Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Dáng người Kim Lâm cao mà gầy, làn da trắng nõn như ngọc, chân dài eo nhỏ, đường cong nóng bỏng, mái tóc dài màu vàng khẽ lay động, gương mặt mỹ lệ ngập tràn lo sợ.
“Tào Đức!” Kim Lâm hét lên, vừa xấu hổ vừa giận dữ, không ngờ bản thân lại bị người ta bắt được rồi trói lại, trở thành tù binh.
Quan trọng nhất chính là, cái tên Tào Đức khiến cô ta tức đến hai mắt phun lửa lại dám ngồi trên người của mình, có thể nhẫn nại không thể nhẫn nhục, cô ta phản kháng kịch liệt, bắt đầu muốn giằng co!
Sau khi Hoàng Kim Kỳ Lân có thể hóa thành hình người, tất nhiên là vội vàng thu nhỏ trở lại, Sở Phong được nước ra tay, trông thấy cô ta muốn tránh thoát liền trực tiếp trấn áp!
Ầm!
Toàn thân Sở Phong phát sáng, dáng vẻ trang nghiêm, vẫn ngồi xếp bằng như cũ, giống như một vị thánh tăng toàn thân nở rộ ánh sáng, bên ngoài cơ thể xuất hiện vòng ánh sáng thần thánh, bao phủ khắp toàn thân, tựa như một tấm bảng trời đè xuống.
Bịch một tiếng, Kim Lâm đột nhiên rên lên đau đớn, bị loại lực đạo như vậy trấn áp khiến toàn thân cô ta đau nhức tột độ, xương cốt đều phát ra tiếng kêu, gần như là muốn gãy.
Trên người cô ta bị Khổn Linh Thằng giam cầm chặt chẽ, thứ này không theo cơ thể cô ta thủ nhỏ mà nới lỏng dây trói, ngược lại càng giãy dụa thì càng chặt.
Sau khi Hoàng Kim Kỳ Lân thu nhỏ thành hình người, Sở Phong không khác gì nện thẳng xuống từ trên không trung, đồng thời vận dụng năng lượng kinh khủng, trực tiếp ngồi xuống xương sống của cô ta.
Lúc này, dáng người Kim Lâm có lồi có lõm, toàn thân chỉ có duy nhất một bộ giáp màu vàng bảo hộ, vòng eo nhỏ xác thực là không có bất cứ vật bảo hộ gì, bị Sở Phong trực tiếp ngồi xuống, kết quả cái eo suýt chút nữa đã đau muốn gãy, gần như bất tỉnh.
“Khốn nạn!”
Cô ta thực sự rất kinh sợ, lại càng thêm xấu hổ, có nhiều người ở gần đây như thế, người quen lại càng không thiếu, hơn nữa thực lực của đám người này hơn nửa đều là Á Thánh, cô ta bị trấn áp như vậy trước mắt không biết bao nhiêu người, thực sự là mất mặt xấu hổ.
Rất nhiều người trông thấy cảnh này đều há miệng trợn mắt, cảm thấy không biết nói sao cho phải, vị này chính là đại tiểu thư của tộc Kỳ Lân biến dị, không ngờ lại bị người ta xử lý thê thảm nhường này?
Phong thái Kim Lâm rất xuất chúng, dung mạo tuyệt thế, là một trong những người xuất sắc nổi trội trong đám Á Thánh, vậy mà lại bị bắt trở thành tù binh.
“Trời cao có đức hiếu sinh, yêu nữ nhà ngươi còn không mau khoanh tay chịu trói!” Sở Phong trưng ra dáng vẻ cực kỳ nghiêm túc, sau đó vỗ lên đầu Kỳ Lân một cái bạt tai.
Đám người đều trợn trừng mắt, có kẻ nào lại dám ra tay nhắm vào đại tiểu thư của tộc Kỳ Lân biến dị như thế? Không nói những thứ khác, chỉ nói riêng vị anh trai của cô ta – cường giả xếp hạng ba trong bảng nhân vật cấp Thần, một khi thấy muội muội nhà mình bị người ta bắt nạt, không phải sẽ xé xác kẻ dám mạo phạm hay sao.
Thực ra Sở Phong rất muốn mang theo lang nha bổng, sau đó cho cô ả nếm chút hung ác, bị bắt sống mà còn dám khiêu chiến như thế? Nhưng khi cân nhắc đến ánh mắt xanh rờn của mấy vị Thần Vương và Chuẩn Thần Vương cách đó không xa, lúc này vẫn còn đang chăm chú nhất cử nhất động của hắn, vẫn nên an phận thủ thường thì hơn.
“Trời ạ, ngày hôm nay có phải lão tử bị hoa mắt rồi không, ta đang nhìn cái gì thế này?”
Có người đánh vỡ yên tĩnh.
Đồng thời, cũng trong lúc này, phóng viên chiến trường nghe được tin tức cũng đã xuất hiện, trong tay cầm các loại thiết bị quay chụp, thao tác nhuần nhuyễn mà linh hoạt, lập tức bắt trọn khung hình.
Sở Phong đứng dậy, xách Kim Lâm lên, không chút thương hương tiếc ngọc mà ném cô ta qua một bên, để cô ả lại một lần nữa ở chung một chỗ với đám Lưu Quang Oa Ngưu và Lục Kim U Lan, trở thành tù nhân.
“Xin chào Tào tiên sinh, ta là ký giả của tờ báo Thái Nhất – có số lượng phát hành lớn nhất dương gian, xin hỏi, ngài thực sự đánh bại ba vị thiên tài cấp Á Thánh và mấy vị cấp Kim Thân này sao? Mặt khác, ta muốn hỏi tiểu thư Kim Lâm một chút, cô có cái nhìn như thế nào về Tào tiên sinh?”
Mấy người lập tức vọt đến gần, có người phụ trách phỏng vấn, có người lại phụ trách chụp ảnh, sắc mặt cực kỳ kích động, dưới cái nhìn của bọn họ, tin tức này tuyệt đối có tính giật gân cực cao!
Sở Phong phát hiện, sau khi tay phỏng viên kia hỏi hắn đơn giản mấy câu liền quay sang chú ý Kim Lâm, để bọn họ đều phát biểu cái nhìn, hắn có cảm giác đây chính là cố ý tạo ra tình tiết đối kháng kịch liệt, từ đó dẫn ra tiêu đề nóng.
Bởi thế nên hắn không thèm phản ứng.
Kim Lâm thì lại tức đến nỗi cả người đều run rẩy, cơ thể tuyết trắng căng lên, lông tóc dựng đứng, giận dữ không nhịn được. Dưới loại trạng thái này, bị người ta buộc chặt trên đất làm tù binh, chật vật khó coi biết nhường nào, bây giờ lại còn bị người ta chụp ảnh phỏng vấn, ngày mai báo phát hành, khẳng định sẽ dẫn đến sóng to gió lớn.
Lúc này, mặt trời đã ngả về tây, chỉ còn lại chút ráng chiều.
Mà Kim Lâm lại kích động đến nỗi toàn thân run rẩy, trong phẫn nộ còn có cả lo lắng, sắc mặt như máu, đỏ hồng xinh đẹp còn hơn cả dáng chiều.
Lúc này, lại có một vài người vọt vào, đồng thời hô lớn: “Chúng tôi là báo chí Thông Cổ, tờ báo có lượng tiêu thụ số một dương gian, Tào tiên sinh, chúng tôi muốn phỏng vấn ngài!”
“Xin chào Tào tiên sinh, ta là phóng viên của báo sớm Thiên Đường...”
Phóng viên chiến trường của các tờ báo tập san đều ồ ạt xông đến, người nào cũng cực kỳ kích động, ánh mắt đều phát ra lam quang sáng chói, đây tuyệt đối là tin tức cực sốt dẻo, bọn họ không ngừng chụp ảnh, vây quanh Sở Phong cùng đám người tù binh trên đất.
“Xin hỏi Di Thiên tiên sinh, tại sao ngài lại bị thương vậy?”
“Lượn ngay, không nhìn thấy ta nằm úp sấp ở đây không dám động hay sao, ta cảnh cáo các ngươi, nếu như làm gãy đuôi của ta, ông đây chu di tam tộc nhà ngươi!” Di Thiên nhe răng nhếch miệng, ở đó mà kêu lên.
Gã thực sự tức muốn hỏng, bị người ta vây xem thì đã đành, nhưng trạng thái lúc này của gã lại cực kỳ không xong, định coi gã là xiếc khỉ mà dòm ngó hả? Phi phi, gã không khỏi gắt lên một cái, quả thực đúng là như vậy a.
Sở Phong lập tức quát lên, cảnh cáo đám phóng viên xung quanh, nói: “Gã bị thương rồi, đừng có chen chúc vô đó, không nghe thấy gã nói gì sao, cái đuôi nào đó của con khí kia mà gãy, nếu như ảnh hưởng đến huyết mạch truyền thừa sau này của gã, các ngươi phải chịu hoàn toàn trách nhiệm, tộc Lục Nhĩ Mi Hầu tuyệt đối không bỏ qua cho các ngươi!”