Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Chỉ có điều, loại pháp kia lại ở trong tay Sở Phong, có khả năng hắn đang không ở Địa Cầu lúc này, cho người đi nơi đó cũng vô dụng.”
Mấy thế lực đến từ dương gian rất nhanh đã hạ lệnh xuống, để cho người lên đường truy tìm vị trí cụ thể của Sở Phong, không cần tốn công vô ích.
Đồng thời, một tin tức cũng truyền ra, rằng thần nhân của dương gian rất muốn xem duyệt Đạo Dẫn Hô Hấp Pháp, ai có thể mang đến, tất sẽ trọng thưởng!
Bọn chúng cực kỳ quan tâm đến pháp này hơn bất cứ thứ gì.
Vèo vèo vèo!
Vô số luồng sáng đang ẩn hiện trong tinh hải mà tung hoành các nơi, rất nhiều Thánh Nhân đang hành động, tìm kiếm nơi Sở Phong đặt chân.
Lúc này Sở Phong xác thực đã sớm rời khỏi Địa Cầu, hơn nữa còn mang theo ông nội của Yêu Yêu, luôn cảm thấy nếu để ông ấy ở nơi này sẽ xảy ra chuyện lớn, vì thế hắn đem chiếc quan tài cổ kia xông vào nơi sâu của tinh hải, muốn để ông yên nghỉ ở nơi bí mật.
Trong lúc nhất thời, tinh hải vũ trụ đều loạn cào cào, đội ngũ các nơi đều đang tìm kiếm Sở Phong.
“Sở Phong mau ra đây, nếu không thì người có liên quan đến ngươi đều sẽ chết, một kẻ cũng không tha, đến lúc đó ngươi đừng có hối hận!” Thánh Nhân viễn cổ vừa mới trở lại của Tây Lâm Tộc lên giọng uy hiếp.
Đến cuối cùng, ngoại trừ những đội ngũ mà người dương gian phái ra thì còn có cả những tộc quần của vũ trụ dương gian, mục tiêu đều chĩa về Sở Phong.
Đám người Đại Hắc Ngưu, Âu Dương Phong, Hoàng Ngưu vừa tức vừa sợ, có đôi khi nhân tính quả thực rất xấu xí, một số thế lực vì muốn đu lên cây cổ thụ là dương gian mà chủ động tham gia vào đội ngũ suy sát, muốn vây quét Sở Phong.
Phải biết là, rất lâu trước kia bọn chúng còn kính kính cẩn cẩn phái ra đoàn sứ giả quan trọng, gần như là chen chúc nhau đến núi Côn Sơn trên Địa Cầu, kết quả lúc này, trong nháy mắt đã lật mặt.
Đám Đại Hắc Ngưu và Hoàng Ngưu đều cực kỳ lo lắng cho Sở Phong, ngồi trên đĩa bay của thiếu nữ Hi ẩn hiện ở một số tinh hệ, thăm dò tin tức, muốn gánh bớt áp lực cho Sở Phong.
“Ta nói các vị nghe, những đạo hữu bị dương gian khống chế thì cũng thôi đi, nhưng người không liên can như các vị thì tham gia vào làm cái gì? Không nên truy sát Sở Phong, đây là muốn xun xoe lấy lòng hả? Coi chừng chết thảm đấy!”
Âu Dương Phong không cam lòng mà hò hét ở trong tinh không.
“Ngô, nếu như các ngươi tìm hiểu Sở Phong thì nên biết hắn một đường đi tới ngày hôm nay, các loại tử cục đều bị biến đổi, không có khả năng biến thành có khả năng, người mà sớm xun xoe nịnh bợ như thế coi chừng bị hắn tính sổ, chết thảm!” Mấy người Đông Bắc Hổ, Ngao Vương cùng những đại yêu Côn Lôn khác hỏa khí ngập trời, oán giận mà nói.
Bọn họ quả thực đang tức giận, người không lâu trước còn tới Địa Cầu triều thánh, đảo mắt đã lật mặt, loại đức hạnh kia khiến người ta chán ghét không thôi.
Đồng thời, đám Đại Hắc Ngưu và Hoàng Ngưu cũng âm thầm liên hệ cho Yêu Tộc và Á Tiên Tộc, xin bọn họ nói cho những Thánh Nhân trở về từ vũ trụ hỗn độn đang phụng mệnh truy sát Sở Phong hãy tận lực giơ cao đánh khẽ.
Nhưng mà Á Tiên Tộc lại khiến sắc mặt đám người Đại Hắc Ngưu khó nhìn đến không tưởng.
Ba vị Thánh Nhân viễn cổ của Á Tiên Tộc đã ở lại trong mảnh vũ trụ này trước đó, ai nấy đều mang theo lãnh ý, trực tiếp từ chối, phân rõ giới hạn với Địa Cầu.
“Định mệnh!” Âu Dương Phong bùng nổ.
Đại Hắc Ngưu tận lực giữ cho ngữ khí của bản thân hòa hoãn, nói: “Mặc dù tình cảnh hiện tại của Địa Cầu rất đáng lo, thế nhưng chúng ta cũng không yêu cầu các người hỗ trợ, chỉ là lén xin các người nhẹ tay mà thôi, các người phải đến nỗi như thế hả? Lại nói, Á Tiên Tộc chẳng phải muốn liên hôn với Địa Cầu sao?”
Thế nhưng Đại Hắc Ngưu lại bị trách mắng, bị cự tuyệt lần nữa.
Trong lúc nhất thời, mưa to gió lớn liền nổi lên, tất cả mọi người đều không nhìn ra đường lui của Địa Cầu, không nhìn thấy Sở Phong có cơ hội sống sót, sớm muộn cũng bị tiêu diệt.
Vào thời khắc này, vũ trụ âm gian lại có thêm mười mấy tộc bị diệt, tất cả đều là những tộc quần cực kỳ cổ xưa, Hô Hấp Pháp trong tộc đều bị người của dương gian tàn nhẫn cướp mất.
“Mảnh bãi tha ma này cũng không phải không còn gì khác, trong thời kỳ Thiên Tôn mai táng cũng còn dư lại một số Hô Hấp Pháp tàn khuyết cực kỳ khủng bố, đây cũng tính là nhặt trân châu ở nghĩa địa ha, thu hoạch không ít đâu.”
Nữ tử đến từ dương gian cười nhẹ, cưỡi trên thân một con sói toàn thân đen bóng, dáng vẻ rất chi là tùy tiện, vẻ mặt đắc chí, về phần mười tộc quần bị diệt, ả ta cũng chỉ dửng dưng, căn bản không để ở trong lòng.
“Những cổ pháp này, há lại để cho những âm linh thấp hèn ở bãi tha ma kia nắm giữ và tiếp cận? Bọn chúng làm sao có tư cách đó, tất nhiên nên diệt sạch sẽ.”
Một tên nam tử ngồi trên Voi Bạch Ngọc điềm nhiên lên tiếng.
Loại lời nói ướt đẫm máu tươi như vậy nhưng gã lại nói cực kỳ nhẹ nhàng, coi thường hết thảy sinh tử của sinh linh vũ trụ âm gian.
Lúc này, vài phe đội ngũ đến từ dương gian đã tụ họp ngắn ngủi, đều là tự đại biểu cho bản thân, thương nghĩ về chuyện Đạo Dẫn Hô Hấp Pháp.
Bởi vì bọn chúng biết, nếu như tin tức là thật thì sẽ khiến Thiên Tôn cũng phải chấn động, vì Hô Hấp Pháp cổ xưa kia mà kịch liệt tranh giành, nhất định phải cướp tới tay.
Trước đây không lâu bọn chúng đều tự mình hành động, các bên không hề tiếp xúc để tránh xảy ra xung đột. Thế nhưng hiện tại khác biệt, cho dù một phe có cướp được thì những phe còn lại chưa chắc đã từ bỏ ý đồ.
Trừ phi phe kia đủ mạnh mẽ, có thể giết người diệt khẩu, giết hết tất cả các đội ngũ còn lại. Đáng tiếc là không một phe nào có thể đủ sức làm điều đó.
Cho nên bọn chúng mới gặp gỡ để trao đổi công việc.
“Bốn phe đội ngũ của chúng ta cần giữ bí mật, nếu không khi tin tức truyền về vũ trụ dương gian, ngay cả đại năng thời kỳ cổ xưa nhất cũng sẽ hành động, sau này sẽ dẫn đến phiền toái cho Thiên Tôn của chúng ta!”
Đây mới chính là mục tiêu cơ bản mà bọn chúng muốn thương lượng, sau khi một phe đắc thủ, nếu không cho những phe còn lại cùng hưởng thì tin tức sẽ truyền về dương gian, đến lúc ấy chắc chắn sẽ phải máu chảy thành sông, tự thân cũng khó bảo hộ nổi Đạo Dẫn Hô Hấp Pháp.
Hồ lô vàng óng, mộc trượng cực lớn, chiến hạm Thanh Kim, vỏ sò màu trắng, là phương tiện chuyên chở đội ngũ của bốn phe thế lực, đều thờ phụng pháp chỉ của Thiên Tôn.