Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1855 - Chương 1855: Chư Thánh Cùng Đến (2)

Thánh Khư Chương 1855: Chư thánh cùng đến (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Các tộc hiểu được ý định của bọn họ, nếu Sở Phong gặp nạn, Á Tiên tộc không phái nhân mã đến cứu viện, sẽ bị tiến hóa giả khắp các vũ trụ khinh thường, nhưng hiện tại người đã đến, lại sẽ không chém giết?

Ba vị thánh nhân Đại Mộng Tịnh Thổ cực kỳ thất vọng, trong tay bọn họ cầm binh khí tỏa ra ý chí chiến đấu.

"Oanh!"

Thi tộc, Thiên Thần tộc, Tây Lâm tộc,… liên thủ, tỏa ra thánh uy, nơi đây có mười một vị thánh nhân áp chế ba người bọn họ, tất nhiên có có gì khó khăn.

"Ba vị đạo hữu Đại Mộng Tịnh Thổ cần gì phải thế, ba người các ngươi sao có thể thay đổi cục diện, ta nghĩ cứ như vậy coi như hết, lão phu mang đến một ít trà ngon, chi bằng chúng ta ngồi xuống vừa uống trà vừa ôn chuyện thì sao?"

Lão già Thi tộc khẽ cười mở miệng, tất cả đều nắm giữ trong tay, ngay cả Á Tiên tộc cũng không có ý định ra tay, cho dù Đại Mộng Tịnh Thổ làm loạn cũng không gây ra sóng gió gì!

"Ha ha, đằng xa đến một vài tên chướng mắt, ta đi cảnh cáo bọn chúng!" Thánh nhân viễn cổ Thi tộc mở miệng, sau đó lại nhìn về phía ba người Á Tiên tộc nói: "Ba vị lão hữu, ta xin lỗi trước không thể tiếp chuyện được, lát nữa lại ôn chuyện!"

Ba vị Á Tiên tộc gật đầu mỉm cười, một lão nhân mở miệng nói: "Lão hữu, cứ đi, lát nữa lại tán gẫu một lúc!"

Bên cạnh, ba lão thánh nhân Đại Mộng Tịnh Thổ sắc mặt tái mét, bọn họ biết, Á Tiên tộc sẽ không ra tay, thật sự chỉ đến làm bộ làm dáng thôi.

Có điều, trong lòng bọn họ cũng sinh ra một suy nghĩ, nếu qua hôm nay, Sở Phong có thể sống sót, sống qua kiếp này, như vậy thế gian thật sự chỉ còn Sở Phong, không còn Ngô Luân Hồi vô cùng thân cận với Á Tiên tộc nữa.

Đột nhiên, trong lòng bọn họ có chút mong đợi, hôm nay phải cố hết sức cứu Sở Phong, để cho hắn sống sót, tương lai có lẽ sẽ vì vậy mà có thể thay đổi vận mệnh nào đó.

Nhưng bọn họ lại thở dài, quá khó khăn, cho dù ba người bọn họ bỏ mạng ở đây có lẽ cũng không cách nào thành công.

Mấy vị thánh nhân từ xa đến, đều là vài tán tu nhận treo thưởng của Hoàng Ngưu từ trái đất mà đến, nhưng cũng không muốn động thủ, thầm nghĩ giằng co, từng người tạm thời đối kháng một vị thánh nhân là được.

Sở dĩ Sở Phong bảo Hoàng Ngưu làm như vậy là vì để hãm chân, khiến cho Thi tộc, Thiên Thần tộc, Tây Lâm tộc… cảm thấy lo lắng, khiến cho tất cả thánh nhân trong tộc, cùng tiến lên đối kháng!

Không mạo hiểm, không đẩy bản thân vào trong tuyệt cảnh, sao có thể hấp dẫn tất cả thánh nhân? Hắn quả thật đang đánh cược, liều trên tính mạng của bản thân, một khi thành công, thu hoạch sẽ không thể tưởng tượng được!

"Ha ha…"

Thánh nhân Tây Lâm tộc, Thi tộc, Thiên Thần tộc, Thứ Thiên Khung cùng nhau xuất hiện, tiến gần đến phía trước, ngăn cản tất cả tán tu thánh nhân, khiến bọn họ kinh sợ.

"Các vị, vẫn không nên tiến đến quá gần, đứng ở chỗ này đi!"

Thánh nhân viễn cổ Thi tộc mở miệng, làn da đen nhánh, chảy xuôi ánh sáng màu đen, bọc lấy xương cốt, thân thể cực kỳ khô gầy, giống như một bộ xương khô vàng đen.

Những tán tu thánh nhân đều vô cùng kiêng dè, không có một ai dám tiến lên, coi như đang chuyển hướng giằng co, hãm chân một vài thánh nhân.

Ờ phía xa, ba lão thánh nhân của Đại Mộng Tịnh Thổ sắc mặt khó coi, bởi vì ở trong này chỉ còn lại có bốn thánh nhân có địch ý ngăn cản ba người bọn họ, về phần ba người Á Tiên tộc, gần như không ai ngăn cản, không người phòng thủ.

Nhưng ba người này lại thờ ơ, đều mỉm cười, chỉ là giả bộ mà thôi, coi như cũng đang giằng co với bốn người kia, thật ra không có ý ra tay, cũng không có dự định cứu Sở Phong.

"Ba vị đạo hữu, hiện tại chính là cơ hội, chẳng lẽ các ngươi muốn vứt bỏ Ngô Luân Hồi sao? Tiềm lực của hắn, không phải các ngươi không biết, một khi trưởng thành, nhất định sẽ vô địch tinh không!" Một vị lão thánh nhân Đại Mộng Tịnh Thổ khuyên nhủ.

"Góc độ nhìn nhận vấn đề của Á Tiên tộc chúng ta không giống với các ngươi, thế gian này không thiếu nhất chính là thiên tài, Yêu Yêu năm đó như thế nào? Được xưng là tiến hóa giả thiên tài mạnh nhất từ trước đến nay, kết quả thì sao, còn không phải bị giết, chết khi trẻ tuổi bồng bột." Lão bà Á Tiên tộc mở miệng, giọng nói không nhanh không chậm, tương đối bình thản, cũng rất thản nhiên.

Bà lại nói: "Sở Phong quả thực không tệ, nhưng trước khi trưởng thành, chung quy cũng chỉ là không tệ mà thôi. Huống hồ, hôm nay nhiều thánh nhân đến đây như vậy, ngươi cho rằng hắn còn có thể sống sót sao? Cho dù chúng ta liều mạng, có thể cứu được hắn không? Rất khó! Hơn nữa, một khi thất bại, sẽ đắc tội với một đám cường tộc trong vũ trụ. Biết rõ thất bại, chúng ta sẽ không động thủ, chỉ ngồi xem."

Hai lão già khác cũng gật đầu, đồng ý với quan điểm của bà.

Nói tóm lại, trước đây bọn họ phản đối Ánh Trích Tiên gả cho Sở Phong, dù sao hắn cũng đã là rể Đại Mộng Tịnh Thổ.

Ngoài ra, suy nghĩ của bọn họ rất linh hoạt, nhận được một vài tin tức từ trong vũ trụ Hỗn Độn, nơi đó đúng thật không thiếu vài kỳ tài nghịch thiên.

Huống chi, bọn họ còn biết, có người từ dương gian đang đến đây!

Những người đó thật sự quá lợi hại, áp đảo, cho dù người tuổi tác không phải rất lớn cũng khiến người ta kinh ngạc, bọn họ khinh thường vũ trụ Hỗn Độn, đồng thời gây ra chấn động cực lớn!

Á Tiên tộc có một ý tưởng rằng trên đường đến dương gian sẽ rất rộng mở, có lẽ đối tượng kết hôn của Ánh Trích Tiên sẽ càng thêm cường đại và sáng lạn mới đúng!

"Huynh đệ, chúng ta đến đây, vào sinh ra tử cùng ngươi, cùng sống cùng chết!"

Đám người Đại Hắc Ngưu, hổ Đông Bắc, Chu Toàn, lão Lư, Ngao Vương… đều đến đây.

Bọn họ đi theo cạnh một lão thánh nhân, người này có quan hệ tốt với thánh nhân trái đất thượng cổ, từng theo ông tấn công hành tinh nhưng lần này không rời đi mà ở lại trong vũ trụ này.

"Không mong sinh cùng năm cùng tháng nhưng nguyện chết cùng tháng cùng năm!" Một đám đại yêu kêu gào, hét lớn ở đây, một đám người thật sự đánh đến.

"Chỉ là một đám kiến mà cũng dám gây ồn ào, ầm ĩ!" Thánh nhân Linh tộc cười khẩy, khẽ quát một tiếng, hóa thành ký hiệu sóng âm, gạt bay những người đó.

Có điều lại bị lão thánh nhân có quan hệ tốt với trái đất ngăn cản, đánh văng tất cả các ký hiệu.

"Không vội, sẽ không phải là điệu hổ ly sơn đấy chứ? Để phân tán sự chú ý của chúng ta lên trên những con kiến này, rồi sau đó có người đến cứu Sở Phong ma đầu." Thánh nhân Tây Lâm tộc mở miệng.

Bình Luận (0)
Comment