Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1866 - Chương 1866: Từ Nay Về Sau Thế Gian Không Còn Luân Hồi (3)

Thánh Khư Chương 1866: Từ nay về sau thế gian không còn Luân Hồi (3)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Thỉnh Thi tổ xuất thế, chém giết Sở Phong đại ma đầu, hắn là một mạch hậu duệ của Địa Cầu thượng cổ. Năm đó tộc ta từng tru sát rất nhiều Thánh giả của hành tinh này, Thi tổ cũng từng tham chiến, bao vây tiêu diệt hai cao thủ cấp Ánh Chiếu Chư Thiên của bọn họ!”

Một ngày này, năng lượng ở Cơ Giới Tộc và Thi Tộc cuồn cuộn xông ra.

Sau đó, mọi người nhìn thấy một cánh tay bằng kim loại, chỉ một cái móng tay của nó còn lớn hơn mặt trời gấp mấy lần. Nó nghiền nát hư không của vũ trụ mà băng qua, hạ xuống Đại Uyên!

Mục đích của bàn tay khổng lồ kia quá rõ ràng, tất nhiên là đến đánh Sở Phong!

“Không!”

Người của Cơ Giới Tộc sợ hãi thót tim, nơi đó là Đại Uyên đấy, hơn nữa còn có một nữ tử áo trắng lai lịch thần bí đứng xoay lưng lại với mọi người, bọn họ lo lắng sợ xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Bọn hắn cũng không ngờ rằng, tính tình của vị tổ tiên Cơ Giới Kim Cương này lại táo bạo như thế, vừa mới hỏi rõ tọa độ xong đã phóng xuất một bộ phận trên cơ thể được chôn tại một mỏ lâu năm nào đó đánh xuống đây.

Người nào của Cơ Giới Tộc cũng sợ hãi, bọn họ còn chưa nói rõ mọi chuyện ở Đại Uyên!

“Ối?”

Khu vực lân cận Đại Uyên, tất cả mọi người đều đang run rẩy, rất nhiều người đã quỳ phục xuống đất, căn bản chịu không được uy thế như vậy, gần như muốn nổ tung.

Sau đó, mọi người lập tức thấy được một bàn tay kim loại khổng lồ xuyên thủng hư không mà đến, xuất hiện bên ngoài Đại Uyên.

Đừng nói các Tiến Hóa giả khác, ngay cả Thánh nhân cũng chịu không được, làn da chảy máu, toàn thân run rẩy, bị áp chế hoàn toàn.

Phụt!

Hiện trường có người trực tiếp nổ tung, bàn tay này đập xuống quả thực phát ra thiên uy, muốn tiêu diệt cả thế giới!

Vụt! Vụt!

Bọn Hoàng Ngưu, Đại Hắc Ngưu đều quyết đoán xông vào Yêu Tộc Chi Đỉnh để núp.

Quả nhiên, ngay tại chỗ bọn họ mới đứng lúc nãy có vài người nổ tung, hình thần câu diệt dưới luồng dao động của năng lượng cuồn cuộn.

"Chỉ là một tên dư nghiệt còn sót lại của Địa Cầu thượng cổ nho nhỏ mà cũng dám lật trời?” Tổ tiên Cơ Giới Kim Cương lạnh lùng vô tình, lại chụp bàn tay kim loại xuống.

Sở Phong liền dựng hết tóc gáy, trong vũ trụ này quả nhiên còn có cao thủ cấp Ánh Chiếu Chư Thiên!

Hắn lập tức nắm lấy hồ lô Tiên Thiên. Ánh Chiếu Chư Thiên thì như thế nào? Chẳng thà ngọc đá cùng vỡ, hắn cũng không tin vật chất quỷ dị có thể giết chết mấy trăm vị Thần này đối phó không xong với lão già Kim Cương này.

Đúng lúc này, nữ tử đứng trong Đại Uyên kia bỗng giơ lên một đầu ngón tay trắng như tuyết, chỉ trong khoảnh khắc đã phóng lớn, hướng về phía trên trời.

"Bộp" một tiếng, nàng thế mà một phát đã bắt được cánh tay kim loại khổng lồ kia, sau đó kéo vọt vào bên trong Đại Uyên!

Cần phải biết, một đốt ngón tay của cánh tay kim loại kia còn lớn hơn mặt trời nhiều lần, khủng bố khôn cùng.

Thế mà nữ tử này chỉ tuỳ tiện huơ tay đã thành công.

Hơn nữa, nàng còn đang dùng sức, bàn tay kim loai của vị tổ tiên Cơ Giới Kim Cương đó bỗng phát ra tiếng răng rắc, bị bóp mạnh đến nỗi xuất hiện vết nứt.

“Áaaa...” Lão Kim Cang gầm thét, khiếp sợ vô cùng, run rẩy sợ hãi.

Tộc nhân các tộc đều sững sờ. Nữ tử áo trắng kia nãy giờ vẫn trầm mặc quay lưng về phía Đại Uyên, thế mà lúc này bỗng đột nhiên ra tay, không động đến Sở Phong mà lại trực tiếp tóm lấy bàn tay kim loại khổng lồ của Cơ Giới Kim Cương!

Trước giờ nào có ai dám hạ sát chiêu với cao thủ cấp Ánh Chiếu Chư Thiên chứ? Cơ Giới Kim Cương cũng danh chấn vùng vũ trụ này, uy danh của lão lưu truyền không biết bao nhiêu năm rồi, nhưng giờ đây lại bị người ta tóm lấy!

Cảnh tượng này... thật đáng sợ, ngón tay trắng nõn nhỏ nhắn thon dài, thoạt nhìn vô cùng hoàn mỹ, thế nhưng lúc này lại đang vươn ra Đại Uyên, bao trùm trời đất, trong nháy mắt đã áp chế tất cả.

“Lão tổ!”

“Tổ tiên Cơ Giới Kim Cương bất hủ bất diệt!”

Cơ Giới Tộc cuống cả lên, khàn giọng gào thét, thế nhưng đừng nói giờ bọn họ đang ở trong chốn sâu của vũ trụ, cho dù có đang ở ngay tại hiện trường thì cũng có ích lợi gì?

“Hử!?”

Bản thể của Cơ Giới Kim Cương đang ở trong một mỏ quặng cổ trên vũ trụ bỗng mở bừng mắt ra. Trên thân thể kim loại của lão đã loang lổ rỉ sét, chỉ có trong trái tim chứa một thanh kim loại đỏ đậm đang toả ra ánh đỏ nóng rực như mặt trời thiêu đốt.

Đây là mẫu kim phát hiện ở một mạch khoáng khổng lồ trong vũ trụ, thu hoạch lớn nhất của lão. Nó đang được hấp thụ tinh túy, hòa vào bên trong trái tim, cung cấp cho lão năng lượng khổng lồ, ngay cả vết nứt của linh hồn cũng được trám lại không ít.

“Muốn lấy đi một bàn tay của ta không dễ như vậy đâu!”

Lão gầm nhẹ một tiếng, quyết không thể từ bỏ bàn tay này, bởi vì thể xác sinh mệnh của Cơ Giới Tộc rất đặc thù, từ kim loại hoà hợp với nhau mà tạo thành. Thân thể lớn lên và tiến hoá thông qua việc không ngừng hấp thụ tinh hoa kim loại.

Đến cập bậc này của lão, một bàn tay cũng ẩn chứa tinh hoa kim loại, căn bản là không thể tái tạo lại. Đã đến cấp Ánh Chiếu Chư Thiên, muốn tụ hợp lại một bàn tay cũng phải tiêu hao một con số trên trời kim loại hiếm!

Ầm ầm!

Phụ cận Đại Uyên lại có một bàn tay kim loại khổng lồ phá tan hư không mà vươn đến. Khoảng cách đối với sinh linh hàng đầu của vùng vũ trụ này không tính là gì.

Dù có cách xa cả Tinh Hải hay tinh không xán lạn, bọn họ cũng có thể giết tới trong nháy mắt!

Xoạt!

Bên trong Đại Uyên, nữ tử kia lại lần nữa giơ tay, cánh tay ngọc nhỏ dài vươn ra chặn lại bàn tay còn to hơn nhiều hành tinh hợp lại của Cơ Giới Kim Cương, sau đó lập tức dùng lực nắm lấy!

“Bản tọa đến đây!”

Khắp nơi trên vũ trụ bỗng run rẩy kịch liệt, dao động không ngừng.

Trên bài vị được cung phụng ở tế đàn của nhiều tộc Tiến Hoá trong các tinh hệ có văn minh Tiến Hoá bỗng hiện lên bóng hình của Cơ Giới Kim Cương, làm cho người ta hít thở không thông. Lão ta đang đứng ở một hành tinh khổng lồ, khí thế hừng hực, kim loại quanh thân ánh lên vẻ lạnh lẽo, uy thế áp đảo!

Đã đến cấp Ánh Chiếu Chư Thiên thì sẽ được các tộc trong vũ trụ Âm Gian cùng cúng bái, cao thủ xếp trong bảng xếp hạng một trăm vị mạnh nhất còn sẽ được cung phụng trên Thần đàn, vạn tộc đều phải cúng bái.

Một khi bọn họ nổi giận, mừng rỡ hay bạo phát uy năng, đều sẽ hiển hóa trên mọi tế đàn các nơi, chiếu rọi cả vũ trụ.

Bình Luận (0)
Comment