Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2117 - Chương 2117: Hình Dạng Thật Của Hộp Đá (2)

Thánh Khư Chương 2117: Hình dạng thật của hộp đá (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Cũng trong lúc ấy, bên trong hộp đá cũng xuất hiện biến hóa đáng sợ, sau khi một tia khí tức bên ngoài xông vào, không chỉ nhục thân của hắn bị nổ tung, mà ngay cả các loại vật chất tạo hóa cũng nổ tung.

Lần hủy diệt lần này nhắm vào tất cả vật chất!

Sở Phong phát hiện, đồ vật cường đại như Kim Cương Trác mà hắn mang theo, loại mẫu kim hiếm có này đều đang gãy nát, bề mặt giống như bị nóng chảy, trở thành rất nhiều dịch kim loại.

Vậy thì càng khỏi cần nói đến bản thân hắn, nhục thân của Sở Phong nổ tung hóa thành một đống máu, xương cốt đều vỡ vụn, đây đều là chuyện xảy ra trong thời gian nháy mắt.

Mà những vật chất tạo hóa khác cũng đều như vậy, không có thứ nào là hoàn hảo cả, ba mươi ba rễ Trọng Thiên Thảo đều hóa thành quang hoa linh tính, Lục Đạo Luân Hồi Huyết cũng bay hơi hóa thành dạng khí.

“Hạt giống của ta!”

Nhìn thấy những thứ kia đều nổ tung, ý thức của Sở Phong đau nhức kịch liệt, ba viên hạt giống mà hắn để trong hộp đá không biết có thể an toàn không? Hay là tất cả đều sẽ nổ tung?

Giây phút này, Sở Phong cảm thấy bản thân sẽ không qua khỏi. Không ngờ rằng khi sắp phải đối mặt với hình thần câu diệt thì trong tâm lại xuất hiện suy nghĩ kia, khư khư quan tâm đến đống hạt giống của hắn, ngay cả bản thân Sở Phong cũng ngạc nhiên không thôi.

Ầm!

Bên trong đỉnh quán không ngừng chấn động mạnh.

Điều duy nhất khiến Sở Phong vui vẻ cùng kinh hỉ chính là, ba mươi ba rễ Trọng Thiên Thảo tuy là nổ tung, thế nhưng thuộc tính vẫn không thay đổi, linh túy vẫn ở chỗ cũ, chẳng qua là chuyển thành trạng thái sương mà thôi. Những luồng sương chứa đầy tinh túy không ngừng tẩm bổ cho Sở Phong, khiến hắn sống lại từ chỗ chết.

Trong đỉnh quán, các loại vật chất tạo hóa đang kích động. Mặc dù không nhiều lắm, thế nhưng lại giúp Sở Phong sống qua mấy ải, vẫn là làm rất tốt.

“Tâm ta như dao cắt a!” Sở Phong phát hiện vật chất tạo hóa gần như đều không còn, quá đáng tiếc.

Vèo!

Đúng lúc này, vật chất hữu hình của đại đạo ngoại giới cùng với các loại bí lực vô thượng chân chính đều biến mất sạch sẽ, không còn hắc ám cùng quang minh thay nhau luân phiên nhấp nháy.

Đỉnh quán thoát khỏi trói buộc lúc trước, lập tức vọt ra khỏi, trở nên ổn định.

Sở Phong cảm nhận được khí tức của đại địa Hồng Hoang, có lẽ đã sắp đến dương gian, hắn đã hoàn toàn thoát khỏi vùng đất luân hồi.

“Ta đến rồi, đầu thai thành công, không biết sẽ trở thành dáng vẻ như thế nào đây?!” Nội tâm Sở Phong kích động không thôi.

Ầm!

Thế nhưng, ngay khi hắn cho rằng tất cả đã hoàn toàn bình ổn thì lại có chuyện xảy ra. Khi thoát khỏi năng lượng diệt sát khủng bố của vùng đất luân hồi, sau lưng hắn liền có một đạo kiếm quang bay đến, bao phủ cả đỉnh quán.

Sở Phong kêu lớn, tất cả vật chất tạo hóa gần như đã tiêu hao sạch sẽ, lần này nếu hắn bỏ mạng, liệu còn có khả năng sống lại sao?

Trong nháy mắt, Sở Phong giải thể, trước mắt biến thành màu đen, cái gì cũng không thấy được, đây là đi đầu thai hay là bản thân hắn đã chết?

Thời khắc sống còn, Sở Phong không nhịn được mà nguyền rủa, sắp đến đích rồi lại đưa cho hắn quả bom như thế!

Dương gian, Đông Thắng Thần Châu có một đất nước, tên gọi là Ngạo Lai Quốc, bờ biển gần đó có một ngọn núi, tên gọi…

Nơi này có tên gọi là Hoa Quả Sơn, cây cối xanh tốt, một màu xanh biếc như ngọc, trên núi mọc rất nhiều dị quả, quanh năm tràn ngập phấn hoa, có thể đẩy mạnh sự tiến hóa của sinh vật, nổi danh khắp khu vực lân cận.

Nơi này tiếp giáp với đại dương, có thể nhìn ra sóng lớn bàng bạc chập trùng phía xa, các loại thú trong biển con nào con nấy cũng khổng lồ như một ngọn núi, thỉnh thoảng cũng xuất hiện.

Ỏ bên cạnh Hoa Quả Sơn, linh khí bành trướng, lưu quang như nước thủy triều, còn mang theo sinh cơ bừng bừng, mây đỏ bao quanh, sương tím khuấy động, hơn nữa còn có dương khí cuồn cuộn không ngừng tẩm bổ vạn vật.

Vùng đất này có rất nhiều dốc núi quái thạch, hơn nữa còn dựng đứng, Chi Tham cắm rễ giữa tảng đá, tinh túy mù mịt lượn lờ, hương thơm ngào ngạt xông vào mũi.

Trong núi có rất nhiều hươu nai có tuổi thọ lớn và hồ ly lông vàng, da lông con nào con nấy đều phát sáng, đạo hạnh cao thâm, trên cây còn có linh cầm huyền hạc, lông vũ lộng lẫy tiên diễm, cấp bậc tiến hóa cũng rất cao, lại càng không thiếu thụy thú thánh cầm.

Địa thế nơi này ẩn chứa rất nhiều điều huyền diệu của thiên địa, có trường vực do đệ tử của Đại Năng bố trí, có đạo đồng mà Thiên Tôn để lại canh giữ.

Sinh vật trong núi đều thông linh, đều dành quan tâm mật thiết đến phía đỉnh núi, bọn chúng đều chờ đợi thánh linh xuất thế.

“Ngô, thủy tổ khai sơn của giáo ta đã từng nói, thiên thai xuất thế chỉ thiếu một cái cơ duyên, khi thiên địa giao thái, một sợi khí tạo hóa của thời đại khai thiên sẽ giáng lâm, ấy là lúc thiên thai được ấp nở.”

Có một vị lão hồ ly lên tiếng, da lông vàng óng đẹp mắt, nó chính là một Thánh Hồ.

Trong khu vực phụ cận còn có rất nhiều sinh vật thông linh bảo vệ nơi này, trong đó có một số làm tai mắt của Đại Năng và Thiên Tôn, thậm chí không thiếu những thần cầm thụy thú...

Một ngày này, bầu trời có một vòng ánh sáng hiển hiện, rất nhanh đã lao xuống Hoa Quả Sơn, khiến cho thiên địa chấn động kịch liệt, đại đạo nổ tung, đánh vỡ yên tĩnh nơi này.

Không một ai có thể trông thấy rõ luồng sáng kia là thứ gì, chỉ thấy hỗn độn bao trùm, một mảnh mông lung, trực tiếp rớt xuống.

Ầm!

Không còn nghi ngờ gì nữa, siêu cấp trường vực để bảo hộ Hoa Quả Sơn lập tức được kích hoạt phát động ra ngoài, trong nháy mắt đã khiến nơi này loạn đến trời long đất lở, phù văn xen lẫn đầy trời, tử khí cuồn cuộn trải dài ba vạn dặm.

Nơi này trường vực hộ sơn do đệ tử của Đại Năng bố trí!

Sau khi va chạm kịch liệt xảy ra, đạo lưu quang kia cấp tốc bỏ chạy, mà một tia tạo hóa lại rớt xuống vùng đất này, giáng lâm trong núi.

Khi tất cả bình thường trở lại cũng giống như trước đó chưa từng xảy ra cái gì, mọi thứ vẫn y như cũ, vẫn yên ổn hòa bình như vậy.

Thế gian, thời quang lưu chuyển.

Giữa Hoa Quả Sơn, cổ thụ xanh ngắt ướt át, dược thảo khắp nơi, tất cả đều tỏa ra ánh sáng lung linh.

Núi non hùng vĩ, nguy nga mà tráng lệ.

Vách đá thì trong suốt đến phát sáng tựa như ngọc thạch, cũng có bia đá khắc những văn tự cổ xưa tản phát ra hơi thở hồng hoang.

Chính giữa đỉnh núi có một khối đá kỳ lạ, sinh ra đã có cửu khiếu bát khổng (1), cảm thụ được tinh hoa nhật nguyệt, chuông thiên địa xinh xắn, ánh sáng phước lành ngày ngày đêm đêm phóng ra cả trăm cả ngàn đạo.

(1)Cửu khiếu bát khổng: Chín lỗ và tám khe hở.

Bình Luận (0)
Comment