Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Tào, ngươi điên thật rồi, ngay cả người mình cũng đánh sao?”
Hầu tử kêu to, tức đến sùi bọt mép, giận sôi lên. Hắn ta đau đến không chịu được, một nửa cái đuôi bị gãy, đau thốn trời thốn đất.
Di Thanh mau chóng chạy đến, giúp hắn ta xử lý vết thương.
“Ta đã nói tránh ra mà ngươi không nghe thấy sao? Mau, tiếp tục tránh ra.” Sở Phong quát.
Hắn vung Kim Lâm nhiều lần hoa mắt váng đầu, trước mắt biến thành một màu đen, kịch chiến với Lưu Quang Oa Ngưu.
Trong lòng hầu tử vẫn còn sợ hãi, tranh thủ thời gian nhảy đi.
Đang.
Tia lửa bắn tung tóe. Thân kỳ lân nện vào người Lưu Quang Oa Ngưu, ngay cả lớp vỏ cứng rắn của y cũng có chút không chịu đựng nổi.
Răng rắc.
Nhất là, khi Sở Phong không ngừng tấn công, sừng kỳ lân Kim Lâm một lần nữa đụng trúng Lưu Quang Oa Ngưu, lớp giáp xác của y bị đánh xuyên, huyết dịch chảy ngang.
Lưu Quang Oa Ngưu cũng tránh né, nhưng hiện tại Sở Phong giống như nổi điên, kích hoạt toàn diện huyết Nhân Vương, thừa dịp đầu óc Kim Lâm còn đang u ám, phát cuồng công kích. Sau khi Nhân Vương thể được kích hoạt, tốc độ tăng lên đến cực hạn.
Công kích dã man khến Lưu Quang Oa Ngưu cũng không chịu được, nhục thân của y kém hơn Kỳ Lân tộc, trên người xuất hiện rất nhiều lỗ máu, giáp xác sụp đổ.
“Ta đánh, ta đánh, ta đánh.”
Hầu tử cuồng khiếu, vung mạnh đại côn ô kim xông lên, cùng với muội muội của hắn ta tấn công Lưu Quang Oa Ngưu, ngăn cản đường lui của hắn ta.
Ba đánh một, tình thế nghịch chuyển, Lưu Quang Oa Ngưu kêu thảm, máu me khắp người. Chủ yếu nhất lớp giáp xác bảo vệ của y đã bị đụng nát, sừng thú bị huynh muội hầu tử dùng đại côn ô kim nện đứt.
Kim Lâm lắc đầu, giúp cho mình tỉnh táo lại. Sau khi cảm nhận được tình trạng trước mắt, trước mắt nàng lại biến thành màu đen, thiếu chút nữa ngất đi. Tư thế này khiến cho người ta quá xấu hổ. Nàng hận không thể đâm chết Sở Phong.
Lưu Quang Oa Ngưu bại trận, mắt thấy không ổn.
“Bên này, chúng ta cũng cần trợ giúp.” Bằng Vạn Lý hô lên. Hắn ta cũng máu me khắp người, thê thảm vô cùng, lông vũ tróc ra không biết bao nhiêu.
“Các ngươi không thành vấn đề chứ?” Sở Phong hỏi hầu tử.
“Ngươi cứ đi đi.” Hầu tử nói, oán niệm vô cùng. Cái đuôi không dám vung vẩy, sợ nó gãy mất.
“Nơi này của chúng ta ổn rồi.” Di Thanh nói. Hiện tại, bọn họ đã đánh bại Lưu Quang Oa Ngưu, cả người toàn là máu, chất nhầy khắp nơi, không còn lực hoàn thủ.
Sở Phong mang theo Kim Lâm phóng nhanh đến một mảnh chiến trường khác.
“Cường giả đệ nhất thiên hạ đến đây, nạp mạng đi.” Sở Phong hét lớn.
“Cố chịu đựng, ta đến rồi đây.” Sở Phong hét lớn.
Khoảng cách từ nơi này đến chiến trường khá xa. Giết đến một nước này, ba khu chiến trường đều tách ra.
Lúc này, Bằng Vạn Lý, Tiêu Dao, Xích Lăng Không khá thê thảm, cả người toàn là máu, thân hình lảo đảo, lung lay như sắp đổ.
Bằng Vạn Lý đã hóa ra bản thể, lông vũ trên người tàn lụi. Cơ thể vốn màu vàng, bây giờ lại bị nhuộm thành màu đỏ, hơn nữa còn có chỗ trụi lủi, lông rụng sạch.
Cứ tiếp tục như thế, hắn ta sẽ không còn là chim nữa, mà là gà rụng lông.
Chủ yếu bởi vì đối thủ nằm ngoài dự tính của bọn họ, sức khỏe bền bỉ, vượt quá tưởng tượng. Bọn họ đã bị hầu tử hố rồi.
Trong nhận biết của bọn họ, U Lan tộc là thực vật, sau khi hóa thành hình người thì vô cùng yếu đuối. Chỉ cần xé rách bộ vị quan trọng, ví dụ như rễ, thân, đủ để cho chúng mất đi sức chiến đấu.
Nhưng tình huống hiện tại lại khiến cho bọn họ phải trợn tròn mắt, giống như phát điên. Trước mặt bọn họ là một gốc u lan lục kim.
Y vốn thuộc U Lan tộc, nhưng sinh ra ở biên giới thần khoáng kim loại hiếm, trong quá trình trưởng thành đã hấp thu rất nhiều thần kim tinh túy, dẫn đến bản thân vô cùng cường đại.
Mặc dù y vẫn là thể thực vật như cũ nhưng lại có thuộc tính thần kim cường đại, gần như là kim cương bất hoại.
Giết đến một bước này, đám người Bằng Vạn Lý vô cùng thê thảm. Vốn bọn họ muốn chém giết nhục thân, xử lý đối thủ thuộc hệ thực vật lại không nghĩ đến bị phản chế như vậy.
Bọn họ đã gặp được một quái vật cơ thể cường đại đến cực hạn trong lĩnh vực Á thánh.
Bằng Vạn Lý là Bằng tộc chân chính, hiển hóa bản thể. Hắn ta gào thét đủ để đánh xuyên đại địa.
Lông toàn thân màu vàng, năng lượng cuồn chuộn, chiếu sáng toàn bộ cao thiên.
Bất luận hai cánh hay là lợi trảo màu vàng, tất cả đều có thể xé rách đỉnh núi. Lực công kích cực kỳ mạnh, nhưng khi đánh vào u lan lục kim lại rúng động, tia lửa bắn tung tóe, tiếng kim loại vang lên không dứt bên tai.
Hắn ta không đánh lại u lan lục kim, ngược lại hiển hóa bản thể, bị trường đao lục quang chém rách cơ thể, còn có phi kiếm sáng chói, mấy lần suýt cắt đứt đầu của hắn ta.
Đám phi kiếm và trường đao đều là một phần cơ thể của u lan lục kim, là rễ cây, phiến lá hóa hình mà thành.
Về phần Tiêu Dao, tóc tai bù xù, trước ngực và cánh tay đều có thương tích sâu đủ thấy xương. Một cánh tay thiếu chút nữa bị chém đứt, máu tươi chảy đầm đìa.
Hắn ta dốc hết khả năng thi triển quyền ấn Đạo tộc đến cực hạn nhưng cách nhau một đại cảnh giới, còn gặp phải quái vật lục kim thể, hắn ta vẫn không thể làm gì được.
Xích Lăng Không cũng rất thảm, một cánh máu chảy ồ ạt, thiếu chút nữa rời khỏi cơ thể, còn có một vết thương rất đáng sợ.
Y là một dị hoang hạc, không có lông, toàn thân đều là vảy màu đỏ. Thể trạng vốn tráng kiện, nhục thân vô cùng cường đại, nhưng vảy trên người đã tróc ra rất nhiều, khó mà đả thương được đối phương.
Hạc Hình Quyền của y giống như mỏ hạc, mặc dù đâm thủng cơ thể đối phương, nhưng kim loại lóe lên một cái, u lan lục kim lại phục hồi như cũ.
“Hầu tử, ngươi quả thật đã hố chúng ta rồi.” Lúc này, Bằng Vạn Lý kêu to, hoàn toàn kinh sợ.
Đám người hầu tử, mỗi thành viên đều có điểm đặc biệt của mình, nổi tiếng nhục thân cường đại.
Bất luận Lục Nhĩ Mi Hầu, Bằng tộc, Đạo tộc hay là dị hoang hạc cả người toàn vảy màu đỏ, tất cả đều thể hiện nhục thân cường đại tuyệt luân của mình.
Về phần Sở Phong thì càng không cần phải nói. Lang nha đại bổng từng đoạt của hầu tử đã giúp hắn giết bốn phía tán loạn.
Cho nên, hầu tử mới đưa ra sách lược sử dụng Âm Dương Sơn Hà Đồ bao phủ thiên địa, hạn chế thần thông kỳ ảo thi triển.
Hơn nữa, trong nghiên cứu của bọn họ, không ai mạnh bằng Kim Lâm. Lưu Quang Oa Ngưu ngoại trừ lớp vỏ bên ngoài, huyết nhục khá yếu ớt. U Lan tộc bình thường mà nói, cơ thể lại càng mềm mại. Chỉ cần bị đánh xuyên qua, đó chính là trí mạng.