Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2437 - Chương 2437: Những Kẻ Trong Tên Có Chữ Đức Đều Không Phải Thứ Gì Tốt... (2)

Thánh Khư Chương 2437: Những kẻ trong tên có chữ Đức đều không phải thứ gì tốt... (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Trên thực tế, Sở Phong cũng cực kỳ sửng sốt, hắn đây chỉ vừa đến chiến trường tam phương, lần đầu tiên ra tay đã đụng trúng tên tàn nhẫn lại khó chơi như vậy, hắn còn muốn nhanh chóng trấn áp rồi xử đẹp đối thủ trong vòng dăm ba chiêu cơ mà.

Nếu để cho Di Thiên biết được suy nghĩ kia của Sở Phong, khẳng định phải phun ra một miệng đầy máu, gã hiện tại đã đủ oan ức, tên đối thủ này còn dám vọng tưởng như vậy?

“Mợ nó, ta phải là đệ nhất trong số tiến hóa cùng cấp bậc mới đúng, ít nhất thì trong lĩnh vực Kim Thân cũng dám khiêu chiến nhân mã các nơi, kết quả là dã nhân nhà ngươi quá ghê tởm, quả thực là tảng đá trong nhà xí, vừa thúi vừa cứng, có chút không đánh nổi!”

Hai người chém giết, ở dưới lòng đất hung hăng ẩu đả, cuối cùng quyền quyền đến thịt, ngay cả máu cũng phun ra, trên người toàn là vết thương.

“Ngừng, không đánh nữa, ngươi mau dừng tay cho ta!” Lục Nhĩ Mi Hầu kêu lên.

Gã cảm thấy quá uất ức, bị người ta cưỡi trên thân đánh đến nỗi một mắt xăm vành, tên khốn kiếp này làm sao còn biết đánh hơn cả gã, quả đấm như chùy sắt, không đánh nơi khác, chỉ chuyên tâm đánh vào mặt!

Sở Phong làm sao có thể dừng tay, con khỉ này thật khó dây dưa, vất vả lắm mới đem nó vật được ra đất, cưỡi lên người mà đánh, làm sao có thể dễ dàng buông tay như thế, như vậy thì quá hời cho gã rồi!

Ầm!

Lại thêm một quyền, kết quả là hai mắt Di Thiên đều đen sì, cái mũi cũng phun máu, gã thực sự không chịu được mà gắt lên: “Cái tên dã nhân nhà mi, tính khí sao lại thối như thế, có biết nói đạo lý không hả?!”

Nếu như để người khác nghe được, Lục Nhĩ Mi Hầu còn muốn giảng đạo lý với người ta, đoán chừng sẽ kinh ngạc đến độ cái cằm đều muốn rớt xuống đất, ngươi không phải trước giờ chưa từng nói đạo lý, chỉ nói nắm đấm hay sao?

Hiện tại, khẩu khí của Di Thiên rốt cuộc cũng mềm hóa.

“Tiểu gia ta chính là tính tình nóng nảy đấy, là ngươi lấy gậy đánh ta trước, ta chỉ đánh lại thôi!” Sở Phong trả lời, quả đấm lại vẫy vẫy, cưỡi trên người gã không buông, đánh không trượt phát nào.

Di Thiên hết giận lại càng giận, nắm chắc cơ hội chuẩn bị tung cho Sở Phong một chưởng vào cằm, muốn phản ngược lại cưỡi lên mình hắn.

Lúc này, toàn thân hai người đều phát sáng, đem năng lượng toàn thân đều thôi động lên, thần thông hiển lộ, kết quả tiêu diệt lẫn nhau, giống như hai tên thổ dân hung hăng quần ẩu.

Cuối cùng, vẫn là Di Thiên thực sự không chịu nổi, nếu tiếp tục đánh nữa, cho dù gã không tiếc đại giá liều mạng với dã nhân này đến lưỡng bại câu thương, nhưng nhan sắc cũng quá khó nhìn rồi.

“Đừng đánh nữa, mặt đều bị sưng thành đầu heo rồi, một lát nữa làm sao dám gặp người đây!” Gã quát lên.

“Không được, là ngươi chọc ta trước, ta chịu khinh bỉ, cứ đánh thôi!” Sở Phong đáp lại, ngữ khí tuyệt đối không có dấu hiệu mềm hóa xuống tẹo nào.

Di Thiên đau đến nhe răng, nói: “Ngươi chịu khinh bỉ cọng lông, về sau chính ngươi là kẻ lấy đại bổng đánh ta có được chưa? Hiện tại cũng là ngươi đánh ta đến mặt mũi bầm dập, dừng tay mau, chuyện gì cũng phải từ từ!”

“Không dừng, ta còn chưa hết giận đâu!” Sở Phong nói, trên tay vẫn không ngừng lại, bởi vì con khỉ này quá lợi hại, vậy mà cũng mấy lần đem hắn đè xuống đất đánh mấy quyền.

Tất nhiên, hắn đem con khỉ này đè xuống đánh tám lần lận!

“Ta x, ngươi mau chóng ngừng lại cho ta, phải biết là ta chính là Mỹ Hầu Vương, ngươi đánh ta như thế, làm sao ta dám đi gặp huynh đệ kết bái của mình?”

“Ta thèm quan tâm ngươi là mỹ cái gì hầu, không liên quan đến ta, ta đánh!”

Lục Nhĩ Mi Hầu bị chọc giận quá mức, hô lớn: “Ngừng lại, ngươi dừng tay trước, ta đưa cho ngươi một cọc đại tạo hóa!”

“Thật sự? Ta đánh ngươi một trận mà còn có thể lấy được tạo hóa?” Trong nháy mắt, Sở Phong lập tức dừng tay lại.

Di Thiên nhe răng nhếch miệng, tức muốn nhảy lên, tên dã nhân đáng chết này!

Gã cảm thấy, tên dã nhân thoạt nhìn giống như bước ra từ rừng rú này lại có tính giống con buôn như thế, vừa nói có chỗ tốt đã lập tức ngừng tay!

“Thật đó!” Di Thiên gật đầu.

Sở Phong nói: “Vậy thì ngươi mau thề đi, lấy huyết chú hồn quang mà thề!”

“Ngươi... coi như đủ tàn nhẫn!” Di Thiên hận đến hàm răng đều ngứa, chẳng qua nghĩ đến mưu đồ sự tình của bản thân cùng mấy huynh đệ, cảm thấy nếu kéo theo một cứu viện mạnh mẽ thì không thể nào tốt hơn, vừa đúng lúc cần đâu, chỉ là tên dã nhân này tính tình xấu đến ghê gớm!

Cuối cùng, hai người dừng lại, cùng đi lên trên mặt đất.

Tất cả mọi người đều cực kỳ nghi ngờ, cảm thấy hoa mắt chóng mặt, bởi vì hai vị này ban nãy vẫn còn đánh đến thừa sống thiếu chết, bây giờ lại biến thành kề vai sát cánh mà xuất hiện?

Lúc này, hai người vừa nói vừa cười, rất nhanh đã trở thành người một nhà.

Hầu tử vẫn chưa nói cho Sở Phong rốt cuộc là có đại tạo hóa gì, nhưng lại âm thầm ám chỉ, đây là thứ mà toàn bộ tiến hóa giả trên chiến trường, tất cả cường giả các tộc đều thương nhớ, nếu không thì nơi này có thể rèn luyện con người cũng không thể có lực hấp dẫn lớn như vậy, khiến cho một số đệ tử quan môn của Thiên Tôn cũng ngấm ngầm xuất thế, hạ sơn chạy đến đây.

Trong lòng Sở Phong hơi động, hắn đang suy nghĩ xem cơ hội này có thể khiến hắn gặp lại mấy vị cố nhân hay không, ví dụ như thiếu nữ Hi chẳng hạn.

Nhất tộc này ở dương gian có uy danh hiển hách, danh xưng là cường tộc thứ sáu. Lần này nếu như có chỗ tốt lớn, không biết tộc kia có cử người đến phân chia lợi ích hay không, từ đó có thể nhìn thấy cô ấy?

Ngoài ra còn có những người khác, phải chăng cũng có thể gặp lại ở nơi này?

Trước mắt hắn chỉ vừa mới đến mà thôi, không phải cũng gặp được Thanh Âm đó sao?

“Đến tột cùng là có tạo hóa gì?” Sở Phong hỏi.

“Nhắc nhở ngươi một câu, có biết tại sao Hạ Châu này lại nổi danh không? Nó chính là một trong những khu vực trung ương nhất của dương gian, biết nơi này có cái gì sao?”

Sở Phong nghe vậy liền suy nghĩ một chốc, Hạ Châu trong mắt hắn chính là nơi có danh sơn đệ nhất thiên hạ, là nơi mà số chín đang cư trú, trông coi địa vực nào đó trong mảnh chân núi ấy.

Di Thiên nhìn hắn một cái, nói: “Nơi này có danh sơn đệ nhất thiên hạ, thế nhưng hiện tại chỉ còn sư lại chân núi, chỉ cao có mấy trượng, gần như ngang bằng với mặt đất, vậy thì thân núi chân chính đâu? Cẩn thận suy nghĩ lại a, càng nghĩ tới chỗ sâu càng tốt, như vậy có phải càng thấy khủng bố a!”

Nói đến chỗ này, gã không nhiều lời thêm nữa.

Bình Luận (0)
Comment