói. Lúc trước, khí thế Đọa Lạc Chi Địa ồ ạt, đáng sợ đến kinh động trời đất, nhưng vẫn bị giết hết."
Mọi người nghe mà ngẩn người, cảm nhận được sâu sắc sự khủng bố của Dương Gian, nơi đó rốt cuộc thâm sâu đến mức nào? Trước kia bọn họ còn cảm thấy Đọa Lạc Chi Địa lợi hại, đúng là nghịch thiên.
Thế mà, bây giờ lại nghe một kết quả như thế, Dương Gian đúng là một pho tượng lớn, chỉ có một vài bằng hữu và đệ tử đã quét sạch một đội quân lớn?
Thiếu nữ Hi nói: "Lúc ấy, không ít môn phái chính đạo ở Dương Gian biết bí ẩn khi đó, cũng rất giật mình, thật không ngờ lại có kết quả như vậy, ngay cả chúng ta cũng cảm thấy Dương Gian sâu không lường được. Nói là hiếm có người dám chân chính xưng thần đúng là có đạo lý."
Tiếp theo, nàng lại nói: "Rất nhiều nơi ở Dương Gian có cao thủ ẩn mình, lúc trước mọi người không tin, qua lần này chắc cũng không dám xem thường. Chẳng hạn như sông Vân Mộng, núi Tê Hà, dãy Hoàng Hạc, rất nhiều nơi đều có truyền thuyết cấm kỵ, hẳn là những người tiến hóa cổ xưa đều đã chết, nhưng mà, tình cờ có những cao thủ này. Sau khi xuất hiện, tất cả mọi người càng không dám tùy ý đưa ra kết luận. Thậm chí có người nói, có một số cường giả còn sống nhưng đang chờ đợi gì đó nên đều tích lũy thực lực, điều này ngay cả ông nội ta cũng phải hỏi ông cố của ta."
"Ông nội ngươi không phải chính là nhân vật rất lợi hại sao?" Chu Toàn mau chóng không nói nên lời, theo lời nói trước kia của thiếu nữ Hi thì biết được gia tộc của nàng rất không bình thường.
"Ừm, ông nội của ta là tộc trưởng đứng đầu, điều này là tất nhiên, nhưng ngươi phải biết rằng, những môn phái tiến hóa từ vài triều đại đã lưu truyền mấy trăm vạn năm, thậm chí không hề ít hơn một ngàn vạn năm, ngươi dám chắc bọn họ không ghi chép lại về sự đáng sợ của những người tiến hóa đã chết sao, có lẽ người còn đang kéo dài hơi tàn thuộc về thế lực hắc ám, thuộc loại quái vật cấm kỵ một khi bùng nổ có thể tắm máu núi sông, ông nội của ta chính là tộc trưởng thuộc phe chính đạo."
"À…! Đến lão lừa cũng không nuốt trôi, tất cả mọi người đều sợ hãi không hề ít.
Bây giờ bọn họ đã hiểu được, vì sao ông nội thiếu nữ Hi lại lợi hại như vậy, khí thế ngút trời, hóa ra cũng chỉ là một loại công cụ kim loại, giống như lô đỉnh.
Cường giả như vậy sống biết bao nhiêu năm, vốn là nên chết từ lâu, thật là tà quái.
"Sao ta lại thấy Âm Phủ quá nhỏ, Dương Gian mới chính là thế giới thực sự, một võ đài lớn vừa đáng sợ lại vừa tuyệt vời?" Hổ Đông Bắc lẩm bẩm.
Tất cả mọi người không kìm được mà gật đầu, cảm giác này vô cùng sâu sắc, đồng thời cũng đều thể hiện sự vô cùng kính sợ của mình.
Thiếu nữ Hi gật đầu, nói: "Ở Dương Gian, các môn phái trên quê hương của ta đều không thể đoán được thế giới lớn thế nào, có bao nhiêu chủng tộc từ thời hồng hoang, thiên địa rộng lớn đến đâu, chỉ biết rõ nếu là thời kỳ các cao thủ trong truyền thuyết còn sống, thì quá đủ để chúng ta đều run sợ."
Mọi người há miệng thở dốc, nói không nên lời.
"Còn có hơn chục nhánh bộ tộc thần linh được tách ra từ Nhân tộc , chẳng hạn như Thiên Nhãn tộc, Thánh Huyết tộc, Nhân Vương tộc đều mất tích đã nhiều năm, truyền thuyết nói bọn họ ở trong địa bàn của chính mình, người không đạt được trình độ thì vốn không có tư cách tiếp xúc."
Đây vẫn là Nhân tộc nên lại càng không muốn lẫn với bộ tộc khác.
Thiếu nữ Hi nói, còn từng có một thời kỳ người tiến hóa liên minh với nhau, đều biến hóa thành người, hoàn toàn thoát khỏi chủng tộc của chính mình sau khi thành cao thủ trong những người tiến hóa.
Như vậy càng kinh khủng hơn.
Được biết, Nhân tộc tách ra thành nhiều nhánh vốn là vì một số là chủng tộc khác hoàn toàn hóa thành hình người mà ra, họ đều rất mạnh mẽ.
Thiếu nữ Hi nói: "Hai, cho nên mỗi khi ta đi đến nơi có một vài truyền thuyết ở Dương Gian, ví dụ như sông Vân Mộng, Di Đà Cổ Pháp, đầm lầy Táng Tiên, dù là dạo chơi, ngắm nhìn cảnh đẹp và núi non hùng vĩ nhưng đều có thể cảm thấy áp lực, sợ một cao thủ thình lình chạy đến, thật sự không thể đoán trước được. Dương Gian thật sự quá sâu."
Mọi người càng biết nhiều, càng thấy sợ hãi đối với Dương Gian.
Đây mới là thế giới thực sự, ngược lại mà nói thì Âm Phủ quá nhỏ, thật sự chỉ như cái hồ nước, lớn hơn hồ nước lại có một nơi, chẳng hạn như Đọa Lạc Chi Địa này.