Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Sở Phong nghe vậy cũng lập tức bày ra vẻ mặt nghiêm túc, nói: “Lời của đạo hữu rất đúng, không thể sơ suất được. Như vậy đi, ta đi trước trấn áp những yêu ma quỷ quái kia, Á Tiên Tộc theo sau bọc hậu, ta tình nguyện trở thành quân tiên phong mở đường!”
Đợi một chút, tình huống gì đây? Ma đầu kia muốn mạnh mẽ khai chiến? Vị Ngũ thúc gia của tiểu loli tóc bạc có chút choáng váng, lập tức lên tiếng, nói: “Tiểu hữu, không thể vọng động, mấy tộc kia sâu không thể lường a!”
Sở Phong cũng dõng dạc đáp lại: “Anh hùng hiệp nghĩa vì nước vì dân, vì sự yên ổn của tinh hải, vì trấn áp ngọn nguồn của mấy tai họa, ta – Ngô Luân Hồi nguyện ý đứng ra, quyết không do dự!”
Giờ khắc này, đông đảo tiến hóa giả trên tinh cầu Phi Tinh đều đã kinh ngạc đến ngớ người, ngươi không phải là đại ma đầu ư, chuyện này cũng có khả năng liên quan đến anh hùng trượng nghĩa? Ngươi rõ ràng là muốn đi tiêu diệt kẻ thù, làm sao có thể liên quan đến bảo vệ an bình của tinh hải được? Sao ngươi không nói bản thân là đi cứu vớt vũ trụ luôn đi a?
Lúc này, sắc mặt của lão đầu tử Á Tiên Tộc giống như bị táo bón, ông đụng phải hạng người gì a, không biết xấu hổ không biết thẹn thuận thế leo lên thì cũng thôi đi, bây giờ còn ra vẻ quang minh chính đại như thế! Nếu người ta không biết rõ ràng thì cũng đành, nhưng toàn vũ trụ ai mà không biết ngươi chính là kẻ buôn người – Sở ma đầu!
Nhưng ông cũng không thể không trưng ra vẻ mặt khâm phục, thuận theo tiết tấu của Sở Phong, một mặt chính khí mà nói: “Tiểu hữu không hổ là nghĩa bạc vân thiên a, nhưng nhất định phải cẩn thận, không thể xâm nhập một mình.”
“Không sao, ta không phải chiến đấu một mình, ta sẽ hợp tác với Sở Thần Vương đôn hậu thuần thiện, chúng ta cùng nhau xuất kích, trực đảo hoàng long, giết sạch những chủng tộc vô sỉ kia, trả lại tự an bình và yên ổn cho vũ trụ!”
Khóe miệng lão nhân Á Tiên Tộc giật giật, rất muốn nói, ngươi còn muốn hăng hái đến khi nào? Thực sự muốn đi cứu vớt vũ trụ a, càng nói càng lớn, có thể đừng tỏ ra chính nghĩa hào hùng như thế được không, lão đầu tử ta sắp giả bộ không nổi rồi, mặt già đều nóng rần rần a!
Đồng thời ông cũng muốn mắng to, đến nước này còn nói cái gì mà hợp tác với Sở ma đầu, còn không sợ không thể cùng lúc xuất hiện hai người hay sao?
Khắp nơi trong vũ trụ, ai nấy đều cạn lời, Ngô Luân Hồi quả nhiên càng ngày càng hợp nhất với ma đầu Sở Phong rồi, tác phong làm việc kia phải nói là ngày càng giống, quá con mợ nó không biết xấu hổ!
“Tiểu hữu thực sự là... một thân chính khí, thẳng thắn cương trực!” Lão đầu tử của Á Tiên Tộc thực sự không biết đáp lại hắn như nào cho phải, chỉ có thể trái lương tâm mà nặn ra mấy câu khen ngợi.
“Đạo chi sở tại, tuy thiên vạn nhân ngô vãng(1)!” Sở Phong ưỡn thẳng ngực, ngẩng đầu nhìn trời mà nói.
(1)Đạo chi sở tại: Đạo ở trong tâm; tuy thiên vạn nhân ngô vãng: Là một câu nói phổ biến của Mạnh Tử, có nghĩa là ngay cả khi tôi phải đối mặt với hàng nghìn người (ngăn cản), tôi vẫn sẽ đi về phía trước. Mạnh Tử cho rằng đây là một loại dũng khí và lòng dũng cảm, thể hiện tinh thần dũng cảm tiến về phía trước.
Mà các nơi trong vũ trụ, ai nấy đều muốn phun cho hắn một mặt nước bọt. Bản thân ma đầu kia diễn quá sâu rồi đi, thực sự coi mình đi làm nghĩa cử cao đẹp sao? Cũng không nghĩ lại một chút bản thân mình là loại người nào!
Hiện tại ai còn xưng nghĩa bạc vân thiên a, tất cả đều biết rõ ngươi là kẻ buôn người rồi!
Sau đó, Sở Phong lại nhỏ giọng mà nói: “Tiền bối, ta cần đi cùng ngài đến Á Tiên Tộc thành hôn trước không?”
“Cái này...” Lão đầu tử quả thực lâm vào cảnh tiến thoái lưỡng nan, nội bộ Á Tiên Tộc còn đang trong giai đoạn ước định a, chưa có đưa ra quyết định cuối cùng. Bởi vì nếu chỉ có một nghĩa bạc vân thiên Luân Hồi Vương thì tất nhiên là chẳng có vấn đề gì cả, thế nhưng hắn còn là đại ma đầu Sở Phong, quan trọng nhất là hắn vừa mới cưới thánh nữ của Đại Mộng Tịnh Thổ, loại chuyện này sau khi lộ tẩy quả thực là mất hết hình tượng.
“Nếu không thì ngươi cứ đến Á Tiên Tộc trước đã?” Lão đầu tử xoắn xuýt một hồi liền quyết định đưa ra lời mời, trong lòng rất muốn nói, ngươi không phải muốn đi cứu vớt vũ trụ sao, còn có an bình và yên ổn của tinh hải nữa, nếu đã gấp như thế thì còn thành hôn làm gì!
Đúng lúc này, quang não của Sở Phong cũng có tin nhắn truyền đến, Tần Lạc Âm đang tìm hắn!
Sắc mặt của Sở Phong lập tức thay đổi, nhanh chóng tìm một chỗ không người để đáp lại.
Tần Lạc Âm hỏi hắn đang ở nơi nào, đang làm cái gì? Đồng thời còn truyền đến âm thanh ồn ào bất mãn của một số lão quái vật Đại Mộng Tịnh Thổ, bọn họ đang la hét bảo hắn tự trọng!
Lần này đến lượt vẻ mặt Sở Phong như táo bón, ngửa mặt lên trời mà thở dài, đáp lại: “Ta... đi cứu vớt vũ trụ!”
Sau đó, Sở Phong bắt đầu phát ngôn với toàn tinh không, dõng dạc nói: “Tây Lâm Tộc, U Minh Tộc, Thi Tộc, Linh Tộc, Cơ Giới Tộc, Thích Thiên Khung, các người cứ đợi đấy cho ta, Ngô Luân Hồi ta một tiếng nữa sẽ tiến vào tinh hải, đánh đến tận cửa các người mà đòi nợ, tất cả đều rửa sạch cổ đợi đấy cho ta!”
Sau đó hắn quét dọn chiến trường, thu hồi một số thánh khí không bị tổn hại, sau khi cáo biệt lão nhân của Á Tiên Tộc liền lập tức nhảy vào trong không gian.
Nhìn thì có vẻ như vui vẻ hí hửng, nhưng khi tiến vào vực ngoại, Sở Phong tức thì trở nên vô cùng nghiêm túc, hai mắt lãnh khốc vô tình, bởi vì hắn đã sớm cảm thấy chút sợ hãi, đây là trực giác trời sinh cảm ứng được.
Sở Phong biết, quá nửa là sắp phát sinh ra chuyện lớn vô cùng đáng sợ!
Chỉ có điều, cho dù hắn có tìm kiếm thế nào thì cũng không phát giác được khí tức của cường giả, điều này lại càng khiến hắn cảm thấy phát rợn, nhưng hắn cũng đã sớm có dự định, không hoảng loạn chút nào.
Lần này hắn bằng bất cứ giá nào cũng phải đi phá vỡ sự yên tĩnh của vũ trụ, phải khơi lên sóng gió ngập trời!
Sau đó, Sở Phong bắt đầu liên hệ quân tiếp trợ khắp nơi.
“Hi Hi, khống chế tốt phi thuyền dương gian của cô, nhớ mang cả Ô Thiên Đạo có thể oanh sát Thánh Nhân theo, chuẩn bị vào vị trí!”
Thiếu nữ Hi bĩu môi, cực kỳ bất mãn đối với xưng hô như vậy, nói: “Cái tên nam nhân đã kết hôn nhà ngươi, đừng có gọi buồn nôn như thế, toàn thân ta đều nổi da gà rồi đây nè! Đồng thời ta cũng phải nhắc nhở ngươi, sử dụng Ô Thiên Đạo có thể tập sát một hai Thánh Nhân, nhưng mà trong quyết đấu chân chính, tốc độ di chuyển của Thánh giả viễn cổ cực nhanh, không có khả năng đứng bất động ở đó chờ chúng ta tấn công. Ngươi phải hiểu rõ, nếu như không có chuẩn bị kỹ càng, đến lúc đó không chỉ ngươi, ngay cả ta cũng chết không chỗ chôn!”