Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2043 - Chương 2043: Xong Chuyện Phất Áo Ra Đi

Thánh Khư Chương 2043: Xong chuyện phất áo ra đi

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Nếu truy đến cùng, quả thật là có chút liên quan, dù sao không có hộp đá, Sở Phong cũng không có cách đem thân thể vào dị giới, do vậy cơ thể cũng không thể thành thần.

Mới giao thủ thôi, đã là thần linh phơi thây, ngã xuống một dàn.

Nhưng chín phần người đều không dám chạy, ban nãy có người chạy khỏi thuyền đồng thau, kết quả chớp mắt đã bị mảnh vỡ quy luật trong hỗn độn cắt thành mảnh nhỏ, thần hồn vĩnh viễn diệt.

“Giang Chu đâu, Tu Hoành đâu?” Sở Phong hét lên hỏi.

Hai vị thần đó là vào vũ trụ âm phủ sớm nhất, bị Yêu Yêu chém thành hai nửa thân thể, tổn thương nguyên khí, nhưng cuối cùng chân thân vẫn còn, không chết đi.

Hắn xác định, hai người đó không tới, không ở trong khoang thuyển.

Ầm!

Ánh sáng xung quanh Sở Phong thành ngàn vạn sợi, bắn nhanh ra, mỗi luồng sáng giống như kiếm quang, hắn vỗ mười hai cánh nhào về phía chư thần, đại khai sát giới ở đây.

“A.....” Một vị thần kêu thảm, cho dù rất mạnh, nhưng cũng không thể nào sánh vai với thần tướng, bị mấy kiếm của Sở Phong quét ngang qua, không chỉ đầu rơi xuống đất, còn bị chém ngang.

Sau đó, hơn trăm ngàn kiếm khí lan ra từ trên người gã, giống như một vầng mặt trời rực rỡ trong máu thịt hắn, cuối cùng ầm một tiếng gã nổ tung.

Vật chất thần kích động, vô số viên bay lên, đó là năng lượng cơ bản nhất, tụ tập về chỗ Sở Phong.

Lại một vị thần chết hoàn toàn!

“Đây là tà công........trời ơi, dị thuật của lục đạo tà tôn!” Cuối cùng cũng có người nhận ra, lớn tiếng hét ra, mặt sợ hãi, người giết chết như vậy sẽ bị chịu tra tấn.

Trong quá trình giải quyết toàn diện, mọi vật chất có ích trong thân thể và linh hồn đều bị tinh luyện, giống như bị người ta nấu thuốc, bi thảm cực kỳ.

Sắc mặt của tất cả mọi người đều u ám, trên mặt có vẻ sợ hãi, một khắc này cho dù mấy vị thần linh còn sống cũng đều dứt khoát quay người, chạy về hỗn độn.

Cho dù chết, bọn họ cũng không muốn giống như bị nấu thuốc, tế sống bọn họ, giải thể thành hạt thần và vật chất đạo tổ, đó là sự tàn phá đáng sợ đến mức nào?

“Chạy đi đâu!” Sở Phong sao có thể cho bọn họ cơ hội, mở cánh ra, giống như thần vương giáng thế, đánh đâu thắng đó, sau khi quét ngang qua, trực tiếp có hai vị thần linh bị chém đứt thân thể, ngã xuống thuyền lớn.

Ầm!

Đáng sợ nhất vẫn là nắm đấm của hắn, như vậy mà đánh ra, sức mạnh vô địch, phù văn dày đặc, lượn lờ ở bốn phía nắm đấm.

Những cái gọi là bí bảo, bí thuật phòng ngự, toàn bộ đều không cản được hắn, hắn một đấm của hắn đánh xuyên, thần linh ở đây nổ tung, đổ máu trên thuyền.

Đây là đang đồ sát thần!

Cuộc chiến tiếp theo dễ như trở bàn tay!

Sở Phong thế mạnh vô cùng, không ai có thể ngăn cản hắn, thời gian không lâu, mười một vị thần dường như đã bị diệt hết, chỉ còn lại một vị thần cuối cùng chạy vào hỗn độn, nhưng lại bị Sở Phong đuổi kịp, thi triển Đại Nhật Như Lai quyền, đánh chết!

Trên boong thuyền không còn ai, toàn bộ đều chạy vào trong hỗn độn.

Nhưng thánh giả khi chạy đã chết, còn người cấp Ánh Chiếu cũng giãy dụa không được thời gian lâu, sẽ bị mọi kiểu nguy hiểm chưa biết cắn nuốt, cũng không sống lại được.

Mảnh đất này vừa hay có biển sấm sét, đang nhập nhòe ánh sáng, kết quả ầm một tiếng, người rời khỏi thuyền lớn đồng thau đều bị giết sạch sẽ, trở thành tro bụi.

Thuyền đồng thau dù sao cũng là bảo vật cấp thần, khắc các loại phù văn quy luật, mặc dù đốm lửa văng khắp nơi, nhưng chưa tan rã.

Sở Phong không ra tay với mấy người này, bọn họ đã táng thân trong hỗn độn.

Hắn đi vào khoang thuyền, vừa nhìn đã thấy lão Hoàng Thử Lang và một lão già khác, mặt hai người như màu đất, bây giờ hoàn toàn tuyệt vọng, mười một vị thần đã chết, hai người bọn họ sao có thể là đối thủ?

Ngoại trừ bói toán, sức chiến đấu của bọn họ thật ra rất thấp, một ngón tay của Sở Phong đã có thể đâm chết sinh vật như bọn họ.

Ầm một tiếng, Sở Phong xách lão Hoàng Thử Lang qua, xách cổ nó lên, nhìn nó, lão này thôi diễn ra người bên cạnh hắn, bây giờ những người đó chẳng còn nữa, toàn bộ đều chết!

Xèo xèo!

Đôi mắt lão Hoàng Thử Lang đảo loạn, bị dọa không ngừng hét lên, nó rất sợ chết, thật sự không muốn bị người ta giết chết như này, nhưng nó cũng dự cảm được lành ít dữ nhiều.

“Thấy ngươi lấm la lấm lét, chả phải thứ gì tốt, mắt đảo loạn cái gì?” Sở Phong vỗ một cái, vỗ một bạt tay lên đầu nó, đương nhiên không dùng sức, nếu không, cho dù nó có mười cái mạng cũng phải chết.

“Sở Phong, Sở thần, ngài thật là thần võ ngút trời, quật khởi lên trong vòng một năm, tung hoành thiên hạ, không có đối thủ, có thể nói là thiên tài mạnh nhất lịch sử tiến hóa, vượt qua chư thần, sánh vai với thiên tôn thời thanh niên, không, phải vượt qua.....”

Sở Phong không nói gì, lão Hoàng Thử Lang này sợ chết quá rồi, hắn còn chưa dùng hình mà, tên này đã quỳ xuống, miệng đầy lời mê hoặc.

“Im miệng, ta hỏi cái gì ngươi trả lời cái đó. Đầu tiên, Thái Võ và những thiên tôn khác rốt cuộc có đến đây không?

“Được, thiên tài mạnh nhất lịch sử tiến hóa, ngài hỏi ta chắc chắn sẽ trả.....” Lão Hoàng Thử Lang lải nhải, vô cùng phối hợp.

Sau đó, Sở Phong có được rất nhiều tin muốn biết, tiếc nuối duy nhất là thuật bói toán trong đầu lão Hoàng Thử Lang không tra hỏi được, liên quan đến phần linh hồn bị những tổ sư khác thiết lập cấm chế.

Còn Hoàng Thử Lang già hơn? Sở Phong lộ ra sắc mặt kỳ lạ, cảm giác mạch này rất bất phàm.

“Chát!” Cuối cùng, một bạt tai của Sở Phong kết thúc tính mạng của nó, thấy nó lời hay còn chưa nói hết, nhưng mà lúc tìm kiếm hồn quang nội tâm nó là thù hận, muốn sau này tìm người giết chết Sở Phong.

Mặc dù nó muốn giấu diếm cảm xúc trong hồn quang, nhưng Sở Phong quá mạnh, nó căn bản không giấu diếm nổi, cho nên bị bắn chết.

Ngoài ra nếu không có nó, người bên cạnh Sở Phong cũng sẽ không bị thôi diễn ra vị trí.

“Còn ngươi!” Sở Phong nhìn chằm chằm vị thần sư còn lại, xách lão qua, không có gì để nói, đánh bầm dập trước rồi nói.

Tiếp đó, hắn bắt đầu tra hỏi, cuối cùng thấy oán khí dày đặc trong hồn quang của lão thần sư này, hắn không còn gì để nói, một cước dẫm chết.

Cả con thuyền yên tĩnh, tất cả mọi người đều bị diệt, bị Sở Phong giết sạch sẽ.

“Người đã từng, những người thân bạn bè từng để lại quá nhiều cảm động và chuyện cười trong sinh mệnh của ta, ta đã đòi nợ cho mọi người, đồ sát thần ở đây!”

Sở Phong nói khẽ, trong lòng nghẹn nín rất nhiều, uất ức lan ra ngoài cơ thể, sau đó bắt đầu thu thập thần linh, báo thù cho bạn bè.

Đồng thời, lần thu hoạch này của hắn cũng không nhỏ, chém chết mười một thần linh, gom góp được phương pháp thôi diễn pháp chỉ thiên tôn thế nào từ trong hồn quang của bọn họ.

Bình Luận (0)
Comment