Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1678 - Chương 1678: Thần Chỉ Truyền Thừa Ở Khắp Nơi (3)

Thánh Khư Chương 1678: Thần chỉ truyền thừa ở khắp nơi (3)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Đáng tiếc, bộ dáng vị nữ thần cuối cùng sau khi chết cũng quá thảm thương.”

Giờ phút này, Sở Phong rất xúc động. Cho dù là anh hùng cái thế hay mỹ nhân tuyệt sắc, một khi đã chết thì cũng chẳng còn là gì nữa.

“Nhân sinh có huy hoàng có suy vong, giống như con sóng lúc lên lúc xuống vậy. Trông thấy kết cục của bọn họ mà nghĩ đến tương lai của mình a.” Sở Phong khẽ than thở.

Trong lúc nhất thời, hắn liền nghĩ đến bản thân một khi đã hết thọ nguyên, đi đến điểm cuối của sinh mệnh, lúc đó không biết sẽ có bộ dáng gì?

Có thể khi đó hắn sẽ cảm thấy, tất cả những gì có được lúc sinh thời đều mất đi ý nghĩa vốn có, thứ gọi là huy hoàng chẳng qua cũng chỉ là một đống tro tàn mà thôi, sau khi đốt cháy liền không còn chút giá trị nào nữa.

Sau đó, Sở Phong liền cật lực lắc đầu, nghĩ nhiều thế làm gì, hắn còn sống, tinh thần trẻ trung phồn thịnh, làm gì cứ phải bày ra dáng vẻ già nua âm trầm như thế! Không cần nghĩ chuyện phía sau đâu!

“Ta còn trẻ, cứ theo đuổi giai đoạn ưu việt thuộc về bản thân là được rồi.” Sở Phong tự nói, sau đó lại không biết xấu hổ mà bổ sung thêm một câu: “Ta mới có mười bốn tuổi rưỡi, mầm non mới nhú mà thôi!”

Sở Phong tiếp tục lên đường, không lâu sau đã liên tiếp phát hiện ba cỗ thi thể thần minh, có nam có nữ, toàn bộ đều rách nát vô cùng, cũng đều là tàn thi, tử trạng thảm đến không nỡ nhìn thẳng.

“Có thể sống sót qua sự nghiền ép của cối xay, tuyệt đối là một trong những thần minh mạnh mẽ nhất!”

Sở Phong khi ở trên cao nguyên Hung Thú đã đặc biệt tìm hiểu qua thực lực của thần minh phổ thông, nếu là thần minh phổ thông thì sẽ trực tiếp chết dưới cối xay, căn bản không thể qua đến bên này.

Năm tháng dài đằng đẵng đến nay, rất khó nói trên cao nguyên Hung Thú rốt cuộc đã xuất hiện bao nhiêu thế hệ thần minh, lại có bao nhiêu người đã đi trên con đường này.

Đồng thời, hắn cũng nghĩ đến lá bùa màu đen của tiểu đạo sĩ, nếu đã có thể che chở ánh sáng linh hồn của hắn thì chẳng phải là lá bùa mang ra từ cấm địa đệ nhất kia cực kỳ khiếp người?

Đại địa hoang vu không có lấy một cái cây ngọn cỏ, dương khí cuồn cuộn bốc lên giống như hơi nước bốc lên từ suối nước nóng.

“Hửm?” Sở Phong đột nhiên phát hiện ra tia sáng chiếu rọi vào giữa phù hiệu màu vàng của hai mắt hắn, dẫn đến Hỏa Nhãn Kim Tinh của hắn bắn ra ánh sáng.

“Một đám thần linh!”

Sở Phong giật mình, ở rừng đá phía trước có ít nhất mười vị thần minh, ai nấy đều tỏa ra ánh sáng rực rỡ mà ngã trên mặt đất, huyết dịch tung tóe.

Hắc có chút xúc động, năm đó những thần minh lấy danh nghĩa là đi tìm kiếm đường ra, kết quả lại biến thành tìm kiếm nghĩa trang sao?

Mảnh thế giới này quả thực có thể xưng là nghĩa trang của thần, là một khu thần mộ rộng lớn.

“Ồ?!” Sau khi Sở Phong tiến vào bãi đá liền vô cùng kinh ngạc và vui mừng, dáng vẻ chấn động không thôi, kích động đến nhảy lên.

Trong bãi đá, một số thần minh trước khi chết đã khắc chữ lên những tảng đá lớn ở đó, có cái chính là di ngôn, có cái lại là lời trong lòng muốn giãi bày trước khi chết, cũng có... truyền thừa dị thuật!

Ở cao nguyên Hung Thú thời gian lâu như vậy, mấy người Sở Phong cũng đã học được văn tự của thế giới này, bây giờ đã phát huy công dụng lớn.

Những người này thuộc những thời đại khác nhau, cũng không phải thần chỉ cùng một thế hệ.

Sở Phong đơn giản nhìn quét qua một lượt, ít nhất cũng có sáu vị thần minh lưu lại truyền thừa dị thuật, đây đều là những bí pháp vô song có một không hai trong thời đại huy hoàng của bọn họ!

Sở Phong chấn động không thôi, đây quả thực là thu hoạch ngoài ý muốn, sự vui mừng này mãnh liệt công kích tâm thần của hắn. Ở cao nguyên Hung Thú này, đừng nói là dị thuật của thần minh, ngay cả dị thuật của hầu tước cũng đều là thứ quý giá không gì sánh được.

Thế nhưng lúc này, khắp nơi trước mặt hắn đều là thần chỉ truyền thừa!

Dương khí trong rừng đá vô cùng dồi dào, cuồn cuộn bốc lên từ dưới đất, một số còn theo khe đá mà toát ra, giống như ánh lửa nhu hòa đang uốn lượn.

Hơn mười cỗ thần thi không trọn vẹn nằm ở giữa nham thạch, vết máu loang lổ, tử trạng đều vô cùng thảm khốc.

Có thần thi không có đầu, lại có thần thi chỉ còn một phần tư cơ thể, lại có thần thi máu thịt be bét như thịt vụn,... Cho dù thần huyết lộ ra ánh sáng rực rỡ khiến người ta khiếp sợ thì cũng không thể thay đổi được tử trạng thê lương của bọn họ.

Sở Phong quan sát tỉ tỉ từng cỗ thần thi, trên người những thần thi này đều mang một bộ phận áo giáp không hoàn chỉnh, thế nhưng đều vỡ nát không còn cách nào sử dụng được nữa, áo giáp kim loại đâm vào thân thể máu thịt, bị khói xám ô nhiễm.

“Từ nơi nào bắt đầu đây?” Hai mắt Sở Phong lấp lánh như có hỏa diễm đang lay động.

Hắn quả thực vô cùng kích động, thật không ngờ được rằng bản thân có thể gặp được truyền thừa của thần minh ở nơi này, hơn nữa không chỉ là một hai loại, mà có tận sáu loại cho hắn lựa chọn thỏa thích.

Loại đồ vật này, bất luận được phát hiện ở đâu, chỉ cần một khi đã công khai thì nhất định sẽ dẫn đến gió tanh mưa máu toàn vũ trụ, bởi lẽ đây chính là thứ mà tiến hóa giả khắp thiên hạ đều muốn tranh cướp.

Thậm chí đại giáo truyền thừa vô số năm tháng cũng có khả năng có cao thủ xuất hiện, bởi vì chém giết lẫn nhau mà dẫn đến suy vong, Hoàng Tộc bất hủ cũng bởi vì nguyên nhân đó mà diệt tộc.

Không cần suy nghĩ nhiều, nếu như đang ở thế giới bên ngoài thì e là sẽ đánh đến trời long đất lở, quỷ khóc thần gào, toàn bộ đại địa chỉ sợ sẽ bị máu tươi nhuộm đỏ, vũ trụ sẽ giống như ráng chiều thê lương mà diễm lệ.

Nhưng hiện tại không hề còn người nào khác ở đây ngoài Sở Phong, hắn là người duy nhất phát hiện, vì thế có thể thong thả mà chọn lựa.

Sáu bí kíp khắc vào sáu khối đá lớn khác nhau. Tuy rằng là lưu lại trước khi chết, thế nhưng nét chữ vẫn mềm mại, vẫn cứng cáp, quả thực xứng đáng được ca tụng là thiết họa ngân câu (1).

(1) Thiết họa ngân câu: Tranh sắt chữ bạc, ý chỉ tài hoa về mặt thư họa, vô cùng điêu luyện. Đặt vào tình huống trong truyện chính là, Sở Phong đang khen nét chữ của những bí kíp được khắc lên đá rất đẹp.

“Bắt đầu lĩnh hội từ dị thuật của Thái Dương Thần đi.”

Sở Phong đi đến bên cạnh một bộ thi thể màu vàng kim, chính là bộ tàn thi không có đầu, cả người toàn là máu, thân thể còn bị đứt đoạn một nửa, tảng đá bên cạnh cỗ thần thi này khắc chi chít văn tự của thế giới này.

Thái Dương Thần rất tự phụ, cho dù là trước khi chết thì vẫn coi dị thuật của bản thân là số một thiên hạ, người khác căn bản không có khả năng so sánh cùng.

Sở Phong xem tới xem lui, phát hiện nguyên nhân Thái Dương Thần lưu lại dị thuật này chủ yếu là bởi người trước đó đã lưu lại tâm pháp ở đây.

Sau đó, những người đến sau cũng bắt chước lưu lại bí kíp của chính mình, tiến hành phân tranh cao thấp.

Bình Luận (0)
Comment