Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 170 - Chương 169: Kiếm Khách Thục Sơn (1)

Thánh Khư Chương 169: Kiếm khách Thục Sơn (1)

"Ta đã nói rồi, đây là nơi xây dựng Thương Lang Vương Cung, là lãnh địa của ta." Thương Lang mở miệng, rồi lại nhanh chóng biến mất.

Hiển nhiên, nó cũng đang phòng bị, không muốn bị vũ khí nóng trút xuống giết chết.

Tất cả mọi người đều oán giận, nhất là khi nhìn thấy thành thị đẫm máu kia thì tất cả đều biến thành phẫn nộ.

Con sói xám này có được bản lĩnh gần giống như thần thông!

Nó gần như hủy diệt cả một thành phố, nhà lầu sụp đổ, mọi kiến trúc sụp đổ, hóa thành một vùng phế tích nhuộm máu, cực kỳ đáng sợ!

Cao tầng ra mặt trấn an, thể hiện bi ai cùng phẫn nộ, biểu thị nhất định sẽ cho người đã chết một câu trả lời thỏa đáng.

"Giết!"

Trong quân có rất nhiều người đỏ mắt!

Quần tình xúc động phẫn nộ, tất cả mọi người nổi giận.

Đáng sợ là, sau đó thú triều đất Thục lần nữa tràn lan, bắt đầu bộc phát.

Cùng một thời gian, phụ cận Thuận Thiên, trong những ngọn núi lớn kia có hàng ngàn hàng vạn con dị thú cùng hung cầm xuất hiện, lần nữa bắt đầu tới gần.

Đây tuyệt không phải sự kiện tự phát, Thú Vương ba vùng cùng nhau hành động.

"Xin tất cả mọi người yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ báo thù cho những người đã chết!" Một tướng lĩnh trẻ trung phát lời thề.

Ngay chạng vạng tối hôm ấy, một đám mây hình nấm tại nơi nào đó của cao nguyên Vân Quý xé không bay lên, trong ánh nắng chiều, cảnh tượng đó vô cùng nổi bật, đồng thời cũng khiến cả thế giới chấn động.

Chiều hoàng hôn ấy, toàn thế giới đều bị chấn động!

Đám mây hình nấm nháy mắt bùng lên, nơi sâu nhất trong cao nguyên Vân Quý truyền đến tiếng sói tru đầy tức giận, rúng động quần sơn, vô cùng kinh khủng.

Lúc này, khung cảnh kia là được truyền hình trực tiếp từ bên ngoài. Đám mây khủng bố vừa bay lên, ai ai cũng sợ ngây người.

Trong lúc nhất thời, toàn thế giới đều im lặng.

Không một ai nghĩ tới, quân đội nhanh như vậy đã có thể xác định được vị trí của Thương Lang Vương, trực tiếp sử dụng vũ khí sát thương lớn nhằm vào nó mà ra tay!

Phải biết rằng, loài sinh vật này có thể dự đoán trước nguy hiểm để né tránh, sở hữu một loại thần giác khó tin. Vậy mà lần này nó lại chạy không thoát, có thể tiêu diệt được nó chứ?!

Ai ai cũng dán chặt mắt vào màn hình, chờ đợi kết quả.

Vô số người trên thế giới đang theo dõi, nếu có thể giết chết Thương Lang, ảnh hưởng phải nói là vô cùng sâu sắc, hữu hiệu chấn áp dị tộc.

"Giết chết nó, báo thù cho người đã khuất!" Mọi người đều rất căng thẳng, khắp mọi nơi cầu nguyện, tim cũng sắp vọt lên đến tận cổ.

"Nhất định phải tiêu diệt được con súc sinh kia. Nó quá tàn nhẫn, giết hại người dân trong thành phố khiến hơn 700.000 người chết. Người hay thần đều phẫn nộ!" Rất nhiều người oán giận, tâm tình xúc động, hy vọng có thể tiêu diệt nó.

Phía Tây, một số người kinh hãi nhưng cũng đồng thời hoài nghi, thật sự có thể phong tỏa sinh vật này lại sao? Phải biết, lúc Hắc Long Vương tàn sát bừa bãi, bọn họ tuy đau đầu vô cùng nhưng cũng chẳng còn cách nào.

Thần giác!

Đó là một loại cảm nhận đáng sợ. Khi thú vương sở hữu nó, liền có thể chuyển nguy thành an. Cho dù có là vũ khí hạng nặng kinh khủng nhất cũng không có đất dụng võ.

"A... Không ổn!" Đột nhiên có người lớn tiếng.

Nguyên nhân do màn hình nhanh chóng bị dời đi. Ở phía xa, cách đó hơn 100km, con Thương Lang nọ tăng tốc chạy trốn. Tuy nó rất chật vật nhưng trông không có gì đáng ngại.

"Trời ạ, quả nhiên không thể khống chế được nó. Thương Lang cũng không ở trong khu vực trung tâm vụ nổ hạt nhân!"

Tin tức này đả kích vô cùng lớn đối với mọi người!

"Tại sao?!" Sắc mặt nhiều người trắng bệch. Một khi để nó trốn mất chắc chắn sự trả thù sẽ càng điên cuồng, đến lúc đó người chịu thương vong sẽ càng tăng.

"Lại một phát nữa, nổ chết nó!" Có người kêu to, thật sự không thể chấp nhận kết quả này.

Có điều đã muộn. Đợi đến khi phát hiện ra, nó đã chạy về hướng núi Hồng Hoang. Nơi đó là không gian xếp chồng, địa vực bao la không ranh giới, đồng thời có sương mù dày đặc bao phủ, khó có thể phong tỏa.

Tốc độ của nó quả thực quá nhanh!

Tên lửa mang theo vũ khí giết người lại một lần nữa được phóng qua, hơn phân nửa thời gian đã không kịp.

"Không!" Có vài người không chấp nhận được!

"Phụt!"

Thậm chí có người tức đến mức ho ra máu, cảm thấy quá tiếc nuối.

Chết đến bao nhiêu người, thật vất vả mới phát hiện rồi khống chế được nó. Đã phải sử dụng vũ khí có tính hủy diệt nhưng vẫn để nó trốn thoát, quả thực khiến người ta khó chịu.

"Thật là đáng tiếc."

Phương Tây cũng có không ít người đang than thở, lần này đã cách thành công gần lắm rồi, đã khiến thần giác của sói xám gần như mất hiệu lực, chỉ thiếu một chút là tiêu diệt được.

Oành!

Giây tiếp theo, lại một đám mây hình nấm bốc lên, bung nở tại núi Hồng Hoang.

"Cái gì?!"

Mọi người sợ ngây người.

Đã khóa chặt được nó từ sớm rồi?

"Thần giác của nó vô dụng, nói cách khác là triệt để mất đi hiệu lực?!" Rất nhiều người ở phía Tây sợ hãi kêu lên.

Ngay lúc này trên mạng đang sôi trào.

Nếu lần này lại giết không chết, thì quả thật chẳng còn cách nào để đối phó với con sói xám kia nữa.

Nhìn vào khung cảnh mà xem, nó hẳn là đang ở trong phạm vi gây sát thương, sẽ bị nhiệt độ kinh khủng hun thành tro, chắc chắn phải chết!

"Tốt quá rồi, rốt cuộc giết được con sói xám kia rồi!"

"Giết hay lắm, con súc sinh này rốt cuộc xong đời, người đã khuất yên nghỉ được rồi!!"

...

Trong nước xôn xao, kết quả mọi người mong đợi đã xuất hiện, ai ai cũng vô cùng xúc động, cuối cùng đã giết chết được con Thương Lang Vương đáng sợ kia.

Người nước ngoài cũng rất hưng phấn hét lớn. Bởi vì chuyện này đối với bọn họ mà nói cũng là tin tốt, có thể nghiên cứu giết chết Hắc Long Vương như nào.

"Rốt cuộc bọn họ làm thế nào khiến thần giác của Thương Lang Vương mất hiệu lực?" Các nhân sĩ nước ngoài liên quan rất nôn nóng muốn biết.

"Sau khi tra xét kỹ càng, khu vực kia không có dấu hiệu của sự sống. Thương Lang Vương đã bị giết chết, may mắn không cô phụ sứ mệnh!" Quân đội đúng lúc báo cáo.

Sau khi tin tức này xuất hiện, các nơi lập tức reo hò.

Thương Lang Vương tàn sát nhiều người như vậy, còn không ngừng phát ra uy hiếp. Hai ngày nay quả thực khiến mọi người phẫn nộ, trong lồng ngực nhịn đến tụ huyết.

Hiện tại rốt cuộc giết được nó, ai ai cũng cảm thấy như được xả giận!

Không khí nhộn nhịp, mọi người đổ ra phố ăn mừng.

Đêm nay, thể nào cũng không ngủ nổi.

Bên ngoài thành Thuận Thiên, những dị tộc đều rút lui, không dám tới gần.

Ngày thứ hai, tiêu đề báo chí khắp nơi trên thế giới đều là tin tức giết được Thương Lang.

Còn trên mạng thì càng khỏi phải nói, bắt đầu từ hôm qua tới bây giờ đủ loại tin tức ùn ùn kéo đến.

Ảnh hưởng của trận chiến này rất lớn, hiệu quả của nó cũng nhanh chóng thấy được.

Cùng ngày hôm đấy, tranh chấp ở các ngọn núi nổi danh cũng dần hạ nhiệt, không còn quá kịch liệt nữa.

Sau đó, có vương giả trong đám dị tộc mở miệng!

Núi Tung Sơn, Đại Lâm Tự.

Thanh âm của con vượn già chấn động, vang vọng cả gần trăm dặm, tuyên bố việc phản đối thú vương đồ thành. Các tộc hoàn toàn có thể chung sống hòa bình, không cần thiết phải quyết liệt như vậy.

Bình Luận (0)
Comment