Nhóm dịch: Thiên Tuyết
"Tiền bối, ta nói lời giữ lời, giúp ngươi đi săn!"
Sở Phong thành công lao ra khỏi không gian bên trong danh sơn đứng đầu thiên hạ, xuất hiện ở bên ngoài,
Bên trong, Cửu U Kỳ buồn phiền, cảm giác cả thế giới đều u ám, lo lắng sợ hãi, muốn bỏ chạy, chỉ còn lại mình nó, nếu Cửu Hào thật sự muốn thay đổi khẩu vị, nói không chừng sẽ gặm cục thịt hộp như nó!
Cứ như vậy, khoảng chừng nửa tháng trôi qua, không gian này mới có động tĩnh.
"A, sư thúc sao ngươi lại đến đây?!" Cổ Trần Hải suýt chút nữa bật khóc, gương mặt quen thuộc dưới chân núi kia lộ một nụ cười quỷ dị với nó, răng nanh sắc nhọn trắng như tuyết bên trong miệng đầy máu, rơi tích tách trên mặt đất.
Cửu Hào không nói gì, cứ như vậy nhìn lên đỉnh núi thấp, vừa đứng đã đứng hai ngày hai đêm.
Trái tim Cửu U lạnh lẽo, nó cảm giác Cửu Hào đang đấu tranh tư tưởng, kích động bản năng sắp bùng nổ, mạng già của nó sắp khó giữ được.
"Ngươi có chút kỳ quái, mở quan tài ra cho ta nhìn một chút." Cửu Hào mở miệng.
Cửu U Kỳ nghe thấy thế, nhất thời suýt chút nữa tiểu ra.
“Sư thúc, thân thể của ta, không có gì đẹp đẽ, ngài đừng đến đây!”
Giọng Cửu U run rẩy, hoàn toàn sợ hãi, giống như một người con dâu nhỏ gặp cảnh khốn cùng, phong cách không giống trước đây.
"Ta liếc mắt nhìn một cái, đảm bảo không ăn ngươi." Sắc mặt Cửu Hào không chút thay đổi nói, nhưng khóe miệng lại đang nhỏ nước miếng tí tách, bắt đầu leo lên núi.
Ban đầu Cửu U trầm mặc, sau đó đột nhiên hú dài, phá vỡ sự tĩnh lặng của toàn bộ cao nguyên hoang vắng.
"Cứu mạng, đại sư phụ ngươi ở đâu? Mau đến lôi người huynh đệ này của ngươi đi!"
Nó không chút xấu hổ, lăn lộn bên trong quan tài, không ngừng la hét.
Cửu Hào nói: "Quả nhiên rất kỳ quái, nhìn thấy có chút quen mắt, để ta mở quan tài ra nhìn kỹ." Nó vừa đi lên vừa lau nước miếng.
Cổ Trần Hải rơi lệ, tiểu ra, cổ họng không ngừng gào thét.
"Cơ Đại Đức, ngươi chết ở đâu rồi, sao không sớm đến đây? Nhanh chóng cứu giá, nơi này có bản chép tay tiến hóa của đại ca ta, mau đến cứu ta, ta sẽ giúp ngươi bước lên con đường tiến hóa mạnh nhất trong lịch sử!"
Ầm ầm!
Cuối cùng, trên mặt đất đã yên tĩnh hơn mười ngày truyền đến tiếng gầm rú, một chiếc xe lừa chạy nhanh như chớp đến, kéo một xe chất đầy hung cầm mãnh thú, cấp bậc không cao, nhưng hơn ở chỗ tươi mới, có mãnh thú còn chưa tắt thở!
"Cửu Hào tiền bối, miệng hạ lưu nhân!" Trên xe lừa truyền đến tiếng hét to của Sở Phong.
Cổ Trần Hải tức giận, cái gì mà miệng hạ lưu nhân, mặt khác cái thứ mắc dịch này không phải là loại tốt lành gì, vốn đã sớm về đến nơi, đứng bên cạnh nhìn, không chịu thò đầu ra.
Trên thực tế, Sở Phong đã về hơn nửa ngày, hắn rất muốn nhìn thấy bộ dáng Cổ Trần Hải bên trong quan tài trông như thế nào, luôn cảm giác nó vô cùng kỳ quái.
Một xe chất đầy con mồi, đều là mãnh thú dị cầm cỡ lớn, mang theo mùi máu tươi, nhưng mùi hương đấy xộc vào trong mũi của Cửu Hào, hương thơm đó quả thật là bảo vật dương gian, tiên vị thế gian.
Đây đều là những mãnh thú Sở Phong chủ động tấn công khi hắn xông vào trong một dãy núi, bị hắn săn bắn không chút khách khí.
Sở dĩ hắn đi lâu như vậy, chủ yếu là vì hắn đi tìm Lừa tinh có trí tuệ, kết quả không ngờ lại tìm thấy nó ở khu vực chia tay ban đầu.
"Đức ca, Cơ ca, ngươi cuối cùng đã trở lại, nhanh chóng dâng thức ăn ngon miệng lên cho sư thúc ta, trước tiên đưa một cái chân Kim Ô vàng óng non mềm!"
Cửu U lệ rơi đầy mặt, thật sự sợ hãi, bởi vì Cửu Hào đã lên đến đỉnh núi, cách nó không còn xa, nước miếng đã chảy dài hơn một thước.
"Miệng hạ lưu nhân!" Sở Phong lại lần nữa hét lên, thật sự sợ Cửu U bị nó ăn mất..
Cửu Hào xoay người, tinh thần lập tức tỉnh táo, nhìn chằm chằm lừa tinh, đây chính là vật còn sống.
Lừa tinh không dám nhúc nhích, lúc này lập tức xụi lơ trên mặt đất, đây là còn có đất luân hồi vẽ loạn trên người bảo vệ.
Sinh vật bình thường, cho dù là Thần Vương cũng không chịu nổi ánh mắt nhìn chằm chằm của Cửu Hào!
Sở Phong vội vàng giải thích: "Tiền bối, đây là vật cưỡi của ta, ngươi nhìn xem những con mồi tươi mới đều ở chỗ này!"
Hắn rất hứng thú với con lừa này, không tiếc hao phí thời gian tìm nó, chuẩn bị truyền sơn dịch cho nó, để nó có thể nâng cao thực lực tại đây.
Chủ yếu, khi nhìn thấy con lừa này hắn sẽ nghĩ đến người bạn cũ lão lừa Lữ Phi Dương.
"Ừ!" Cửu Hào phát ra một tiếng mũi, sau đó, soạt một tiếng, cuốn cả xe chở mồi đi, biến mất nơi cuối chân trời.
Cổ Trần Hải hoàn toàn sụp đổ, khẽ động lại không muốn động bên trong quan tài đá.
Sở Phong lại bắt đầu bế quan lần nữa, thời gian trôi nhanh, một năm rưỡi nữa trôi qua, thân thể và tinh thần của hắn lại thêm tiến bộ, thực lực có thể so sánh với sinh vật cảnh giới Tố Hình.
Điều này thật kinh người, dùng sơn dịch nuôi dưỡng thân thể, không phải là tiêu hao tiềm lực, mà là giống như canh Mạnh Bà tẩm bổ thân thể và linh hồn, rất tinh khiết, khiến hắn lột xác!
"Chuyện này thật kinh người, chỉ cần một loại sơn dịch đã có thể như thế, không hổ danh là danh sơn đứng đầu dương gian!" Ngay cả Cửu U cũng cảm thấy sợ hãi.
Theo hiểu biết của nó, ngay cả thế gia mạnh nhất trải qua hơn trăm triệu năm, cũng cần phải dung hợp nhiều loại tinh túy tạo hóa đất trời để tu dưỡng thân thể, mà không thể chỉ dựa vào một loại vật chất!
Nhưng trong quá trình này, Sở Phong gần như lĩnh ngộ được Thất Bảo Diệu Thuật, dần dần nắm giữ được ý nghĩa sâu xa của nó!
Đáng tiếc chỉ là nếu muốn hoàn toàn luyện thành, cần dung nhập bảy loại kỳ trân thiên địa hiếm có nhất vào trong thân thể, sau này hắn phải thu thập một ít.
Cẩn thận tính toán thời gian, thân thể này của Sở Phong đến dương gian đã tám tháng, trải qua thời gian bốn năm rưỡi ở biên hoang, mà cũng bốn năm rưỡi trôi qua ở đây, hắn đã gần mười tuổi.
Lúc này, thân thể hắn đã nảy nở, mảnh mai và mạnh mẽ, đã là một thiếu niên chân chính!
"Hừ, cuối cùng lại chỉ là một thiếu niên xinh đẹp!" Sở Phong bộ dáng tự luyến, duỗi đôi tay thon dài ra khỏi mặt nước, mèo khen mèo dài đuôi.
Cửu U khinh thường, ngay cả lừa tinh ở phía xa cũng âm thầm khinh bỉ, lặng lẽ dựng một ngón chân lên.
"Tốc độ thăng cấp có chút chậm, đáng tiếc, chúng ta chỉ có thể thăm dò đến đây, không thể tiến vào nơi sâu hơn trong danh sơn đứng đầu thiên hạ này." Sở Phong có chút tiếc nuối.
Cửu Hào canh giữ trên cao nguyên, mỗi một lần Sở Phong và Cửu U muốn tiến vào sâu hơn, nó sẽ xuất hiện, chặn đường phía trước.