Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1840 - Chương 1840: Phi Tiên (2)

Thánh Khư Chương 1840: Phi tiên (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Muốn đi vào tiên cảnh nơi Tộc Á Tiên sinh sống thì phải đi vào từ truyền tống trận vực của tinh cầu trước mắt này, không có đường khác.

Có người hoài nghi rằng có thể là tộc này không ở trên một tinh cầu có sự sống, mà là ở trong một thế giới nhỏ, tự thành một mảnh đất trời, cho nên rất khó tìm ra.

Cũng có người hoài nghi rằng cái gọi là bí cảnh của Tộc Á Tiên thật ra chính là ở trên Phi Tiên Tinh trước mắt này, cho nên mới cần phải dùng đến truyền tống trận vực của nơi này.

Không hề nghi ngờ, truyền tống trận vực ở nơi này rất quan trọng, có lão quái vật của Tộc Á Tiên canh giữ.

Phi Tiên Tinh rất lớn, cũng rất phồn hoa, vượt qua rất nhiều hành tinh lớn có danh tiếng khác, vô cùng náo nhiệt.

Mặc dù Tộc Á Tiên chỉ chiếm một khối khu vực để trông coi một cái truyền tống trận, nhưng cũng đủ để chấn nhiếp tứ phương, không có đám cướp nào trong vũ trụ dám đến nơi này cướp bóc.

Tinh cầu này sớm đã được liệt vào danh sách văn minh tiến hóa bảy sao!

Thành Phi Tiên, một tòa thành nổi danh giàu có và có lịch sử lâu đời trong vũ trụ, nghe nói là đã từng xảy ra đại chiến phi tiên ở đây, thần chỉ vẫn lạc (1), xác của những người ở cấp bậc Ánh Chiếu Chư Thiên nằm khắp nơi.

(1)Vẫn lạc: chết đi, nằm xuống.

Có thông tin cho rằng, dưới tòa thành trì này còn chôn một số xác của Thần, còn có máu Tiên, xây dựng tòa thành này trên cơ sở các di tích của cuộc chiến tranh vĩ đại này,dẫn đến nó nghìn đời bất hủ, vẫn luôn trường tồn.

Trong thành Phi Tiên ngựa xe như nước, đây là một tòa thành trì tiến hóa theo loại hình phục hồi phong cách cổ, có khoa học kỹ thuật, nhưng lại nội liễm, tỉ như có thành trì to lớn, đèn neon lấp lóe, đồng thời cũng có ký hiệu trận vực lấp lánh, mà trong thành thì có nhà chọc trời, cũng có các kiểu cung điện màu trắng bạc lơ lửng, khoa học kỹ thuật và văn minh tiến hóa cùng tồn tại.

Sở Phong tới, biến đổi dung mạo, hắn cũng không phải là muốn đi thẳng đến Tộc Á Tiên, mà là đến chém giết Á Thánh, bây giờ sau khi hắn xuất quan mạnh mẽ trước nay chưa từng có, đương nhiên muốn tìm mấy tộc kia gây phiền phức.

Mấy ngày nay, đám Tộc Thiên Thần, Tộc Tây Lâm, Linh Tộc, Thi Tộc đang ở bên ngoài trương dương, gây hấn, hất nước bẩn lên người hắn, hận không thể lập tức kích thích cho hắn đi ra.

Thậm chí, có vài tộc mạnh mẽ đi qua đi lại gần Địa Cầu, điều khiển tàu chiến, dẫn theo đại quân mấy vạn tiến hóa giả, một bộ đại quân áp cảnh, tiến hành đe doạ và uy hiếp.

Đương nhiên, bọn họ không dám vào Địa Cầu, biết rõ nước nơi đó quá sâu, có ông nội của Yêu Yêu ẩn núp, mặc dù đã điên, lâm vào giấc ngủ say, nhưng là lỡ như ép ông ấy đi ra thì khẳng định sẽ có họa lớn.

Nhưng loại hành động khiêu khích này của bọn họ cũng đủ để chứng minh vấn đề.

“Trước mắt, trong vùng vũ trụ này không chỉ có Á Thánh, nhất định cũng có thánh nhân chân chính, nói không chừng đang muốn săn giết ta đây!” Sở Phong tự nói, hắn rất tỉnh táo, vũ trụ lớn như thế, làm sao có chuyện tất cả thánh nhân đều rời đi, tất nhiên có một nhóm thánh nhân ở lại, đang ngủ đông!

Thậm chí hắn nghi ngờ cũng có cả cao thủ cấp bậc Ánh Chiếu Chư Thiên ở lại, sở dĩ không có bất cứ động tĩnh gì có lẽ là đang đứng xem!

Bởi vì, ai cũng không thể cam đoan rằng bản thân chính là người có sức chiến đấu cao nhất còn lại ở vùng vũ trụ này, dù là trong lòng có ý nghĩ này thì cũng sẽ rất cẩn thận, không muốn là người đầu tiên nhảy ra.

Sở Phong rất cẩn thận, hắn chuẩn bị chém giết Á Thánh, xong chuyện thì phủi áo đi, sẽ không ở một chỗ lâu, bên cạnh đó hắn đã có các loại phương án dự phòng, dù có thật sự có mấy lão già khốn kiếp nhảy ra, hắn cũng có sức tự vệ.

“Bình thường mà nói thì cấp bậc Ánh Chiếu Chư Thiên còn chưa đến mức để mắt tới con tôm nhỏ như ta, nếu thật là có người cấp bậc này ở lại thì cũng là có mưu đồ cực lớn, để ý một chút là được!”

Dù nói thế nào, hắn cũng là “Thiên Tuyển Chi Tử” của Địa Cầu – hành tinh xếp hạng thứ mười!

Ngoài ra, hắn cũng là con rể của Đại Mộng Tịnh Thổ, cũng là con rể của Tộc Á Tiên, Á Thánh ra tay với hắn thì cũng thôi đi, đến cuối cùng nếu như bị hỏi tội, có thể trực tiếp đẩy Á Thánh đi ra hi sinh.

Mà nếu cao thủ cấp Ánh Chiếu Chư Thiên thật sựu muốn giết con rể của Tộc Á Tiên thì sẽ có ảnh hưởng lớn, đó là đang khiêu chiến, muốn ăn thua đủ với Tộc Á Tiên, Địa Cầu và Đại Mộng Tịnh Thổ.

Sở Phong đi khu vực thuần phục cổ (2), không hứng thú với những ngôi nhà chọc trời đâm thẳng mây trời kia, càng muốn xem những hòn đảo và cung điện lơ lửng trên không kia hơn.

(2)Phục cổ: phục hồi phong cách cổ.

Hắn đi vào trước một gốc cây to cỡ ngọn núi, có chút đặc sắc, tên là Phượng Hoàng Ốc.

Trên thân cây có rất nhiều lầu các giống như tổ ong, treo trên những ngọn cây to lớn kia, tất cả phiến lá đều phát sáng, óng ánh trong suốt.

Cây lớn như thế không có thành tinh, cũng xem như là một dị số.

Theo một số thông tin, đây là cây lớn cắm rễ vào dưới mặt đất của thành trì, được hấp thu máu từ xác của Thần mà mọc ra, đời này chỉ có thể sinh trưởng thật tốt, không thể nào thành tinh.

“Ài, nghe thấy không, Sở Phong thế mà bị sợ mất mật, trốn về Địa Cầu, không dám ở lại nơi sâu trong vũ trụ.”

“Thật hay giả, Sở đại ma đầu không phải là một người dám chọc thủng cả trời hay sao, hắn sẽ bỏ chạy?”

Trên tán cây treo rất nhiều lầu các, trang trí bên trong rất sang trọng, có vàng son lộng lẫy, có tươi mát thoát tục, bò đầy dây leo, có như là động phủ được đào ra từ trên vách núi.

Khoảng cách giữa những lầu các này cũng không quá xa nhau, đều là tiến hóa giả, đương nhiên có thể nghe thấy nhau khi nói chuyện và đàm luận.

Trừ phi mở ra phong ấn, những lầu các kia phát sáng, mới có thể bảo đảm thanh âm không tiết ra ngoài.

“Ha ha... Lần trước đại ma đầu Sở Phong bỏ trốn mất dạng, các ngươi không biết sao, có thể đi xem ghi chép trực tiếp của bình đài Hắc Huyết, rất thê thảm, chạy trối chết a!”

“Sao ta lại nghe nói là hắn tiêu diệt hết cao thủ cấp độ Kim Thân của các tộc, cuối cùng Á Thánh giáng lâm mới làm hắn kinh sợ thối lui, nói thực ra là hắn rút lui an toàn, không tính là mất mặt a?”

“Cái gì rút lui an toàn, đó là vội vã như chó nhà có tang có được hay không, hốt hoảng mà trốn, đừng có thiếp vàng lên mặt hắn, nếu thực sự có can đảm ở lại thì nhất định phải chết không nghi ngờ!”

Bình Luận (0)
Comment