Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Không có Thánh Nhân chủ trì, lại càng không có cường giả cấp Ánh Chiếu Chư Thiên tọa trấn, trường vực khổng lồ từ xa xưa của Linh Tộc cũng không còn cách nào kích hoạt, chỉ có thể mở to mắt nhìn Sở Phong đánh giết đến, căn bản không ngăn nổi Đại Tông Sư trường vực!
“Thần Linh Hóa Huyết Phiên!” Trong Linh Tộc, một vài lão quái vật rống giận thành tiếng, thế nhưng bọn lão cũng chỉ là cấp Á Thánh mà thôi, căn bản không phải là đối thủ của Sở Phong.
Về phần đại sát khí cấm khí trong tộc được lưu lại từ thời thượng cổ - Thần Linh Hóa Huyết Phiên, lúc này cũng chỉ là phế phẩm, trực tiếp bị Yêu Tổ Chi Đỉnh hấp thu, đối với Yêu Tổ Chi Đỉnh mà nói thì đây chính là vật đại bổ!
Trong Linh Tộc hô vang chém giết, Sở Phong đại khai sát giới, đích thân tiêu diệt Á Thánh, nháy mắt đã giết mười hai người khiến Linh Tộc chìm trong gió tanh mưa máu, tình cảnh bi thảm.
Hắn không có ra tay với thường dân, thế nhưng cường giả của không ít gia tộc cổ xưa từng tham chiến trong trận chiến thượng cổ trên Địa Cầu đều bị hắn diệt sạch không sót một người.
Mấy người Đại Hắc Ngưu, Hoàng Ngưu, Lão Lữ cũng đang chém giết, vừa tôi luyện chính mình vừa thanh toán Linh Tộc. Ở nơi này bọn họ còn có thu hoạch khổng lồ, phá được vài tòa bảo khố, đồng thời cướp đi Hô Hấp Pháp của Linh Tộc!
Thẳng đến khi đại chiến kết thúc thì mặt đất nơi nơi đều là máu, lúc này người của những bình đài mới xông qua, nhắc nhở Sở Phong lại đi nhầm đường rồi, nơi này là Linh Tộc chứ không phải là U Minh Tộc đâu.
Trong vũ trụ, rất nhiều người đều cảm thấy cạn lời.
Ngay cả U Minh Tộc cũng cảm thấy quá cmn cạn lời, bọn chúng lại bị cho leo cây lần nữa?!
“Không can hệ gì, hiện tại chúng ta liền đi U Minh Tộc!” Sở Phong nói.
Rất nhiều người của U Minh Tộc vừa mới thờ phào lại cảm thấy căng thẳng lần nữa, nghĩ thầm đây quả nhiên là sự dày vò đáng sợ, rất muốn nói với Sở Phong rằng ngươi rốt cuộc có đến hay không?!
Quả nhiên, trạm kế tiếp Sở Phong vẫn không đi U Minh Tộc mà tiến đến hành tinh của Cơ Giới Tộc, nơi này là một viên tinh cầu sắt thép thành rừng phân bố dày đặc.
Oành!
Sau khi đến nơi này, Sở Phong trực tiếp ném ra Tử Tinh Thiên Lôi, Cơ Giới Tộc cũng đang phản kích, hai bên bạo phát ra năng lượng ánh sáng chói mắt, chiếu rọi cả tinh không.
Cơ Giới Tộc đã định trước kết cục bi thảm, bởi vì nơi đây là vùng đất mà Yêu Tổ Chi Đỉnh thích nhất, khắp viên tinh cầu này đều là tinh hoa của kim loại, sau khi Yêu Tổ Chi Đỉnh một mạch xông đi, suýt chút nữa đã hút khô tinh cầu lớn mạnh này, khiến nơi này kém điều trở thành bãi phế tích.
Đứng trong tinh không có thể thấy được cả viên tinh cầu đang rạn nứt, linh khí sụt giảm với tốc độ chóng mặt, mặt đất biến thành một mảnh hoang vu.
Khi đám người Sở Phong rời đi, tinh cầu Cơ Giới gần như đã trở thành tàn phế!
“Sở Thần Vương, ngươi sẽ không phải lại hô lớn muốn đi U Minh Tộc đấy chứ?” Người của bình đài Hắc Huyết lên tiếng hỏi.
Sở Phong không có trả lời, thế nhưng Á Thánh trên tinh cầu U Minh đã không nhịn nổi nữa, lập tức gào cách không mà quát: “Đại ma đầu Sở Phong, người con mợ nó rốt cuộc có đến hay không?!”
Bởi vì U Minh Tộc cảm thấy bản thân sắp hỏng mất, Sở Phong hết lần này đến lần khác trêu đùa dây thần kinh của bọn họ, khiến nó hết căng ra lại chùng xuống rồi lại căng ra! Quá dằn vặt, còn không bằng thống khoái chiến một trận, cứ kéo căng như thế khiến bọn họ càng cảm thấy khó mà chịu nổi!
“Đi giết các ngươi ngay đây, rửa sạch cổ đợi ta!”Sở Phong cách không đáp lại.
Thế nhưng khi hắn xuất hiện thì mọi người lại được một phen xôn xao, bởi nói hắn đến chính là tinh cầu Phi Tiên, vẫn không phải là U Minh Tộc.
“Thực đáng hận, hắn cố ý tra tấn chúng ta!” Toàn thể trên dưới U Minh Tộc đều bị kích thích đến không nhịn nổi, vừa sợ vừa giận, đồng thời lại càng cảm thấy Sở Phong cố tình chậm chạp không đến là bởi muốn giờ thủ đoạn đáng sợ hơn.
Chỉ có điều, Á Tiên Tộc còn căng thẳng hơn cả U Minh Tộc.
Mấy cái này là có ý gì? Sao đại ma đầu Sở Phong lại đến nơi đó, trên dưới Á Tiên Tộc đều lo lắng bất an, trong lòng khẩn trương đến cực độ.
Tinh cầu Phi Tiên là địa bàn của bọn họ, nơi đó có một trường vựa truyền tống, là nơi thông lộ duy nhất dẫn thẳng tới tinh cầu của Á Tiên Tộc, chỉ có đi qua nơi đó mới có thể đến tộc của bọn họ.
“Sở Phong, ngươi muốn đến tộc ta làm khách sao?” Một vị Á Thánh đích thân xuất hiện, tuy rằng trên mặt mang theo nụ cười, thế nhưng nội tâm lại vô cùng căng thẳng.
Lại một vị Á Thánh nữa đi ra, nói: “Thực ra chúng ta không phản đối hôn sự của ngươi và Trích Tiên, trong tộc tám phần đều tán đồng rồi, trước đây chỉ xuất hiện chút hiểu nhầm mà thôi, ngươi đừng nghĩ nhiều.”
Cả tinh không đều yên tĩnh, ma đầu Sở Phong vừa đến đã khiến Á Tiên Tộc muốn quỳ bái, sợ hãi đến dựng lông? Vậy mà lại chịu cúi đầu nhận thua, đây là cái tiết tấu khỉ gì, muốn gả nữ hòa thân?!
“Mấy người các ngươi có ý gì? Ta chỉ đi ngang qua nơi này mà thôi.” Sở Phong lên tiếng.
Đi ngang qua? Hai vị Á Thánh của Á Tiên Tộc ngơ ngác trong gió, tên ma đầu kia không phải khởi binh vấn tội mà là đến cửa bắt chẹt, đến cửa đấu chiến?
Bất luận nhìn thế nào, nếu như chỉ là đi ngang qua thì cái này quả thực có chút không hợp với phong cách của đại ma đầu Sở Phong, hai vị Á Thánh tỏ vẻ cực kỳ nghi ngờ.
Sau đó, đồng tử hai người kia bỗng co rụt lại, bởi bọn ông nhìn thấy đám người đại yêu Côn Lôn Đại Hắc Ngưu, Lão Lư, hơn nữa còn thấy được trong tay Âu Dương Phong cầm theo một cái đỉnh nhỏ lớn cỡ nắm đấm, có điểm giống như... Yêu Tổ Chi Đỉnh!
Sống lưng hai người đều cảm thấy lạnh buốt, như thế kia còn mạnh miệng nói là đi ngang qua? Làm gì có khả năng đó!
Hai người cảm thấy đây chính là đến cửa uy hiếp!
Hai vị Á Thánh của Á Tiên Tộc cực kỳ khẩn trương, thực sự không muốn khai chiến với Sở Phong một chút nào.
“Hửm, ta thấy thân thể hai vị căng cứng như thế, này là muốn chiến với chúng ta một trận?” Sở Phong hờ hững hỏi thăm.
“Không có, làm sao có thể!” Hai vị Á Thánh dứt khoát lắc đầu, kiên quyết phủ nhận, nghĩ thầm tuyệt không thể cho ma đầu kia mượn cớ để khai chiến!
“Sở Phong, lần này chúng ta rất hổ thẹn, có những chỗ làm không đủ tốt.” Môt vị Á Thánh bày ra dáng vẻ thành khẩn đến móc tim móc phổi, muốn giải thích cho Sở Phong.
“Tình huống gì, trong lòng mọi người hình như có hổ thẹn?” Sở Phong dứt khoát cắt đứt lời của ông, mang theo nụ cười nhẹ nhìn về phía hai vị Á Thánh.