Quả nhiên, điện thoại vừa được đả thông liền truyền đến âm thanh tức tối của đạo diễn: “Tiểu Hạ, cô đang làm cái gì vậy? Trong phim "Tận thế quật khởi" cô chính xuất hiện với hình tượng một cô gái vô cùng thanh thuần, đây là điểm sáng lớn nhất cả bộ phim, cô… cô như vậy chính là đang kéo chân sau toàn bộ đoàn phim đấy.”
Đối với Sở Phong mà nói, hắn ngồi ở đây làm gì có vui vẻ, hiện tại rõ ràng chỉ có kinh sợ, mọi chuyện sắp bị lộ rồi!
Khương Lạc Thần thì đang theo dõi hắn, vẻ mặt không chút thân thiện, nói: "Tại sao anh lại không chịu nghe máy, dập máy nhanh như thế làm gì?”
Hạ Thiên Ngữ sợ hãi không nhẹ, cũng may có Khương Lạc Thần bình tĩnh hơn nhiều ở bên cạnh, cô tiếp nhận điện thoại di động trong tay Hạ Thiên Ngữ, nói mấy câu với đạo diễn Triệu, bảo rằng chuyện này sẽ không gây ra vấn đề gì lớn, dùng mấy câu đơn giản chặn họng ông ta.
Động tác của Khương Lạc Thần vô cùng nhanh nhẹn, nhanh chóng liên hệ với mấy người, muốn bảo họ xử lý bài viết, nhưng cô ta lại phát hiện lần này lời nói của mình không có tác dụng, dù thế nào cũng bị người bị người ta từ chối qua loa.
"Lạc Thần, tình huống có vẻ không tốt lắm, có người đang gây rắc rối, không thể giải quyết dễ dàng được!” Hạ Thiên Ngữ hỗ trợ phân tích, nói: "Những chuyện này lần lượt diễn ra, đây là cố ý bôi đen cậu rồi, chắc chắn có người muốn chế tạo tin tức có sức bùng nổ về cậu với ý đồ không tốt."
Sở Phong mắt nhìn mũi, mũi nhìn miệng, chăm chú nghiêm chỉnh ngồi ăn, không dám phát biểu ý kiến gì, đánh chết hắn cũng phải tách chính mình ra ngoài trước.
Khương Lạc Thần lại đang nhìn chằm chằm hắn ta, trong con ngươi xinh đẹp mang theo sát khí, tuy rằng cô được gọi là nữ thần quốc dân, nhưng bây giờ cô rất muốn trở thành nữ thần bạo lực, tức giận đến mức muốn đánh người!
Đột nhiên, trên bàn ăn, điện thoại di động của Sở Phong lại vang lên.
Hắn vừa nhìn lại thấy là Chu Ỷ Thiên gọi tới, cả khuôn mặt đều sắp tái rồi, nhanh chóng dập máy, nói: "Mấy người này thật sự quá dai dẳng, cứ điện thoại quấy rối liên tục, thật không biết phải làm sao.”
Ở bên trong một ngôi nhà cách đó xa xa.
Chu Ỷ Thiên hoài nghi, tự mình lẩm bẩn: "Người anh em à, tôi đang muốn chia sẻ niềm vui với cậu mà, cậu đang bận rộn gì sao? Tại sao không chịu nhận điện thoại, hiện tại hiệu quả tuyên truyền thật quá là tốt đi!”
"Cũng giống như tập san buổi chiều Vương Đức kia lúc nào cũng nhìn cô chằm chằm, còn ra sức bôi đen cô vậy, tuy nhiên tôi lại không phải nữ thần quốc dân nên cũng chỉ có mấy người không đâu suốt ngày gọi điện thoại tới quấy rầy, tìm tôi làm phiền mà thôi."
Sở Phong rất bình tĩnh nói, còn không quên đâm chọc Khương Lạc Thần một hồi, sau đó lại nói sang chuyện khác.
Mí mắt Khương Lạc Thần nhảy lên, trên cái trán trắng nõn hiện lên mấy đường hắc tuyến, chỉ hận không thể đánh hắn một trận ra trò!
Bữa ăn tối hôm nay thật không thể vui vẻ ăn được nữa rồi, quả thực quá ầm ĩ, trên internet, hết tin tức này tới tin tức khác nhảy ra, tất cả đều là chuyện liên quan với Khương Lạc Thần.
Không cần ăn cơm, chỉ nhìn những bài báo này thôi đã đủ làm cho Khương Lạc Thần bực bội tới no.
Bữa tối kết thúc.
Sở Phong ước gì có thể sớm ăn xong, hắn thật không muốn ở lại thêm một xíu nào nữa, sợ Chu Ỷ Thiên lại đột nhiên gọi điện cho hắn.
"Tại sao tôi cảm thấy anh cứ như là trút được gánh nặng vậy?" Hạ Thiên Ngữ hoài nghi hỏi.
Khương Lạc Thần cũng quay đầu nhìn hắn chăm chú mấy lần.
"Tôi đã sớm nói rồi, thân thể tôi đang không khỏe, vẫn muốn về nhà nghỉ ngơi sớm, nằm nhà xem tin tức mới cho thoải mái.” Sở Phong hớn hở đáp.
Khương Lạc Thần nghe được ba chữ tin tức mới liền thấy không dễ chịu, suốt cả tối hôm nay cô đã bị ba chữ này hành hạ đến thảm. Cô cố gắng kiềm nén cảm giác muốn tàn nhẫn lườm Sở Phong lại.
"Anh là cố ý đấy à?" Hạ Thiên Ngữ cũng bất mãn hét lên.
"Nào có, nào có.” Sở Phong xoay người rời đi, có điều mới vừa bước ra vài bước lại dừng lại, nhìn về phía Khương Lạc Thần, nói: "Cô Khương, cô có mang dị thổ tới cho tôi không?”
"Xin lỗi, tôi lỡ mang nhầm rồi." Khương Lạc Thần rất tự nhiên cất cái túi vải tinh xảo kia đi.
"Được rồi, vậy thì thôi đi. Có điều, được cùng ăn tối với cô Khương đây quả thực là một buổi tối vui vẻ. Tạm biệt." Sở Phong mỉm cười phất tay.
"Vui vẻ cái quái gì, cái tên này chắc chắn đang cố ý kích thích chúng ta đây, tối nay thật muốn phát điên rồi!” Hạ Thiên Ngữ nhìn theo bóng lưng của hắn, tức giận nói: "Đêm nay thật là xui xẻo, đủ các loại sự cố lung ta lung tung, Lạc Thần, cậu thực sự là bị người ta bôi đen thảm."
Khương Lạc Thần cũng nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Sở Phong, trong lòng vẫn đang hồ nghi, lẽ nào hắn thực sự là Ngưu Thần Vương? Nếu như điều cô ta đoán là sự thực, vậy thì càng ghê tởm!
...
Mới vừa về đến nhà, Sở Phong liền nói chuyện với Chu Ỷ Thiên, hắn chưa kịp nói cái gì, đầu dây bên kia đã tuôn một tràng.
"Người anh em, tôi còn tưởng cậu đi chết ở đâu rồi không liên lạc được nữa đấy, từ tối tới giờ tôi vẫn luôn tìm cậu, muốn cùng chia sẻ niềm vui lớn, tối hôm nay mọi chuyện thật thuận lợi..."
"Vui vẻ cái gì, toàn là kinh sợ có được hay không, tôi cảnh cáo anh, đó toàn là tin của tôi, đừng có khiến cho tôi trở thành kẻ địch của toàn thế giới, nếu không tôi sẽ vứt anh về Bạch Xà Lĩnh đấy anh có tin không!"
"Ai, người anh em à, cậu như thế là không đúng nha..."
Sau một phen nói chuyện, mặc cho Sở Phong có sử dụng bao nhiêu miệng lưỡi, Chu Ỷ Thiên cũng vẫn trưng ra bộ dáng lợn chết không sợ bỏng nước sôi.
"Được rồi, về sau tôi sẽ chú ý đúng mực!" Cuối cùng, Chu Ỷ Thiên cũng chỉ có thể thỏa hiệp đến một bước này.
Sở Phong khá là ngạc nhiên, vì qua cuộc đối thoại, anh biết rằng các “bộ phận” liên quan đều ra sức ủng hộ Chu Ỷ Thiên, nghĩ rằng đây là một bộ phim tài liệu bom tấn, tường thuật tại hiện trường vô cùng chân thực, tái hiện lại đại chiến ở Bạch Xà Lĩnh, cung cấp nhiều tiện ích khác nhau.
Sáng sớm, sau khi Sở Phong tỉnh dậy, hắn lại đắm chìm trong ánh bình minh tiến hành phương pháp hô hấp đặc biệt.
Hắn phát hiện ra mỗi ngày mình đều có tiến bộ, thể chất đang không ngừng tăng lên, cơ thể ngày càng trở nên mạnh mẽ, điều này làm cho tâm tình của hắn rất vui vẻ.
Nhưng sáng nay, tâm tình của một số người khác lại không được vui vẻ như hắn.
Hôm nay Kim Cương như mọi ngày dậy sớm luyện công, mấy ngày này hắn càng ngày càng mạnh, nếu như có loại dị quả nào thích hợp, chắc hẳn sẽ sớm tranh đoạt với thú vương.
Nhưng khi ăn sáng, hắn đọc được một bài báo khiến cho tâm tình của hắn hỏng bét. Hắn đang đọc cái gì đây? Sao chỉ sau một đêm đã nổi tiếng ngợp trời rồi?
Hình ảnh của hắn có ở khắp nơi, rất nhiều người đều đang nhấn Like cho hắn, không, phải nói là nhấn Like cho bốn chữ ‘Kim Cương cưỡi heo’!
Sau khi Kim Cương nhìn thấy bốn chữ kia, suýt chút nữa hắn ta đã đập vỡ bàn ăn, quá đáng giận, đây là do ai làm?
Hắn cẩn thận đọc lại một lượt, phát hiện trong danh sách những từ khóa tìm kiếm hot nhất, hắn quả thực là chiếm trọn gần hết cả bảng, tiếu ngạo tứ phương, người có thể tranh cao thấp với hắn ta cũng chỉ có mình Khương Lạc Thần.