Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1990 - Chương 1990: Thiên Tôn Què Chân (2)

Thánh Khư Chương 1990: Thiên Tôn què chân (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

"Đau!" Sở Phong hết lên, có chút không nói nên lời.

Con chim nhỏ này tính công kích rất mạnh, ngay cả chạm cũng không cho chạm. May mắn hắn đã cấp Thánh Nhân, nếu không trên tay nhất định sẽ xuất hiện một lỗ máu.

Tiểu Chu Tước cảnh giác nhìn hắn, cũng cảnh cáo hắn không nên động tay động chân.

Sở Phong bật cười không nói nên lời, cuối cùng hắn cũng biết mình phạm phải lỗi sai gì. Giọng nói phát ra là thiếu nữ, không thể nghi ngờ, đây là một thiếu nữ xinh đẹp cao ngạo, thoáng chút xấu hổ buồn bực.

"Chu tiền bối và Hồ tiền bối đâu?" Sở Phong hỏi, bởi vì sau khi đi vào nơi này, không có dao động sinh mệnh nào khác, chỉ có một mình tiểu Chu Tước, không nhìn thấy huynh đệ tỷ muội của nó.

Nghe thấy những lời này của hắn, tiểu Chu tước buồn bã, trong đôi mắt ẩn chứa lệ, nói với Sở Phong, hiện tại đã sinh ly tử biệt, vĩnh viễn không bao giờ gặp lại.

Sở Phong nghe vậy, chấn động, vội vàng an ủi hỏi rõ tình hình.

Lão Chu Tước uy phong ngút trời, là một trong những cường giả cấp Thần ở dị vực, một năm trước còn từng tiến vào cao nguyên Hung Thú diệt Thần.

Mà dưới vực thẳm kia, cái gọi là năng lượng phóng xạ rõ ràng là giả mạo, lẽ ra nó phải còn sống mới đúng.

"Mẹ của ta đã mất một năm trước." Tiểu Chu Tước khóc, cả người trong suốt như mã não đỏ, hiện tại trong đôi mắt to tràn đầy nước mắt, khóc rất thương tâm.

Người nổi bật trong giới Thần dị vực, gần chạm lĩnh vực Thần vương, nhưng cuối cùng vẫn không thể sống sót, đã chết rồi.

Tiểu Chu Tước vừa khóc vừa nói, những giọt nước như trân châu lăn xuống, một năm trước sau khi diệt Thần trở về, mẹ nó không thể cầm cự được bao lâu, cuộc đời kết thúc.

Có điều, lão Chu Tước cũng rất kiên cường, không muốn chờ chết, lập tức tiến thẳng vào vùng cấm địa nguy hiểm nhất dị vực, muốn thử nghịch thiên lần cuối, chiến đấu cho tương lai cuộc đời.

Thật đáng tiếc, đã thất bại, sau khi xông vào cấm địa kia không bao lâu, hồn quang liền vụt tắt, vĩnh viễn chết ở đó.

"Ngươi khẳng định tiền bối đã chết sao? Có lẽ có cơ duyên khác cũng nên, chỉ là tạm thời bị mắc kẹt." Sở Phong an ủi.

Tiểu Chu Tước khóc lóc lắc đầu, lúc ấy nó và lão hồ ly tự mình đưa tiễn, từ xa nhìn thấy mẹ nó vĩnh viễn ngã xuống trong cấm địa, không bao giờ đứng dậy nữa, quả thật đã chết.

Sở Phong nghe thấy thế, thở dài một tiếng, trong lòng cảm thấy khó chịu, mang theo nuối tiếc. Lúc trước lão Chu Tước đối xử rất tốt với hắn, dốc sức tiễn hắn đến vũ trụ Âm Phủ.

Không thể ngờ rằng lời từ biệt năm đó chính là vĩnh biệt, năm mươi năm nữa như lời nó nói đã không thể thành hiện thực.

"Hồ tiền bối đâu?"

Sau khi im lặng một lúc lâu, Sở Phong lại mở miệng.

Không nhìn thấy nó ở đây, trong lòng hắn hiện lên dự cảm không lành, lão hồ ly sẽ không hóa đá hoàn toàn rồi chết đi đấy chứ?

"Ở đây." Tiểu Chu Tước dẫn đường, đi về phía sâu trong rừng đá, cuối cùng dừng lại trước một ngọn núi. Nơi này mở ra một hang động nhỏ ngập tràn màu sắc.

Sở Phong nhìn thấy lão hồ ly què chân, hắn ngạc nhiên. Lần nữa gặp lại cảnh còn người mất, hắn ở vũ trụ Âm Phủ mấy tháng mà nơi này đã trôi qua ba mươi năm.

Phía trước, một tượng đá hồ ly què chân được thờ phụng trên bàn ngọc, vẻ mặt cô đơn, ngẩng đầu nhìn ra xa, muốn nhìn thấu hư không, chăm chú nhìn dương gian.

Nó đã hóa đá hoàn toàn, không còn chút máu thịt, trở thành một bức tượng đá.

"Tiền bối!"

Trong lòng Sở Phong càng thêm tiếc nuối, còn muốn đến xin chỉ bảo một lần, xuất thân của hồ ly này cực kỳ thần bí và phi phàm, nếu không giả, đây chính là một vị Thiên Tôn.

Giờ phút này, hắn cảm nhận được đời người mười chuyện thì tám chín cái không như ý, hiện thực luôn khiến người ta tiếc nuối, không như mong đợi của chính mình, có nghĩ rằng có thể gặp lại người cũ ở dị vực.

"Tiền bối đáng thương, cảnh đêm vắng lặng, nửa đời cô độc, cuối cùng lại rơi vào kết cục này."

Sở Phong thở dài, tiếc thương ở nơi đây.

Sau đó, hắn lại nói: "Tiền bối, ngươi yên tâm đi, chờ sau khi ta tiến vào dương gian nhất định sẽ đến Hồ tộc, chăm sóc tốt cho người gọi là tôn nữ đời sau kỳ tài ngút trời kia của ngươi."

"Gian trá bất tử, ta không đánh chết được ngươi!" Ai ngờ, tảng đá hồ ly kia đột nhiên mở miệng, phát ra âm thanh. Sở Phong giật mình nhảy dựng, lùi về sau mấy bước, trợn mắt há hốc mồm.

Lần trước, khi nhắc đến đời sau của lão hồ ly, hai mắt Sở Phong từng tỏa sáng, nói Hồ tộc có rất nhiều nữ nhân xinh đẹp, hắn muốn đến nhìn một lần, giúp lão hồ ly chăm sóc đời sau, kết quả lúc ấy đã bị phun nước miếng lên mặt.

"Tiền bối, ngài đây là xác chết vùng dậy? Không đúng, là ngài hoàn dương, phải cảm ơn ta, là lời nói của ta kích thích ngài sống lại!" Sở Phong lải nhải.

Thật ra, hắn biết lão hồ ly chắc chắn chưa chết, chỉ là trạng thái hiện tại rất không ổn thôi, thân thể đã hóa đá nhưng hồn quang vẫn còn.

Lão hồ ly què chân trừng mắt nhìn hắn, cuối cùng không tức giận, thở dài một tiếng nói: "Nhìn ánh mắt ngươi tụ úc khí, không phải mất cha mẹ thì là mất người thân, cuộc đời đau thương, chua xót biết bao."

Một lời nói, kết quả nháy mắt khiến vẻ mặt Sở Phong bi thương, sắc mặt buồn bã.

Tiểu Chu Tước không thể không thở dài, gừng càng già càng cay, hồ ly đá không mở miệng cãi nhau với Sở Phong, không lớn tiếng mắng hắn, chỉ nói vài câu như vậy đã khiến hắn ủ rũ.

Sau khi Sở Phong đau lòng, nhanh chóng cân nhắc đến ý nghĩa, lão gia hỏa này đúng là không bao giờ chịu thua, há miệng đã có thể khơi dậy tâm trạng buồn khổ của hắn, vô cùng cay độc.

"Tiền bối, ta thật sự rất nhớ các ngươi, nhiều năm từ biệt, hận không thể lập tức trở về để nghe lời ngươi dạy bảo, nhưng bị cuốn vào chuyện thế gian, không thể đến kịp."

"Nói đi, đã xảy ra chuyện gì." Hồ ly đá què chân hỏi.

Lời nói bình thản, trạng thái bản thân nó không tốt, bị sư phụ nặng tay, đánh hạ xuống một cảnh giới, sau khi bị nhốt trong mảnh đất trời này. Cuối cùng sẽ có một ngày, linh hồn này cũng trở nên cứng rắn, hoàn toàn hóa đá ở đây.

Sở Phong thở dài, vị đại năng dương gian kia cũng quá tàn nhẫn, ngay cả đệ tử của mình cũng có thể trừng phạt như vậy, không chút tiếc thương.

Hai mắt hắn âm trầm, kể sơ qua về chuyện vũ trụ Âm Phủ.

"Một đạo thân của Thái Vũ đã chết, thật bất ngờ." Hồ ly đá xúc động, sau đó nói cho Sở Phong biết tình trạng hiện tại của nó rất tệ, thời gian câu thông mỗi lần đều có hạn, cho nên hãy nói trọng điểm.

"Ta muốn trở nên mạnh mẽ, ta muốn trở thành Thần, ta phải nhanh chóng quật khởi ở thế giới này!" Sở Phong nói, sau đó lại hỏi các huynh đệ tỷ muội khác của tiểu Chu Tước đâu.

Bình Luận (0)
Comment