Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Sau khi Cửu U Chích đọc xong liền im lặng không lên tiếng.
Nếu thật sự có hàng tỉ hủ thi, e là chúng đã sớm thông linh, sản sinh ra ý thức riêng, chắc chắn sẽ cường đại đến nghịch thiên, đến lúc ấy còn chưa biết là ai ăn ai đâu.
Hơn nữa, nó cũng không thể nào xuống miệng nổi, tuy rằng đã biến thành dáng vẻ như này, thế nhưng nó không thực sự giống những Cửu U Chích thông thường, nó cảm thấy bản thân mình có lý tưởng, có phong cách, có đạo đức, còn có cả ý thức kiếp trước, làm sao có khả năng làm ra loại chuyện ăn xác thối cho được?!
Nghe nó rên rỉ, nói cái gì mà bản thân chính là một Cửu U Chích thần thánh, không giống người khác, lúc này Sở Phong chỉ biết bĩu môi mà nói: “Ngươi mau dẹp đi, ngay cả người sống ngươi còn ăn, lại còn quan tâm mấy bộ thi thể?!”
“Ta là hút huyết tinh, huyện hóa chúng thành năng lượng sinh mệnh, hoàn toàn không giống!” Cửu U Chích lập tức phản bác.
Nhưng mà nó vịt chết mạnh miệng cũng không được lâu lắm, lại nhỏ giọng hỏi: “Hay là ngươi hỏi thử xem nơi nào có hàng tỉ hủ thi. Tất nhiên, ta chỉ thuận miệng hỏi một câu thôi, tuyệt đối sẽ không ăn! Đồng thời, ngươi nhớ hỏi rõ ràng một chút, an toàn là số một, đừng đến lúc không cẩn thận xông nhầm vào, ngược lại còn bị đống hủ thi kia ăn sạch!”
“Hừ, già miệng!” Sở Phong nói, tương đối thô lỗ mà dứt khoát nâng lên đoản kiếm Huyết Tinh Không Mẫu Kim, nhanh chóng chém một miếng đá nhỏ trên quan tài, sau đó dùng tốc độ sét đánh không kịp bưng tai nhét nó vào trong bình phiêu lưu, tiếp theo đặt thêm câu hỏi, cuối cùng mới ném thả lại hồ nước.
Một loạt động tác này có thể nói là liền một mạch, nhanh đến nỗi Cửu U Chích còn chưa kịp phản ứng thì hắn đã làm xong.
Mãi đến cuối cùng, Cửu U Chích mới nhảy dựng lên, cả giận quát: “Ngươi...”
“Chớ ồn, ngươi xem kìa, lập tức phản hồi rồi nè!” Sở Phong vớt chiếc bình từ trong hồ lên nhìn một chút, nói: “Lão Cửu, xem ra sau này ta thật sự là đại ca của ngươi rồi, lăn lộn cùng ta đi.”
“Nói cái gì đó?” Cửu U Chích liếc mắt nhìn qua, lập tức hiểu rõ cái nơi có hàng tỉ hủ thi kia phải tìm ở đâu, sau đó sắc mặt nó liền trở nên khó coi.
Thật ra cái này cũng giống những gì nó tưởng tượng, nơi có thể tồn tại hàng tỉ thi thể hư thối nào phải vật tầm thường? Tất nhiên có lai lịch rất lớn, quả nhiên là như vậy.
Ngoại trừ bên dưới danh sơn đại xuyên của dương gian, còn có thể tìm ở nơi nào?
Nơi dừng chân của tiến hóa giả chí cường mới có loại thi thể hư thối kia, cho dù tiến hóa giả có mạnh mẽ đến đâu thì cuối cùng sinh mệnh cũng phải tàn dần theo năm tháng, dần dần lưu lại lượng thi thể khủng bố.
“Ngươi cũng biết mà, Cơ Đại Đức ta tuy rằng mới có mấy tuổi, thế nhưng bản lĩnh trường vực có thể xưng là thông thiên, nếu không cũng không thể dễ dàng vứt ngươi xuống âm phủ bên dưới Hố Trời hồ lô như thế.”
Cửu U Chích nhìn dáng vẻ tươi cười vừa đáng xấu hổ, vừa sặc mùi lừa đảo muốn thu tiểu đệ của Sở Phong, đột nhiên có xúc động muốn tẩm quất hắn một trận!
“Khi nào trở lại chúng ta liền tìm một danh sơn đại xuyên làm mục tiêu đi, ta sẽ bế quan trong đó mười mấy năm, ngươi không có việc gì liền gặm thi thể, giòn sần sật, vị thịt gà a...”
Ầm!
Quan tài rung động, suýt nữa đánh rớt Sở Phong xuống hồ xanh thành bình lang thang hình người.
Lúc này, lại một chiếc bình lang thang lộ ra, là bản thân Sở Phong xảy ra vấn đề, nay đã quay về.
“Hửm? Liên quan đến đường tiến hóa mạnh nhất, quả nhiên có đủ loại chú trọng, đã có môn đạo thiên đại, còn có kiến giải kiểu này?” Sở Phong lập tức trở nên trịnh trọng.
“Kiến giải gì?”Cửu U Kỳ hỏi.
Sở Phong nói: “Phấn hoa khác nhau, dị quả khác nhau, cho dù là trái cây cùng cấp độ, nhưng người tiến hóa thúc đẩy và sản sinh ra đường đạo và thành tựu sau này cũng sẽ có khác biệt rất lớn.”
Cửu U Kỳ ngẩn ra, nhíu mày nói: “Ở một vài thế gia cổ vẫn luôn có nghiên cứu phương diện này, nhưng mà, sau khi tỉ mì tìm kiếm, thật ra trái cây đỉnh cấp dẫn đến tiến hóa, thành tựu khác cách biệt không lớn.”
“Lão Cửu ngươi thụt lùi rồi, mấy nghiên cứu viên thời đại mấy người không tinh tế như hiện tại, người này rất thú vị, dán một bài báo phát biểu gần đây nhất lên tập san học thuật Quyền Uy nhân gian cho ta.”
Sở Phong nói, đặt bình phiêu lưu lên trên quan tài, để Cửu U Kỳ tự mình cảm ứng văn tự dấu vết năng lượng bên trong.
Đây là một thành quả nghiên cứu trong tứ đại tập san tiến hóa quyền uy của nhân gian, đã từng nghiên cứu tiến hành thâm nhập quỹ đạo cuộc đời của rất nhiều người chí cường nổi tiếng trong lịch sử, tổng kết ra không ít thuộc tính chung, liệt kê rất nhiều ví dụ thực tế, chứng minh sự thần bí và ảnh hưởng sâu sắc của trái cây kỳ trân cực kì hiếm có trong thiên địa, bởi vì những nhân vật cuối cùng đều từng tiếp xúc ít nhiều với loại quả này.
“Còn có chuyện này!” Cửu U Kỳ xem tỉ mỉ, sau đó sắc mặt dần dần nghiêm túc lên.
“Quả trí tuệ trước đền Abgene Pogus có tác dụng thúc đẩy nào đó với sự thức tỉnh của sinh vật, quả huyết nguyên ở bãi tha ma Hoàng Tù có diệu dụng với người tiến hóa mở gông xiềng cảnh giới, tiền sử quả luyện yêu trước điện Yêu Hoàng ảnh hưởng sâu sắc với tiến hóa ở trình độ tiêu dao..........”
Cửu U Kỳ nghiên cứu, càng quan sát văn tự có dấu vết năng lượng càng nhíu mày, mấy chỗ này từng cái từng cái rất tà dị, đều không phải đất lành.
Mà có mấy chỗ ngay cả nó cũng chưa từng nghe nói, nhưng có nửa ở năm tháng tiền sử rất nổi tiếng, không phải danh sơn đại xuyên rất nổi tiếng trong thiên hạ, mà là cấm địa, toàn bộ đều là địa giới người bình thường không thể tiếp cận.
Những trái cây này, một mình xách ra cũng không thấy nổi danh mấy, bởi vì có mấy thứ chỉ có tác dụng với người tiến hóa cấp thấp, còn đối với sinh vật thánh giả, cấp thần, thiên tôn mà nói, không hề có tác dụng.
Nhưng mà, những quả này có ảnh hưởng khó hiểu với một đời người tiến hóa thời kỳ yếu ớt.
Thông qua tổng kết của cường giả, dấu vết tiến hóa của sinh vật cuối cùng danh chấn thiên hạ trong lịch sử, vài phấn hoa, dị quả kể trên tập san quyền uy, là bộ phận giao tập kinh người nhất trong mấy thứ cường giả tiếp xúc, xem như là có một bộ phận sinh vật cuối cùng tương xứng cùng ăn qua trái cây.
“Loại vật liệu này là ngẫu nhiên đào ra, mấy người đó tốn nhiều sức lực và tâm huyết như vậy mới có thể hiểu thấu người chí cường từng tiếp xúc phấn hoa và trái cây nào?”
Sở Phong cảm thán, cảm thấy hơi thái quá, càng là sinh vật mạnh càng không thể tiếp xúc, khó có thể hiểu.