Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Thật hiếm khi một kẻ mặt dày như Sở Phong bây giờ lại có thể phát điên lên, thật sự có chút cảm giác như sắp sụp đổ, sau đó, hắn bang bang vài cái đã đụng sụp vách núi.
"Huynh đệ, đừng đụng nữa, da mặt ngươi rất cứng, đụng sụp cả núi giờ, ngươi nhìn xem hiện tại nơi này đầy cát đất khói bụi, núi sông xinh đẹp vô duyên vô cớ bị phá hủy."
Sở Phong nghiến răng nói: "Đám người các ngươi hại bạn hại bè, Đại Lão Hắc, Hoàng Ngưu, lão Lư, Hổ Sebiria, Mã đầu trọc, ta phải quyết chiến với các ngươi, quyết chiến đến chết, các ngươi cùng lên đi!"
"Muốn quyết chiến, đến đây." Yêu Yêu dáng người tuyệt đẹp, đường cong nhấp nhô, có một đôi chân dài chuẩn tỉ lệ vàng, nàng bay đến, vòng eo tinh tế, ngoài ra được gọi là "đầu óc rộng rãi", cổ tuyết trắng tựa thiên nga, gương mặt hoàn mỹ không chút tỳ vết, nhìn chằm chằm Sở Phong, sau đó hai cánh tay trắng như tuyết chợt duỗi ra, đánh thẳng về phía Sở Phong, kèm theo một tia sấm sét.
"Yêu Yêu, chuyện này có hiểu lầm." Sở Phong trong lòng cảm thấy chột dạ, giải thích một chút, lần này hoàn toàn xong rồi.
"Ta nhớ rõ, đây không phải lần đầu tiên, Sở Phong này lá gan tương đối lớn, tán tỉnh Yêu Yêu trái tim thủy chung bất tử, chuyên chọn khiêu chiến loại thách thức độ khó cực hạn kiểu địa ngục này, bội phục." Hổ Đông Bắc rung đùi đắc ý.
"Chúng ta bày tỏ niềm tiếc thương sâu sắc nhất, vô cùng thương tiếc trước tinh thần dũng cảm tìm đường chết này của Sở Phong, đến chết cũng phải tán tỉnh, sang năm đến đây đốt vàng mã, thăm mộ hắn."
Một ngày này, trong lòng Sở Phong u ám, một lần hoài nghi nhân sinh, quá xui xẻo, tự mình tìm đường chết chính mình nuốt quả đắng.
Đóng cửa ăn năn cũng không được yên bình, thiếu nữ Hi ngồi ngoài cửa, bắt chước đủ kiểu tìm đường chết của hắn.
Điều duy nhất khiến Sở Phong có chút an ủi chính là tối hôm đó, quang não của hắn nhận được tinh nhắn của Tần Lạc Âm, khiến cho hắn giật mình có chút gấp gáp ngồi dậy.
Tần Lạc Âm nói rõ nàng đã khôi phục trí nhớ, nếu phải lựa chọn, nàng hi vọng có một ngày Sở Phong có thể đường đường chính chính xuất hiện ở Đại Mộng Tịnh Thổ, về phần Ngô Luân Hồi, để cho hắn đi xuống địa ngục, vứt cho Ánh Trích Tiên!
"Hả, đây là có ý gì?" Sở Phong suy tư, chuyện này có gì đáng xem trọng, hắn không phải là Ngô Luân Hồi sao, đương nhiên đó chỉ là thân phận giả.
Đây là yêu cầu có một ngày Sở Phong dùng thân phận thật sự đến Đại Mộng Tịnh Thổ, sau đó, vứt bỏ thân phận giả, ném cho Ánh Trích Tiên, đây là ám chỉ cho Ánh Trích Tiên một giấc mộng, công dã tràng, hay là sao?
Ngày hôm sau, tin tức đứng đầu bảng tin truyền ra, từ ngôi sao Hắc Huyết tuyên bố.
Á Tiên Tộc đưa ra quyết định quan trọng nhất, chọn Ngô Luân Hồi làm đạo lữ Ánh Trích Tiên.
Ngay hôm đó, trong Đại Mộng Tịnh Thổ, Tần Lạc Âm mặc kệ sự uy hiếp và cảnh cáo của trưởng lão, tuyên bố với bên ngoài một sự kiện lớn quan trọng.
Người trong vũ trụ thế hệ này ai có thể đánh bại Sở Phong, nàng gả cho người đó, nếu không ai có thể đánh bại được Sở Phong, nàng bằng lòng gả cho ma đầu Sở Phong.
"Điên rồi sao, đây là như thế nào, nữ thần Tần Lạc Âm đây là đang tức giận sao, muốn lấy thân diệt ma?"
Một đám người ai cũng khiếp sợ, khắp các vũ trụ phản ứng dữ dội, còn kinh ngạc hơn cả chuyện Á Tiên Tộc chọn Ngô Luân Hồi làm đạo lữ, chấn động một thế hệ thiếu niên.
Á Tiên Tộc chọn Ngô Luân Hồi, đây là chuyện nằm trong dự đoán của mọi người, dù sao tiểu loli tóc trắng kia ngay cả tỷ phu cũng gọi rồi, hơn nữa trước mắt mọi người nói Ngô Luân Hồi và Ánh Trích Tiên sớm đã kết thành đạo lữ ở dị vực, chuyện này căn bản không cho mình đường lui, nếu không thể trở thành đạo lữ, vậy thì nhất định sẽ trở thành kẻ thù, mà còn là không kết không ngừng.
Nhưng Tần Lạc Âm đây là đang náo loạn diễn cái gì? Ngay cả mọi người của Đại Mộng Tịnh Thổ, vài bà lão nhanh chóng tìm nàng, nhưng đã quá muộn, lời nói đã phát ra rồi.
"Các vị đừng lo lắng, hiện tại Sở Phong tu vi gì, cùng lắm cũng chỉ là tu sĩ cấp Tồ Hình thôi, hiện tại nhóm người từ dị vực trở về này cũng ở cấp Kim Thân, cũng có Kim Thân đại viên mãn, thậm chí có người đã đột phát đến lĩnh vực Á Thánh, có gì đáng sợ ư?! Sở Phong ma đầu, hiện tại chẳng qua là một dĩa đồ ăn nho nhỏ, một quyền có thể giết chết!"
Sau đó, một đám người hưng phấn, la hét muốn đến trái đất, muốn săn Sở Phong ma đầu, điều này quả thực là một hậu lễ từ trên trời ban xuống, quá dễ dàng.
"Ta đã biết, nữ thần Tần Lạc Âm đây là cho mọi người một cơ hội, bây giờ giết Sở Phong dễ như trở bàn tay, tu sĩ thế hệ ta, đều có thể giết, ha ha!"
Tuổi trẻ sôi trào, cảm thấy đây là cái bánh trên trời rơi xuống, hận không thể lập tức đuổi đến trái đất, săn Sở Phong, giành bắt đi trước.
Sâu trong tinh không, Âu Dương Phong đang thống khổ gấp rút lên đường, Sở Phong ném hắn ta xuống, hắn ta chỉ có thể tự mình vất vả tìm truyền tống Tràng Vực, không ngừng nguyền rủa.
Sau đó, hắn ta cũng nhận được tin tức, nhất thời ánh mắt đăm chiêu, nói: "Nói là vô tình hay hữu tình, đây là cho Sở Phong một cơ hội cực lớn sao, thân phận khác biệt đi cưới người khác biệt, kẻ phô trương tự tìm đường chết, đây là may mắn hay là bất hạnh, về sau ra khỏi cửa cũng hết cách phân thân, phải chuẩn bị hai loại gương mặt. Đây là đi Đại Mộng Tịnh Thổ thành thân trước hay đi Á Tiên Tộc thành thân trước, ông đây không trở về trái đất, ở chỗ này chờ tên phô trương kia!"
"Các vị, Tinh Thần Đại Hải là hành trình của chúng ta, trái đất là bờ đối diện chúng ta, ai muốn cũng không cướp được, đến trước quyết chiến với Sở ma đầu!
Trong tinh không, không ít người hò hét, từng tiến vào dị vực, hiện tại thực lực tăng vọt, bây giờ tự tin gấp trăm lần.
Cùng lúc đó, thế giới dương gian rộng lớn, nhân gian chân chính, dương khí cuồn cuộn, có người đang cỗ gắng mở hỗn độn, chặn đánh xuyên một trùng động ngắn, muốn tiến vào Âm Phủ.
"Bẩm báo đạo chủ, chúng ta thử rất nhiều lần, phát hiện một con đường cổ đổ nát, có lẽ có tỷ lệ thành công nhất định, có khả năng tiến vào Âm Phủ."
Trong một ngôi đền cổ xưa, một đám cường giả quỳ xuống lạy, dập đầu với một tượng thần giống như nặn từ đất, trên phủ đầy tro bụi, lớp đất trên người dày cả một tầng, ước chừng hơn nửa thước.
Lúc này, tượng thần mở miệng, thân thể khẽ nhúc nhích, bụi bặm rơi xuống, mấy người phía dưới trong lòng sợ hãi, vị đại năng cổ lão này ít nhất mấy vạn năm chưa từng mở miệng, chưa từng nhúc nhích, máu thịt khô xác khốc, mất đi thần thức, hiện tại sống lại, quả nhiên còn sống.