Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2407 - Chương 2407: Vung Tay Một Cái Không Mang Đi Một Sáng Mây (2)

Thánh Khư Chương 2407: Vung tay một cái không mang đi một sáng mây (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Đồng thời, Long Đại Vũ cũng nói cho những người này, một khi phát hiện ra Sở Phong, ngàn vạn lần phải bắt sống hắn, cậu muốn giáo dục tên khốn kiếp này lại một lần, để hắn biết được vì sao nước biển lại mặn!

Hiện trường yến tiệc, Từ Khôn mang theo nét cười ôn hòa, tâm tình vui sướng cực độ, vốn dĩ y còn đang cảm thấy rất uất ức đâu, hiện tại trông thấy một trong những người đồng hành cùng lão Cổ - Cơ Đại Đức ở nơi này khiêu chiến với Mạc gia, khiến y đặc biệt vui vẻ, dáng vẻ chờ xem náo nhiệt cùng trò hay.

Mà tâm tình của Lục Nhĩ Mi Hầu - Mi Hồng cũng không tệ, hắn ta rất hy vọng xảy ra đại chiến.

“Ặc, thời gian chênh lệch không nhiều lắm, chúng ta đi thôi lão Cổ.” Sở Phong âm thầm truyền âm, bây giờ còn xem đấu sĩ đấu giác quyết đấu cái gì nữa, trước mắt phải tính toán thời gian lập tức chạy trốn mới là thượng sách.

Nếu không, chưa biết chừng lát nữa người của Mạc gia tộc Dị Hoang sẽ giết đến!

Hơn nữa, hiện tại tin tức đã bị lộ, nói không chừng còn có kẻ khác động thủ.

Hiện tại rất nhiều người đều biết Cơ Đại Đức đang tham gia tiệc tối ở đấu trường Khai Hoang Giác, ở địa bàn trong Minh Châu.

Lão Cổ gật đầu, quả thực phải rời khỏi rồi.

Lão chủ yếu vẫn là không yên lòng với tổ chức kia, lập tức chạy đến tám mươi vị Thần Vương, đây là muốn bảo vệ lão, là do quá coi trọng, hay là còn có tâm tư khác a?

Sau một thoáng, quang mang chói mắt hiện lên, chỉ trong nháy mắt mà thôi, tất cả mọi người đều không kịp phản ứng lại thì Sở Phong, Đông Đại Hổ và lão Cổ đã biến mất khỏi hiện trường.

Đây chính là trường vực truyền tống siêu cấp, có thể để bọn hắn bỏ chạy trong nháy mắt.

Tạo nghệ trường vực của Sở Phong rất cao thâm, trước mắt mà nói thì quả thật có thể nói là siêu phàm nhập thánh, công lực ngày một cao thâm, đây là trường vực thuấn di mà trước đó hắn đã chuẩn bị tốt!

Khoảng cách truyền tống cũng không xa, còn xa lắm mới có thể vượt qua được châu lục dài như vậy, chỉ là trước hết rời khỏi chỗ ban đầu, đổi một địa phương khác.

Mười vạn dặm lóe lên một cái rồi biến mất, ba người lại xuất hiện ở trong một khu vực khác, có mặt bên trong một dãy núi.

Lần này, thứ Sở Phong sử dụng không phải là thần nam châm, mà là từ tủy chân chính, cho nên hiệu quả có thể đạt đến trình độ tốt nhất, sau khi đốt cháy từ tủy cũng không có khe hở thời gian nào, có thể khiến tất cả mọi người không kịp phản ứng, ba người thành công biến mất.

Nếu như dùng thần nam châm, khó có thể đạt được hiệu quả này, nói không chừng đằng sau sẽ có người vọt vào, truy sát phía sau bọn hắn.

Đây chính là biện pháp mà hắn rút ra được từ kinh nghiệm xương máu – sau khi bị người của Mạc gia và tổ chức Tây Thiên truy sát, trường vực truyền thống mang theo bên người nhất định phải dùng chất liệu cấp bảo bối, cho dù có phải dùng đến từ tủy dương gian hiếm thấy, cũng phải không tiếc giá đắt mà đầu tư.

Cho nên, sau khi phù văn của từ tủy ẩn hiện, bọn họ liền biến mất không còn dấu vết, không tài nào tìm kiếm được.

“Đi!”

Mười năm phút sau, Sở Phong lại sử dụng trường vực lần nữa, mang theo lão Cổ và Đông Đại Hổ chạy trốn, lần này là trực tiếp rời khỏi Minh Châu, bỏ trốn mất dạng, không còn vết tích.

Hiện trường tiệc tối, tất cả mọi người đều ngơ ngẩn, ba người kia quá trơn trượt, cứ như vậy liền biến mất không còn bóng dáng?

Nụ cười trên mặt Từ Khôn cũng cứng đờ, vẫn đang muốn nhìn trò cười của Cơ Đại Đức, chờ hắn bị người của Mạc gia xử lý, bởi vì y đã sắp xếp ổn thỏa đâu vào đấy, ban nãy đã gửi tọa độ thông báo cho Mạc gia, hiện tại chỉ còn đợi Mạc gia xuất hiện, kết quả là Cơ Đại Đức đã chạy mất tiêu!

Mi Hồng cũng cảm thấy cực kỳ đáng tiếc, hắn ta vừa nãy cũng thử ra tay, giả bộ giữ lại, kết quả vẫn là chậm một bước, bàn tay màu vàng đầy lông mà hắn ta biến hóa chỉ túm được hư không, cái gì cũng không có!

Cho dù có tổ tiên là huyết mạch sinh ta từ hỗn độn, thân làm Lục Nhĩ Mi Hầu, hắn ta chính là một trong những Thần Vương mạnh nhất thiên hạ, vậy mà lại chặn đường thất bại.

Nơi này chỉ có duy nhất ba người là Trần Ngọc, Liễu Vân cùng Chu Nguyên là cảm thấy nhẹ nhõm, giống như trút được gánh nặng, ban nãy thời gian quả thực giống như dài cả năm, khiến tâm trạng bọn họ bị áp chế, rất nhanh đã không chịu nổi.

Hiện tại thì tốt rồi, ba thiếu niên kia đã chạy trốn, về sau các nàng cũng không cần phải lo lắng gì nữa. Chỉ là, nếu sau này gặp lại thì phải làm thế nào? Tám mươi vị Thần Vương hộ tống, loại tư thế phi thường kia quá mức dọa người.

“Cứ như thế liền chạy rồi?” Thần Vương Thao Thiết của tổ chức kia lên tiếng, sau đó thở dài tại chỗ, nói: “Xem ra tiểu chủ thượng vẫn không thể nào tin tưởng chúng ta a.”

“Ầy, rất linh hoạt, chỉ tin tưởng số phận được mình nắm chắc trong tay.” Thần Vương tộc Thái Cổ Mãng Ngưu lên tiếng, đung đưa cặp sừng thô to trên đầu, lại xé tan lễ phục mặc trên người, nới lỏng đai lưng, khiến bản thân thoải mái hơn một chút, sau đó lại phun mây nhả khói, phun ra một vòng khói trắng, nói: “Rất giống với tiểu nhi tử của ta, đều là người thông minh từ nhỏ.”

Ở bên cạnh hắn ta, một đám Thần Vương của tổ chức này đều lộ ra sắc mặt khác thường, cảm giác Ngưu ca đây là đang cố tình khen ngợi đứa trẻ nhà mình mới đúng!

Chỉ có điều, nghĩ đến tiểu lang quân nhà Ngưu ca, bọn họ cũng không thể không thở dài, thật sự là một tiểu yêu nghiệt a, thiên phú siêu tuyệt thì cũng thôi đi, lại còn biết không ít các loại bàng môn tà đạo. Nhìn xem, một thân trang phục hiện tại của Ngưu ca chính là cho con trai mình tạo hình ra, ngay cả điếu xì gà bự ngang củ cà rốt cũng là do tiểu lang quân của Ngưu gia chọn giúp cha mình, còn nói là đặc biệt hợp với khí chất của Ngưu ca.

Một khi đạt đến cấp Thần Vương, muốn có con nối dòng quả thực rất khó, mà Ngưu Thần Vương có một đứa con trai như vậy, tất nhiên sẽ là bảo bối cưng như cưng trứng, không có chuyện gì liền lôi con trai mình ra khen, rất đắc chí.

Ầm!

Người của Mạc gia cuối cùng cũng đến, ngay cả Thiên Tôn cũng đích thân ra trận, thế nhưng bọn họ đến muộn rồi!

Cùng lúc đó, Sở Phong lại lần nữa khiêu chiến trên bình đài báo chí Thông Cổ: “Hôm nay vung tay một cái không mang đi một áng mây, nhưng sự trả thù của ta đã chuẩn bị xong xuôi, ngày mai ta phải mã đạp Mạc gia!”

“Các lão huynh đệ, ngày mai làm chết Mạc gia cho ta!” Cũng trong lúc này, Long Đại Vũ cũng hô lớn, cậu đã sớm thẹn quá hóa giận.

Bình Luận (0)
Comment