Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2089 - Chương 2089: Bễ Nghễ Thiên Hạ (2)

Thánh Khư Chương 2089: Bễ nghễ thiên hạ (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Cũng trong lúc ấy, Xích Minh tóc tai bù xù, cả người đều là máu, hắn ta bị ngao luyện đến nỗi sắp chịu không nổi, quỳ rạp trên đất, toàn thân co giật.

Hắn ta giận đến nỗi không kiềm được, đây là nhục nhã lớn nhất kể từ khi hắn ta sinh ra đến nay, thử hỏi làm sao bản thân có thể cam tâm được đây? Hắn ta đường đường là đệ bát thần dương gian, thế nhưng lại quỳ gối dưới chân người, mà người kia còn ngẩng cao đầu đối diện quần hùng, chỉ dùng một tay áp chế hắn ta. Loại so sánh này có sự tương phản quá lớn!

Bên cạnh đó, Lam Phong còn không bằng cả Xích Minh, xương cốt khắp người đều nứt ra, máu tươi bắn tung tóe, đồng thời hồn quang cũng dần ảm đạm xuống, hạt thần tính liên tục bay ra, hắn ta bị Sở Phong luyện hóa!

“Giết a!”

Người dương gian đang công kích, cùng nhau hợp lực để chống lại Sở Phong, bởi vì không phản kháng sẽ chết.

Người vui vẻ nhất có lẽ là Ánh Hiểu Hiểu, cô nhóc đứng ở phía xa, tay nhỏ nắm chặt, âm thầm cầu nguyện Sở Phong có thể chiến thắng đến cùng, có thể cường thế đến cùng.

Ánh Vô Địch thì cảm thấy da mặt đều phát tê, đây thực sự đã vượt quá sức tưởng tượng, thế nhưng bản thân Ánh Vô Địch cũng hy vọng Sở Phong không xảy ra chuyện gì.

Đám người đến từ vũ trụ âm gian như Kim Lân, Thích Hoành, Nguyên Viện và Khương Lạc Thần, ai nấy đều cảm thấy hô hấp như ngừng lại, bọn họ đứng ở cuối đường chân trời, tỉ mỉ quan sát trận đấu.

Sở Phong đại khai sát giới, há miệng chính là kiếm quang, giơ tay chính là năng lượng thần mang, quét ngang kẻ địch tứ phía!

Vùng đất này máu chảy thành sông, thiên tài cấp Thần của dương gian ở nơi này thực sự không ít, ngày hôm nay đụng phải công kích có tính trí mạng, bị bóp chết rất nhiều.

Giữa chiến trường, Sở Phong giống như một đại ma vương sừng sững ngạo nghễ, không đuổi bắt, hắn chỉ cần đưa tay liền có thể giết kẻ địch, lật tay liền có thể giết thần linh, cảnh tượng chấn động lòng người.

“Thiên Tôn tại thượng, xin ngài hãy hiển linh a, chư vị sư trưởng bảo vệ màng ngăn cách thế giới có thể đã từng cảm ứng được, mau đến cứu chúng ta!”

Có tiến hóa giả trẻ tuổi cảm thấy bản thân sắp hỏng mất, gã bị cảnh tượng Sở Phong giết chóc dọa đến nỗi tim đều nguội lạnh. Vùng đất này nơi nơi đều nhuốm đẫm thần huyết, mặt đất đều đỏ tươi.

Một số chủng tộc đặc thù, tiến hóa giả cấp Thần sau khi chết sẽ hiển hóa ra bản thể to lớn như núi, máu tươi quả thực phun ra ồ ạt như suối, cảnh tượng cực kỳ dọa người.

Trên vùng đất này, Sở Phong một mình đứng đó bễ nghễ nhìn chúng sinh, đại khai sát giới.

Ầm!

Trong khi rất nhiều người đang khẩn cầu kêu gọi thì chỗ thông đạo nối liền với dương gian đã thực sự xuất hiện động tĩnh, nơi đó phát ra ánh sáng chói mắt, mảnh vỡ trật tự bay múa giống như cánh hoa rực rỡ đang bay xuống.

“Đến rồi, sư môn chúng ta, những sư trưởng thực sự nghe được triệu hoán a, tâm có cảm ứng, sắp giáng lâm xuống nơi này.” Có người vui sướng hô lên, kích động vô cùng.

Thế nhưng chờ đợi gã ta lại là một kích của Sở Phong, Sở Phong đưa tay, âm dương nhị khí liền lưu chuyển, nháy mắt đã gặt được thủ cấp cùng hồn quang của gã, tử vu phi mệnh (1).

(1)Tử vu vi mệnh: Chết oan uổng tức tưởi, cái chết không có ý nghĩa.

“Kẻ nào đang tác quái, là ai dám làm hại thiên tài bảo bối của các giáo dương gian ta.” Có người gầm thét.

Trong thông đạo kia liền xuất hiện tám người đi ra, đều là Thần Vương mặc kim bào, cũng được tính là cường giả đỉnh cấp trong số những Thần Vương, ai nấy đều nhìn thiên hạ bằng nửa con mắt, khí tràng quá mạnh mẽ, núi non đều vì sự xuất hiện của bọn họ mà run rẩy, hư không nổ đùng đùng, mảnh vỡ đại đạo ẩn hiện phát ra âm thanh rung động ầm ầm.

Giữa đất trời rủ xuống những dải lụa đẹp mắt, thần âm đại đạo rất lớn, inh tai nhức óc!

Cảnh giới của bọn họ còn cao hơn Sở Phong, dù sao thì Sở Phong mới ở cấp Thần Vương trung kỳ mà thôi, còn những người mới đến đều là Thần Vương hậu kỳ.

Sau khi đám người này xuất hiện, đông đảo thiên tài dương gian đều hoan hô, vui sướng đến nhảy lên, phấn chấn không gì sánh được, bọn chúng giống như nhìn thấy người thân cận nhất.

Gần như là trong nháy mắt, tám vị Thần Vương này đều hiểu rõ nơi này đang xảy ra chuyện gì, ai nấy đều giận tím mặt, không ngờ lại có tên thổ dân âm gian dám ra tay tàn sát thiên tài dương gian?

Hơn nữa tiểu tử kia còn chính là Sở Phong – người mà Thái Võ Thiên Tôn tìm kiếm, trên người hắn có chí bảo khiến bọn họ tức giận, đồng thời cũng khiến ánh mắt bọn họ nổi lên lửa tham.

Khi trông thấy mặt đất toàn là máu, thiên tài cấp Thần đến nơi này bị diệt hơn nửa, không còn dư lại bao nhiêu người, chuyện này khiến khóe miệng mấy người kia co giật, tâm loạn như ma, tình hình này thì bọn họ làm sao ăn nói với Thiên Tôn?

Bởi vì bọn họ chính là thất trách, không bảo vệ tốt đám người lịch luyện này.

Thế nhưng những người này hiểu rõ, mạnh nhất mảnh vũ trụ đổ nát này chẳng qua cũng chỉ có Thần, làm sao có khả năng uy hiến đến thiên tài cấp Thần đến từ dương gian, hơn nữa xác thực trước đó còn có hai vị Thần Vương đã đến nơi này.

Cuối cùng thì vẫn phát sinh thảm họa như cũ, tám vị Thần Vương mặc kim bào giận đến không kìm được.

“Xích Minh, đệ bát thần!”

Một vị Thần Vương gầm nhẹ, không thể tin vào hình ảnh trước mắt mình. Xích Minh và Lam Phong – nhân vật nổi danh lẫy lừng lại bị người ta luyện hóa đến sắp chết, hơn nữa còn quỳ rạp xuống đất.

“Tìm chết!” Một tên Thần Vương gào lên.

Tám vị Thần Vương đỉnh cấp đều nổi giận đùng đùng, thực sự là sơn hà thất sắc nhật nguyệt vô quang, kim bào của bọn họ phần phật bay múa, hình thành trường năng lượng có tính hủy diệt, khí thế cực kỳ khủng bố, thiên địa đều bị chia cắt.

Không biết có bao nhiêu người phải quỳ rạp xuống đất, bọn họ không chịu nổi loại uy áp như vậy.

“Ta thấy kẻ đang tìm chết chính là các ngươi!” Sở Phong sừng sững bất động đứng trong chiến trường, cho dù cùng lúc đối mặt với tám vị Thần Vương thì hắn vẫn không sợ hãi chút nào, không lâm trận bỏ chạy.

Tư thái này của hắn, gặp Thần Vương mà tự cao, tâm tình không hề dao động khiến cho tám vị Thần Vương kia tỏa ra sát khí ngày càng đậm.

“Tên thổ dân kia xuất hiện rồi? Ha, có thể thỏa mãn tâm nguyện của sư tôn ta, quả thực là trời giúp nhất mạch Thái Võ!”

Trong lúc nhất thời, một âm thanh bình tĩnh nhưng cực kỳ nhiếp người truyền ra từ màng thế giới bên kia, âm thanh vang vọng trong bí cảnh khiến Thần Vương cũng phải nghiêm nghị, có chút run rẩy.

Bình Luận (0)
Comment