Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Trong ao ngoại trừ một tí dịch Chân Long thì còn có một ít thứ toả ra ánh sáng chói mắt, đồng thời cũng có thứ nhìn như là bã rượu dưới dạng sợi bông đang nổi lềnh bềnh trên mặt ao.
“Đây là... bã dịch Chân Long!” Sở Phong thay đổi sắc mặt. Hắn đã biết những thứ này là cái gì, giá trị không thể đo lường.
Long tộc trưởng thành ra ngoài thu thập tinh túy vạn vật trong thiên địa rồi chôn dưới địa mạch, để nó sản sinh ra bảo dịch kinh thế, mà những vật này chính là tinh hoa vạn vật còn dư lại.
Lúc này, bọn chúng hoà tan ở chỗ này giá trị không bị giảm xuống, mà còn càng thêm trân quý.
Cũng giống như bã rượu có ảnh hưởng rất lớn đến chất lượng của rượu.
Có câu nói rằng “Hầm rượu ngàn năm bã rượu vạn năm, rượu muốn ngon thì hầm rượu phải cũ.”
Dịch Chân Long cũng giống như vậy, trong ao tích lũy càng nhiều vật chất kỳ trân thiên địa, ao cũng càng cũ thì bảo dịch lên men trong địa mạch có chất lượng càng tốt.
Có vài Long tộc nhiều đời chỉ cư trú tại một chỗ, từng đời từng đời cứ thế truyền thừa, chất dịch bên trong ao rồng không biết đã tích lũy được bao nhiêu, trở thành báu vật thế gian.
Đối với cái ao chứa dịch Chân Long này, những con rồng thế hệ sau chỉ cần thu thập một ít tinh tuý thiên địa bỏ vào địa mạch thì dựa vào cơ sở của bã dịch cũ thôi thì khi tiến hành lên men cũng có thể đạt được dịch Chân Long có phẩm chất tuyệt hảo!
Nơi đây là một ổ rồng cỡ lớn, rồng con mới một, hai tuổi đã có mười ba con, có thể thấy được tộc này rất cường thịnh, số lượng đông đảo, không biết đã sinh sôi bao nhiêu đời.
Thậm chí, nơi này còn xuất hiện một con Thiên Long vô cùng già!
Từ đó có thể thấy được ao chứa dịch Chân Long này đã có từ thởu xa xưa cỡ nào. Nó là một cái ao vô giá đấy!
“Có thể chuyển luôn cái ao này đi thì tốt rồi. Về sau mình không có việc gì cứ ném chút dị quả, thần thảo vào đây thì chẳng phải mỗi ngày đều có thể uống sữa rồng, luyện ra cơ thể vô địch sao.”
Sở Phong tự nói với chính mình, vẻ mặt nhộn nhạo, lòng tràn đầy kích động.
Đáng tiếc, hắn biết điều này rất khó thực hiện, cho dù có thể chuyển nó đi được thì sau khi rời đi Long tộc ao này cũng gần như bị hỏng, khó có thể sản xuất ra dịch Chân Long.
Từ xưa đến nay, tại chốn Hồng Hoang đại địa như Dương Gian đã xuất hiện lớp lớp cao thủ, không phải là không có Thiên Tôn muốn thử, thậm chí từng có Đại Năng đích thân đi đào ổ rồng, muốn tìm được ao rồng để tự mình sản xuất ra dịch Chân Long bồi dưỡng hậu nhân.
Nhưng sau khi chiếm được ổ rồng, việc sản xuất ra dịch Chân Long đều gặp thất bại, số vụ thành công từ trước đến nay vô cùng hiếm hoi.
Vả lại, Long tộc rất cương liệt, nuôi nhốt nó thì có thể, nhưng để nó đi ủ bảo dịch thì không hề có ngoại lệ, đã mất đi cái bá liệt của Chân Long thì cũng không còn cách nào ủ ra bảo dịch tối cao này.
Trước đến nay cũng chỉ có một đạo thống đã từng thành công.
Đó chính là Đại Mộng Tịnh Thổ. Không biết bọn họ đã dùng phương pháp gì mà trong những năm tháng hùng mạnh nhất đã chiếm được một cái tổ rồng, mà còn có người có thể ủ được chất lỏng trân quý này.
Điều này cũng dẫn đến việc trong những năm tháng ấy bọn họ vô cùng cường đại, khí thế nuốt chửng cả thiên hạ, từ đó cũng nổi lên dã tâm hừng hực, Hô Hấp pháp cứu cực mà bọn họ sáng tạo ra cũng lọt vào tốp đầu.
Thật không may, cuối cùng bọn họ đã bị diệt, Đại Mộng Tịnh Thổ trở thành một làn khói mỏng trong lịch sử.
Trong lịch sử, chỉ có Đại Mộng Tịnh Thổ năm đó đã từng thành công, các tộc khác dù có là Đại Năng tự mình động thủ đều vô dụng, không có cách nào sản xuất ra dịch Chân Long.
“Đoán chừng cũng bởi lý do này mà Thiên Tôn dù đã tới cũng không dò xét dưới sâu trong lòng đất, cũng chưa lấy đi ao rồng.” Sở Phong tự mình suy đoán.
Nhưng hắn vẫn chưa từ bỏ ý định. Đại Mộng Tịnh Thổ vì cái gì có thể thành công chứ?
“Mặc kệ, trước cứ đào nó lên rồi bỏ vào bên trong bình đá bảo tồn!”
Loại vật này một khi rời đi ổ rồng sẽ liền biến chất, những vật còn tồn đọng trong ao rồng và bã dịch sẽ bị thế gian mài mòn, cần có vật cấp Cứu Cực trấn áp mới được.
Sở Phong tin rằng bỏ vào bình đá trên người hắn không thành vấn đề gì.
“Trước cứ thu lại đã, về sau thử tới di chỉ của Đại Mộng Tịnh Thổ ở Dương Gian đi dạo một vòng, nói không chừng sẽ tìm được manh mối gì đó.”
Sở Phong ngồi xuống bờ ao thống khoái uống một ngụm dịch Chân Long. Ánh sáng trắng lập tức bốc hơi, rửa sạch thân thể của hắn. Hắn cảm giác như toàn thân mình đang bị một ngọn lửa thiêu cháy.
Trong lúc nhất thời, ngũ tạng của hắn cũng chấn động, ánh sáng dữ dội phóng ra bên ngoài cơ thể.
Ngũ tạng đang mạnh lên, ảnh hưởng đến các nơi trên cơ thể, tế bào hoạt tính toàn thân gia tăng mãnh liệt.
“Hiệu quả đúng là nhanh chóng, thể chất của ta lại đang tăng lên và mạnh mẽ hơn!”
Có thể thấy được, rồng con trong thời kỳ "uống sữa" mỗi ngày đều uống loại chất này thì tốt cho cơ thể biết nhường nào.
Sở Phong cảm thấy, nếu như mình ủ không ra thì chỉ cần tìm một ổ rồng khác, tranh thủ lúc còn bé ngày nào cũng có "sữa rồng" uống.
“Hửm, có điều kỳ diệu gì khác đây?!”
Hắn phát hiện điểm dị thường. Ở một khe đá bên trong ao rồng cứ liên tục loé ra tia sáng mỏng manh, càng ngày nó lại càng sáng rõ hơn, cẩn thận ngửi kĩ còn nghe ra mùi thơm mê người.
Hắn cẩn thận đẩy ra tảng đá, sau đó liền nhìn thấy một cái ao khác đang khúc xạ ánh sáng chói mắt, trông thần thánh vô song!
Đây là một cái ao nhỏ khoảng ba thước vuông, nhưng ánh sáng mà nó phát ra còn chói loà và thánh khiết hơn ao kia, mùi thơm nồng nàn khiến người ta mê say, ngửi một cái liền cảm thấy có thể sống thêm trăm năm.
Sở Phong phải mất một lúc lâu mới hoàn hồn lại được. Hắn để ý thấy vật tích luỹ trong ao nhỏ này thậm chí còn đáng kinh ngạc hơn. Chất lỏng trong ao sẽ chảy về phía bên ngoài, thỉnh thoảng còn chảy xuống những thứ có dạng bông.
“Kết tủa và bảo dịch của cái ao to một trượng vuông hoá ra lại từ cái ao nhỏ này mà ra sao?” Sở Phong chấn động.
Sau khi xem xét tỉ mỉ, hắn càng vững tin vào suy nghĩ này. Sau khi Long tộc thu thập tinh túy vạn vật trên thiên địa thì trước hết sẽ đặt trong ao nhỏ này rồi từ đó lên men ra bảo dịch.
Đợi đến khi ao nhỏ đầy rồi thì sẽ tràn ra ao lớn, từ đó tạo ra ao rồng thứ hai.