Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 168 - Chương 167: Thương Lang Vương (1)

Thánh Khư Chương 167: Thương Lang Vương (1)

Sở Phong gật đầu, đây cũng chính là tính toán của hắn.

"Bồ Đề Cơ Nhân đủ để đối kháng Sinh Vật Thiên Thần, còn có Viện nghiên cứu Tiên Tần, Viện văn minh ngoài hành tinh, Liên minh Thông Cổ. . . Những thế lực này đều rất cường đại." Sở Trí Viễn sàng chọn.

Dạo gần đây một chút đại tài phiệt cùng thế lực lớn cũng dần dần nổi lên mặt nước, huyết chiến Tung Sơn, tranh đoạt Kim Cương Bồ Đề Thánh Thụ, mặc dù thất bại, nhưng vẫn như cũ làm người ta kinh ngạc.

"Kỳ thật, còn có một nhà lợi hại hơn, đáng giá gia nhập." Sở Trí Viễn bỗng nhiên cười nói.

"Nhà nào?" Vương Tĩnh hỏi.

"Tổ chức to lớn nhất, quốc gia đó." Sở Phong mở miệng, nhưng cũng tại nhíu mày , nói: "Nhưng con ghét bị người ta theo dõi.”

"Không nhất định, hiện tại quốc gia đang chiêu mộ dị nhân, nếu thực lực đủ mạnh thi sẽ có đầy đủ tự do, thậm chí căn bản sẽ không có hạn chế cho con, chỉ cần thời khắc mấu chốt con chịu xuất lực là được" Sở Trí Viễn nói.

"Vậy còn chờ gì, mau tranh thủ hỏi thăm bạn học cũ của ông đi.” Vương Tĩnh thúc giục.

Cha hắn có một người bạn học cũ ở bộ đội, Sở Phong đã từng gặp người đó một lần, nhưng lại không hiểu quá sâu, chỉ biết cha hắn cùng người đó có quan hệ không tệ.

Sắc mặt của Sở Phong có chút kỳ lạ, chẳng lẽ đó là một người quân hàm không nhỏ?

"Không giống con nghĩ đâu, cậu ấy chỉ là người ở bộ hậu cần.” Sở Trí Viễn cười, ông biết Sở Phong suy nghĩ nhiều.

"Nhưng mà cậu ấy rất hiểu chuyện trong quân đội, để cha tìm cậu ấy hỏi thử xem.” Sở Trí Viễn quay người, đi liên hệ vị bạn học cũ kia.

Qua một lúc lâu, ông mới trở về phòng khách, nói ra một tin tức quan trọng.

"Cậu ấy nói với cha Bạch Hổ chính là người của bọn họ, ngày thường rất tự do, không có bất kỳ hạn chế gì, chỉ cần tại thời khắc mấu chốt hỗ trợ là được."

Ý của người kia là phải có cấp độ thực lực như Kim Cương, Hỏa Linh, Bạch Hổ Vương thì có thể không bị hạn chế, có đầy đủ tự do.

"Chuyện này không thành vấn đề!" Sở Phong trực tiếp gật đầu, về việc đánh giá sức mạnh thì trước giờ hắn không sợ gì cả.

"Nếu muốn gia nhập thì cha nghe nói cũng có rất nhiều chỗ tốt, tỉ như bí kíp võ công, tin tức mới nhất, bảo hộ người nhà vâng vâng, đều có ở bên trong." Sở Trí Viễn nói.

Sở Phong lúc này liền động tâm, không chỉ có thể bảo hộ người nhà, còn có thể xem bí kíp võ công? Điều kiện quá tốt!

Ở vùng đất này có ai nắm giữ bí bản nhiều hơn quốc gia? Khẳng định không có!

“Nhưng cũng không phải cho không con, thứ con có được đồng nghĩa với cống hiến mà con bỏ ra, bỏ ra càng nhiều thì lấy được càng nhiều, nếu như không ra chút sức nào thì con cái gì cũng không có. Ngay cả cường độ bảo hộ người nhà của dị nhân cũng dựa vào mức độ cống hiện lớn hay nhỏ mà châm chước.” Sở Trí Viễn nói thêm.

Những lời này chắc chắn sẽ không truyền ở bên ngoài, chỉ nói trong nội bộ.

"Nguy hiểm không?" Vương Tĩnh hỏi, đây mới là vấn đề mà bà quan tâm nhất, sợ Sở Phong xảy ra chuyện.

"Cũng phải xem sự lựa chọn của bản thân, có chút điểm cống hiến không dễ để nhận được, ví dụ như bây giờ, đang có việc lớn kìa" Sở Trí Viễn trịnh trọng nói.

"Việc lớn gì?" Sở Phong hỏi.

"Biết Thương Lang Vương ở cao nguyên Vân Quý vì cái gì phát điên không, còn có thú triều ở đất Thục , cùng rất nhiều dị thú tấn công về Thuận Thiên, đều là bởi vì muốn cho quốc gia phân tâm."

"Hả?" Vương Tĩnh không hiểu.

"Bây giờ mọi người đang tranh giành các ngọn núi danh tiếng, chắc chắn quốc gia cũng sẽ ra tay, tối thiểu nhất cũng phải nắm giữ được hai ngọn núi, hiện tại đánh vô cùng kịch liệt. Thậm chí nếu họ thực sự không chiếm được mấy chỗ kia, có khả năng sẽ sử dụng vũ khí nóng trực tiếp phá nát nó.” Sở Trí Viễn nói ra.

Căng thẳng đến vậy ư? Sở Phong giật mình.

"Trong đó có một chỗ, nhất định phải đạt được, mặc kệ phải trả giá thế nào cũng phải cướp được nó!" Sở Trí Viễn nói.

"Chỗ nào?" Sở Phong hỏi.

"Nơi các triều đại ai cũng muốn đặt chân tới – Vùng đất Phong Thiền!”

Bây giờ nơi đó máu đang chảy thành sông, vô cùng thảm thiết, ngọn núi mặc dù đang phát sáng, vô cùng thần dị, nhưng xác chết cũng chồng chất vô số, các thế lực đều đang chém giết tới điên rồi.

Trong lòng Sở Phong có hơi kích động, Vùng đất Phong Thiền không phải là một nơi bình thường. Các triều đại đều đã từng thay đổi ở đó, rốt thuộc thì nó xuất hiện loại cây lạ nào đây?

Đó là một ngọn núi lớn không gì sánh bằng, lịch sử cổ xưa không gì sánh bằng!

"Nghe nói, ở nơi đó, ngoài việc ngọn núi phát sáng thì các khu vực khác đỉnh núi còn bao phủ sương mù nồng đậm, cực kỳ thần bí!" Sở Trí Viễn nói.

Có thể lường trước được, nơi này tuyệt đối phi phàm, có lẽ Thánh thụ không chỉ có một gốc.

Vô luận là tổ chức có thực lực nào, chắc chắn đều sẽ phải động tâm, sẽ liều mạng đến nơi đó, muốn kiếm một chén canh!

Quốc gia đương nhiên cũng sẽ xuất thủ, tuyệt đối không cho phép nơi đó bị chiếm mất!

"Nói cách khác, tất cả mọi người bao gồm cả dị thú đều sẽ giết đỏ cả mắt, Tiểu Phong muốn đi, không phải là quá nguy hiểm sao?!" Vương Tĩnh sợ hãi, không muốn để cho Sở Phong đi.

"Đây cũng là chuyện tôi đang lo lắng." Sở Trí Viễn gật đầu.

Trên Vùng đất Phong Thiền, đến cả thềm đá leo núi cũng đã bị máu nhuộm đỏ, có máu con người, cũng có máu của loài khác. Ai cũng đều mạnh mẽ khủng khiếp, ngày nào cũng chém giết lẫn nhau.

Quốc gia vận dụng vũ khí với lực sát thương lớn mới nhất, nhưng vẫn không chiếm được ưu thế tuyệt đối, bởi vì, dị thú tới quá nhiều, con nào cũng đều vô cùng kinh khủng.

Có một vài con dị thú sớm đã mở ra thần giác, có thể sớm tránh được nguy hiểm.

Ngoài ra, dù trong tay có vũ khí cường đại nhưng cũng sợ ném chuột vỡ bình, sợ hủy mất các loại cổ thụ thần bí trên đỉnh núi.

"Nghe nói, con rắn trắng núi Thái Hành Sơn cũng từng xuất hiện, mà con vượn già tại Tung Sơn cũng từng lặng lẽ trình diện qua."

Đây là chỗ bạn học cũ của Sở Trí Viễn cho biết, tin tức coi như bí mật, ngoại giới còn chưa biết.

Sở Phong cảm thấy vô cùng khiếp sợ, cường giả tuyệt đỉnh trong dị thú lần lượt đích thân tới, chỗ kia quá kinh khủng, không cần suy nghĩ nhiều cũng có thể đoán được nơi đó đã chém giết thành thế nào rồi.

Chuyện này xác thực phải cẩn thận, không thể khinh thường.

"Con muốn đi xem một chút!" Sở Phong mở miệng, mặc dù nơi đó rất nguy hiểm, nhưng hắn muốn đến gần xem xét, có thể đánh liền đánh, không thể đánh liền lui.

Vùng đất Phong Thiền, khẳng định có cảnh tượng hoành tráng, hắn muốn được chiêm ngưỡng một lần, rốt cuộc sẽ có sinh vật phi phàm nào xuất hiện, đại chiến ở nơi đó.

"Không được, quá nguy hiểm!" Vương Tĩnh nghe hắn nói như vậy, vành mắt lập tức liền đỏ lên, bộp một phát bắt lấy cánh tay của hắn.

"Mẹ yên tâm, con sẽ không lấy tính mạng của mình đi mạo hiểm." Sở Phong an ủi.

"Vậy cũng không được, tuyệt đối không thể đi!" Vương Tĩnh rất kiên quyết.

"Kỳ thật, con muốn đi, người ta cũng chưa chắc sẽ để cho con lập tức xuất động a, dù nói thế nào muốn gia nhập vào trong tổ chức dị nhân cũng cần thời gian nhất định." Sở Phong cười nói, tận lực dùng giọng điệu nhẹ nhàng.

Bình Luận (0)
Comment