Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Bây giờ Sở Phong nhìn thấy lão hồ ly lộ ra vẻ kỳ lạ, không dấu được chút mong chờ.
"Pháp thuật này rất lợi hại, trình tự nguyên bản bị thay đổi rất ít, ta có thể phục hồi như cũ!" Hồ ly lông vàng nói.
Năm đó, có một khoảng thời gian sư phụ nó muốn có được Phật Tộc Hô Hấp Pháp đến nổi chấp niệm quá sâu, thu thập rất nhiều pháp thuật bị thiếu, muốn chắp vá lại.
Lúc ấy, tất cả quá trình hồ ly lông vàng đều tham dự, cho nên đối với Phật Tộc Hô Hấp Pháp đỉnh cấp, nó cực kỳ hiểu biết.
Bây giờ, nó bắt đầu so sánh, phát hiện thứ sư phụ hắn lấy được với thứ trước mắt kết hợp lại, có thể hoàn nguyên một phần lớn.
"Đừng ồn ào, để ta nghiên cứu một chút!" Hồ ly lông vàng rất nghiêm túc.
Ngay cả lão Chu Tước cũng rất nghi ngờ, lui sang một bên mà nhìn.
"Ta có thể hoàn nguyên không ít, xem ra Âm Phủ giá trị hơn chúng ta tưởng, kết hợp với tàn pháp ta và sư tôn thu thập, thật sự sẽ có điều đáng mừng!"
Hồ ly lông vàng thản nhiên nói, pháp thuật nguyên bản của Âm Phủ có mười phần dương, nhưng vì để phù hợp với Âm Phủ, một số phần được thay đổi, khiến cho càng giống âm pháp.
Nhưng mà, lão hồ ly lại có thể nhìn rõ ràng, hơn nữa thay đổi phần trước rất ít, chủ yếu là thay đổi phần sau nhiều hơn.
"Từ Thức Tỉnh đến Gông Xiềng, đến Tiêu Dao rồi lại đến Quan Tưởng... Cuối cùng cũng đến Thánh Nhân, đều còn nguyên!"
Thức Tỉnh, Gông Xiềng, Tiêu Dao, Quan Tưởng, Xan Hà, Tố Hình, Kim Thân, Á Thánh, Thánh Cấp, chín cấp bậc đều có thể tái hiện lại, vẽ ra diện mạo vốn có của Dương Gian Hô Hấp Pháp.
Chín cấp bậc này chính là phần đầu của Phật Tộc Hô Hấp Pháp.
Sở Phong lập tức tỉnh táo lại, phần đầu của pháp thuật đỉnh cấp Dương Gian nha, có thể hoàn hảo xuất thế, hắn lại may mắn có được sao?
"Đúng vậy, phần đầu!" Vẻ mặt hồ ly lông vàng nghiêm túc.
"Thật tốt quá!" Sở Phong mừng rỡ.
Cuối cùng, một phần pháp thuật Dương Gian cũng được lọc ra, hồ ly lông vàng tin chắc sẽ không có sai lầm, thật sự là một phần hoàn thiện của Phật Tộc Hô Hấp Pháp đỉnh cấp.
Sở Phong nhớ kỹ trong lòng, thứ này rất quý giá, quan trọng hơn bao giờ hết.
"Không thể ngờ rằng, một bầu tâm huyết của sư tôn ta lại nhờ manh mối ở trong này, hoàn nguyên được phần đầu của Phật Tộc Hô Hấp Pháp!" Hồ ly lông vàng cảm thán.
Sư tôn nó thu thập nhiều như vậy, đều không có kết quả gì, không ngờ tự nhiên đến Đọa Lạc Chi Địa này lại có manh mối.
Cùng với đó, hồ ly lông vàng dặn dò, một khi Sở Phong tu hành, nhất định phải thận trọng, chỉ có thể tu luyện ở nơi không người, nếu không, chắc chắn sẽ bị Phật Tộc Dương Gian đuổi giết.
Hoàn hảo, trên đời không hề ít tàn pháp, đều có liên quan đến Đại Lôi Âm, Sở Phong chỉ cần cẩn thận, hẳn là không có vấn đề lớn.
Về việc không kiêng nể, vậy đừng nghĩ đến, ngay cả sư tôn của hồ ly lông vàng cũng không dám làm bừa. Lớn mạnh như lão, thân là cao thủ Dương Gian đến đây khiến người người khiếp sợ thì cũng không dám mạnh mẽ bắt đệ tử trung tâm của Phật Tộc làm tù binh, đi thăm dò bí mật.
Nếu không, không phải là chết không ngừng thì cũng đồng nghĩa với việc tuyên bố khai chiến với Phận Tộc, việc một phe bị diệt tộc là không thể chối cãi.
Có thể tưởng tượng, Hô Hấp Pháp ở Dương Gian quan trọng đến mức nào, ngay cả cao thủ cũng đều đối xử rất cẩn thận.
"Đáng tiếc, tiểu hữu đã tu hành đến cấp bậc Kim Thân, nếu có thể trở lại ban đầu, tu luyện Phật Tộc Hô Hấp Pháp từ nhỏ sẽ có ích hơn nhiều."
Hồ ly lông vàng cảm thán, dựa theo như lời của hắn, Phật Tộc Hô Hấp Pháp tối cao rất thích hợp để bồi dưỡng trẻ nhỏ, dùng dương khí của sấm sét thanh tẩy tạng phủ, cột tủy, tuyệt vời không thể tả.
"Nếu lúc trước lại có Đạo Tộc Hô Hấp Pháp phối hợp lại, cả hai đều cùng hội tụ trên người một đứa nhỏ, như vậy thật sự... không thể tưởng tượng nổi.
Hồ ly lông vàng ao ước, bồi dưỡng được người như vậy, tương lai nhất định sẽ có được thành tựu ngoài sức tưởng tượng.
"Nói như vậy, đệ tử gia tộc lớn, truyền nhân của Thần Vương, đệ tử quan môn của thần tiên đều phải dùng đủ loại thiên tài địa bảo, tiêu hao hết châu báu trời đất, tiến hành bồi dưỡng. Như vậy mới có thể vang danh thiên hạ, kiêu ngạo mà đi. Ngươi chắc chắn không có được tài nguyên như vậy. Thế nhưng, nếu có Hô Hấp Pháp trợ giúp, tu hành từ nhỏ cũng có thể bù lại một chút."
"Ta mới mười bốn tuổi, vẫn còn coi là trẻ, người xem, ta còn có thể bù đắp một chút, có thể đạt tới cực mạnh không?" Sở Phong mang vẻ mặt xấu hổ hỏi.
"Cút, ngươi cũng hơn trăm tuổi rồi!" Vẻ mặt hồ ly lông vàng đầy kinh thường.
"Hai, quên đi, ở trên thế giới này hơn trăm năm, ta đã từ một mỹ thiếu niên non nớt đi đến thời hoàng kim phong nhã hào hoa của tuổi trưởng thành. Thật sự làm cho người ta phiền muộn, những điều tốt đẹp này, chỉ để lưu luyến, khiến cho người ta khắc sâu thời gian một đi không trở lại. Tuổi tác, theo thời gian cứ vậy mà chảy qua, lặng lẽ trôi đi."
Thần sắc Sở Phong là một vẻ buồn bã.
Kết quả, hồ ly lông vàng và lão Chu Tước đều sâu sắc khinh bỉ hắn.
Bên cạnh, mấy tiểu Chu Tước bằng nắm tay như mấy viên kẹo hồ lô, màu lông đỏ lửa sáng rực, mắt chớp chớp, ríu rít ở trên đất kinh bỉ Sở Phong, giả tạo.
"Tiểu hữu, ta khuyên ngươi, nếu ngươi có là bùa màu đen, thì nên đi chuyển thế, trực tiếp đầu thai ở Dương Gian, làm lại từ đầu."
Hồ ly lông vàng còn thật sự khuyên giải.
Hơn nữa, nó nói rõ, Sở Phong không tồi, nhưng so với một góc của thiên tài xuất thế ở Dương Gian và đệ tử quan môn của thần tiên thì vẫn kém không ít.
Từ khi Sở Phong ra đời tới nay, lần đầu tiên bị người ta cho rằng không đủ khả năng, hắn cũng không nói gì, từ khi đi trên con đường tiến hóa này, hắn đi một đường quét ngang đối thủ. Còn không sợ người cũng cấp bậc.
Thế nhưng, ở trong mắt hồ ly lông vàng, thành tựu này căn bản không đủ xem.
Hồ ly lông vàng nói thẳng, người tiến hóa như Sở Phong, ở một góc vẫn là không tồi, nhưng đi đến Dương Gian, nơi lớn một chút, mảnh đất có nhiều loại hoa thì lại không được.
Mặt khác, nó nhấn mạnh, Hồn Quang của Sở Phong quả thật đã thanh tẩy phần lớn âm khí, nhưng qua sự tinh tường của những con mắt ở Dương Gian thì vẫn chưa trừ bỏ hoàn toàn, vẫn còn là âm hồn.
Và lại, nó rất nghiêm túc cho biết, cho dù là Sở Phong đã trải qua thanh tẩy, nhưng thân thể hắn đã ở Âm Phủ, trời sinh vẫn thiếu hụt nhiều lắm.
"Ta nghe ngươi nói như vậy, sao lại cảm thấy như mình tàn phế, cái gì cũng không được, phương diện nào cũng không bằng thằng oắt con ở Dương Gian? Ngươi tin không, mấy ngày nữa ta đến Dương Gian, trực tiếp giết đệ tử quan môn của sư phụ của ngươi, mang luộc ăn!"