Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1955 - Chương 1955: Thiên Hạ Không Có Đối Thủ (2)

Thánh Khư Chương 1955: Thiên hạ không có đối thủ (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Oanh!

Trong hỗn độn, thuyền lớn màu đỏ thắm rẽ gió vượt sóng gặp được một chiến thuyền màu đen có dán pháp chỉ của Thiên Tôn khác.

“Sao các ngươi lại lui về?” Trên thuyền lớn màu đen có người hỏi, đầu thuyền có ba bóng người đứng thẳng, vẫn là tiến hóa giả cấp Thần như cũ!

Dương gian lần này là xuất động quy mô lớn thật sự, một vài đạo thống cổ xưa phải hao phí cái giá rất lớn mới mở ra ra một con đường kết nối, đương nhiên muốn có chút thu hoạch.

Giao lưu đơn giản, hai bên đều biết xảy ra chuyện gì, đám người Lão Hoàng Thử Lang nhanh chóng lái thuyền rời đi, đi bẩm báo Thái Vũ Thiên Tôn!

Mà vẻ mặt của ba đại cao thủ còn lại đều nghiêm túc, bọn họ không muốn mạo hiểm, nhưng là nghĩ đến khuôn mặt uy nghiêm của Thiên Tôn và lời dặn đặc biệt, bọn họ kiên trì lên đường, sợ lỡ như bỏ lỡ món đồ kia sẽ bị trách phạt.

Thiên Tôn trách tội xuống, dù chỉ là trấn áp năm trăm năm cũng là sống không bằng chết, hận không thể bị đánh giết.

“Sáu vị tinh chủ Nam Đẩu chết, chúng ta mỗi người có thể diễn hóa hai sao, thử đi vây giết nàng xem sao, thời gian cấp bách, ngàn vạn không thể để cho món đồ kia rơi vào trong vực sâu, vậy thì thật sự không có cơ hội.”

Bọn họ sợ Sở Phong nổi lòng tàn nhẫn làm cho món chí bảo của dương gian vĩnh viễn chìm vào trong vực sâu.

Bọn họ đi cực nhanh.

Sau đó không lâu, bên ngoài vực sâu chấn động lần nữa, sáu bóng người hiển hiện, sắp xếp thành Nam Đẩu Lục Tinh của dương gian, mỗi người đều đang toả ra phù văn chói mắt.

Đây là sáu hóa thân của ba cao thủ, mỗi người nhiều nhất có thể hóa ra hai hóa thân.

Rất đáng tiếc, bọn họ đánh giá cao năng lực nắm giữ tử vong của loại trận vực cổ xưa như Nam Đẩu Lục Tinh này, nơi này là âm phủ, bọn họ không thể phát huy ra loại sức mạnh tuyệt sát kia.

Một luồng sáng trắng vọt lên, bên trong nhục thân thời thượng cổ của Yêu Yêu, luồng hồn quang mông lung kia bị chọc giận, xuất phát từ tự vệ, xuất phát từ một loại bản năng, giết ra.

Xoẹt xoẹt xoẹt!

Kiếm khí Thiên Huyễn, thần mang vọt lên tận mây, từng cái đầu bay lên, sáu người đều bị bêu đầu, cái gọi là Nam Đẩu Lục Tinh cuối cùng cũng bị đánh giết, máu tươi vẩy khắp bên ngoài vực sâu!

Nơi này thanh tịnh, người đến đều thành thây nằm!

Thiên hạ không đối thủ, đây là nhận định trước tiên của tất cả mọi người, nữ tử áo trắng bên trong vực sâu quá kinh diễm, thế mà giết đến nỗi người dương gian toàn quân bị diệt.

Một số người nhiệt liệt hô to lên, dương gian còn có người dám tới sao?

Bọn họ thật hi vọng, nữ tử áo trắng kết thúc tràng cảnh máu tanh và loạn lạc lần này.

“Nữ chiến thần!”

“Rõ ràng là chiến tiên có được hay không!”

Mọi người nhiệt nghị, đưa ra dạng xưng hào này, trước kia thật sự là bị những người dương gian kia áp chế phải nén giận, hiện tại có người có thể chém giết hóa thân của thần như vậy, làm sao có thể không phấn chấn?

Chỉ là, một vài danh túc còn sống sót từ thời viễn cổ lại đang nhíu mày, bởi vì bọn họ đều nhìn ra nữ tử áo trắng không ổn định, ánh mắt rã rời vô thần, lo lắng nàng không thể rời khỏi nơi đó, cũng không thể che chở toàn bộ Tinh Hải.

Giờ phút này, thuyền lớn màu đỏ thắm có dán pháp chỉ của Thiên Tôn đã vượt qua qua biển hỗn độn, trải qua lôi kiếp, thân tàu tổn hại nghiêm trọng.

Vì tăng tốc, vì chạy tới trước, bọn người Lão Hoàng Thử Lang không tiếc bất cứ giá nào, pháp chỉ của Thiên Tôn dán ở trên thuyền cũng đang bị thiêu đốt, hóa thành ánh sáng.

Bọn họ dùng tốc độ khó mà tin nổi chạy tới vũ trụ hỗn độn đổ nát.

“Báo!”

Sau khi bọn họ vượt qua, miệng gào lớn, truyền lại tin tức cho Thái Vũ Thiên Tôn, nói cho lão ta biết rằng đã tìm thấy một món đồ tối thượng của dương gian, nhưng đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Vô thanh vô tức (1), một tượng đá phát ra ánh sáng nhu hòa hiện lên ở trước mắt bọn họ, lẳng lặng lắng nghe, sau đó đột nhiên ra tay, nhấn một ngón tay vào phía sau thuyền lớn màu đỏ thắm.

(1)Vô thanh vô tức: im hơi lặng tiếng.

“Ngao...”

Tiếng kêu thê lương thảm thiết vang lên, như là dã thú bị thương, lại giống như lệ quỷ đang kêu gào, một luồng sương mù màu xám mông lung hiển hiện, bị chùm sáng Thiên Tôn nghiền ép ở nơi đó, cuối cùng nổ tung, lại bị một loại năng lượng kỳ dị nào đó hòa tan hết.

Trên thuyền lớn màu đỏ thắm, vô luận là Lão Hoàng Thử Lang hay là những người khác đều thấy tê cả da đầu, vô cùng hoảng hốt, quá khiếp người, thế mà lại có vật chẳng lành đi theo phía sau bọn họ.

Đám người không rét mà run, lòng còn sợ hãi, nếu như không có đạo thân của Thiên Tôn tọa trấn ở đây, bọn họ cũng không biết bị để mắt tới, kết quả là nhất định sẽ chết thảm!

Sau mười lăm phút, tượng đá biến mất, vô thanh vô tức, vượt qua biển hỗn độn, vậy mà phóng tới hướng vũ trụ âm phủ.

“Cái gì, Thiên Tôn tự mình đi qua? !”

Trên thuyền lớn màu đỏ thắm, thân thể của cả đám người đều phát run, đây là sắp xảy ra chuyện lớn a, không phải nói Thiên Tôn không dễ dàng đích thân đến vũ trụ âm phủ sao? Sẽ bị nuốt mất.

Loại việc đáng sợ này cũng không phải ví dụ, ở thời đại cực kỳ cổ xưa có một bộ phận ghi chép, mặc dù người dương gian bình thường không biết, nhưng bản thân Thiên Tôn khẳng định hiểu rõ.

Ngay cả những người như bọn họ, bởi vì muốn tới làm việc cho Thiên Tôn, cũng được cho biết một ít điều bí ẩn.

Hiện tại Thái Vũ Thiên Tôn đi qua, đây là xảy ra vấn đề long trời lở đất!

Bọn họ ý thức được, Thái Vũ Thiên Tôn quá để ý món đồ kia, vô cùng khát vọng, muốn có được, nếu không cũng sẽ không đích thân từ dương gian chạy tới.

Mà bây giờ càng là muốn giết vào âm phủ!

“Không sao, Thiên Tôn không có địch thủ, dù là âm phủ có gì đó quái lạ cũng không ngăn được lão nhân gia ông ta!”

Bọn họ suy đoán, Thái Vũ Thiên Tôn khẳng định sẽ áp chế năng lượng của bản thân, sẽ không phóng thích gợn sóng cấp Thần trở lên, dù sao đã từng làm thí nghiệm, pháp chỉ Thiên Tôn có thể mang theo, chỉ cần không phát uy thì sẽ không có việc gì.

Dù là áp chế đến cấp Chiếu Ánh, lại có ai là đối thủ của Thiên Tôn?

Thiên hạ không đối thủ!

“Không sai, Thiên Tôn vô địch tại âm phủ. Thời đại trong quá khứ có người xảy ra chuyện ngoài ý muốn là bởi vì không hiểu rõ, mà lần này chúng ta đã từng làm thí nghiệm, giám sát các loại trị số phóng xạ trong vực sâu, chắc hẳn trong lòng Thiên Tôn hiểu rõ, biết làm thế nào để né tránh tình huống nguy cơ!”

Bọn họ tin tưởng, không ai có thể ngăn Thiên Tôn, sẽ không khiến cho bản thân bị vây hãm trong tuyệt cảnh, lần này đương nhiên có thể mang về bảo bối tối thượng của dương gian.

Bình Luận (0)
Comment