Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Di Thiên đỏ bừng cả mặt, khắp người nồng mùi rượu, nói: “Ta sẽ đi xin ý kiến trong tộc, đem chân cốt của thủy tổ Lục Nhĩ Mi Hầu cho ngươi xem, phía trên có vết tích đại đạo tối cường, bảo đảm khiến ngươi có thu hoạch lớn!”
Bằng Vạn Lý cũng vỗ ngực nói: “Hạc huynh đệ, nếu như ngươi bỏ lỡ cơ duyên lần này, ta cũng có thể mang ngươi vào trong tộc, mời ngươi quan sát một đoạn ấn ký chiến đấu của tổ thượng chúng ta, là bức Côn Bằng Liệt Thiên Đồ kia!”
Tiêu Dao cũng mở miệng: “Đạo Tộc ta có một cuốn kinh thư giải thích những thứ liên quan đến luân hồi, chỗ tốt vô hạn, có thể để huynh xem xem!”
Lúc này, ngay cả Sở Phong cũng phải kinh ngạc, những thứ này ngay cả hắn nghe xong cũng phải động tâm a, đều là kỳ trân hiếm có được trên thế gian.
Mà Di Thanh cũng lên tiếng: “Không lâu sau, trong một cấm địa nào đấy cũng có địa thế lò bát quái Tiên Thiên Thái Thượng mở ra, tộc ta có hai ba danh ngạch, có thể tặng huynh một chỗ!”
Sắc mặt Xích Lăng Không không khỏi trở nên ấm áp, không lâu trước trong lòng y vẫn tràn ngập nghẹn khuất và phẫn nộ vô bờ, bị người ta chặn đánh như thế, cản trở con đường phía trước của y, khiến tâm y cực kỳ bất bình, tức đến nỗi muốn nổ tung.
Thậm chí y còn từng hoài nghi, kết quả này của y có khả năng chính là do người của tộc Lục Nhĩ Mi Hầu, Bằng Tộc và Đạo Tộc làm ra.
Nhưng hiện tại đạt được nhiều bồi thường như thế, lo nghĩ trong lòng y được tiêu trừ không ít, tâm tình cũng mềm mại xuống rất nhiều, bởi vì lúc trước y quả thực cực kỳ phẫn nộ.
“Chúng ta cứ chờ tin tức trước đi, các lão đầu từ trong tộc cũng đang tranh giành, bọn họ cũng không mong chỉ có bốn vị trí trống.” Di Thiên nói.
Gã cũng cảm thấy kế này của đối phương quá âm hiểm xảo trá, cố ý kẹt lại trên bốn vị trí, chính là muốn để nội bộ bọn họ không hòa thuận, từ đó châm ngòi ly gián, tạo ra tầng tầng mâu thuẫn.
“Tào huynh, ngưỡng mộ đại danh đã lâu, ngày hôm nay gặp mặt, quả nhiên là may mắn!” Cửu Đầu Điều tràn ngập ý cười, đằng sau còn có mấy người đi theo, bên cạnh gã ta vẫn là Thập Nhị Dực Ngân Long thực lực cường đại, ngoài ra còn có một loại danh xưng khác, chính là sứ giả của trời.
“Hân hạnh.” Sở Phong chắp tay lại với gã, đưa tay không đánh người mặt cười, đồng thời cũng muốn nhìn xem gã ta có mục đích gì.
“Ta đưa cho Tào huynh một tộc đại lễ thì sao? Có thể giúp ngươi leo lên tờ danh sách kia.” Cửu Đầu Điểu trực tiếp nói ra mục đích của mình, khiến đám Di Thiên không khỏi nhíu mày, chính là lão gia hỏa trong tộc bọn họ vẫn còn đang đàm phán chưa xong, Cửu Đầu Điểu này dựa vào đâu mà tự tin như thế?
Xích Lăng Không có chút lạnh lùng nhìn mấy người mới đến, vẫn luôn hoài nghi chuyện mình bị phế có liên quan đến mấy người này.
“À, ngươi tính làm thế nào giúp ta?” Sở Phong cất giọng hỏi, cũng không lập tức gạt bỏ, mà là bình tĩnh nói chuyện với bọn chúng.
“Ta tất có thủ đoạn, sẽ mời lão tổ trong tộc lên tiếng, đề nghị danh ngạch trong tầng Kim Thân nhiều hơn một hai vị trí.” Nói đến đây, Cửu Đầu Điểu lại cười tủm tỉm: “Ta tin tưởng lời nói của lão tổ trong tộc ta rất có phân lượng, lại thêm vào trưởng bối của tộc Lục Nhĩ Mi Hầu và Đạo Tộc, ắt hẳn khả năng bị phản đối sẽ thấp đi rất nhiều.”
Cửu Đầu Điều chính là một bộ tộc đến từ cấm khu thứ mười một trong thiên hạ, là sinh vật đi ra từ trong tuyệt địa, cho dù trải qua năm tháng đằng đẵng, thế nhưng vẫn còn vô số quan hệ gắn liền với cấm khu kia, khiến người ta không khỏi kiêng kỵ.
Nói đến chỗ này, gã ta lại cười khẽ một tiếng, tiếp tục: “Đương nhiên, ta đây cũng không phải là không có yêu cầu, lần này là muốn cùng Tào huynh làm một cuộc giao dịch, ta cam đoan giao dịch này tuyệt đối sẽ không khiến ngươi chịu thiệt!”
Di Thiên nghe xong liền cười lạnh nói: “Các ngươi giao dịch cùng người ta vẫn luôn là bóc lột đến tận xương tủy, qua lại với các ngươi? Nếu không phải là chịu thiệt thòi lớn thì chính là không có kết cục tốt lành!”
“Lục Nhĩ, nếu như ngươi không có chứng cứ thì không thể ăn nói lung tung như vậy, đây chính là ngậm máu phun người, bằng không thì tộc ta cũng không phải gia tộc dễ ức hiếp, chắc chắn sẽ đòi ngươi một lời giải thích rõ ràng!”
Cửu Đầu Điểu lạnh lùng lên tiếng, tướng mạo gã ta không tầm thường, cũng được coi là người đại diện cho thế hệ thiên tài, cực kỳ anh tuấn, gã ta có mái tóc đỏ dài, mày kiếm chạm đến tóc mai, gương mặt góc cạnh rõ ràng, rất có tạo hình.
Lục Nhĩ Mi Hầu cười lạnh một tiếng, lập tức đối chọi gay gắt: “Ngươi nghĩ có thể dọa được ta, người khác có thể sợ nhất tộc Cửu Đầu Điểu các ngươi, nhưng tộc ta không sợ, chúng ta cũng là dòng chính Thần Ma thời đại khai thiên, sợ cóc gì các ngươi! Ngươi nói các ngươi là bộ tộc lương thiện? Thật là cười chết ta, căn bản chưa làm qua mấy chuyện có tính ngươi a! Các người có lai lịch như thế nào, không phải bản thân chính là người hiểu rõ nhất sao? Là ác linh đi ra từ cấm địa thứ mười một trong thiên hạ, đại biểu cho lợi ích của người nào, người bình thường có thể không biết rõ căn cơ trong đó, thế nhưng cái ngươi đừng hòng giả vờ hồ đồ trước thế gia tiến hóa như chúng ta!”
Ngũ quan của Cửu Đầu Điểu rất rõ nét, giống như được điêu khắc mà ra, sợ tóc màu đỏ không gió mà bay, đồng tử sắc như kiếm, âm u lạnh lẽo nhìn vào Di Thiên, lên tiếng: “Con khỉ, ngươi đây là bêu xấu, tộc Cửu Đầu Điểu vẫn luôn là cường tộc trong dương gian, tuy rằng từng có một đoạn thời gian tu hành trong cấm địa, thế nhưng cũng không thể bởi thế mà phủ định chúng ta! Chú ý ngôn từ của bản thân, những lời kia rất dễ khơi lên tranh chấp giữa hai tộc, nếu như bởi thế mà khai chiến, hậu quả tuyệt đối không phải thứ ngươi có thể gánh nổi!”
Ngữ khí của gã ta rất lạnh lẽo, ngay cả tộc Lục Nhĩ Mi Hầu cũng dám cảnh cáo, không tiếc chiến một trận, có thể thấy được nhất tộc này cực kỳ mạnh, lai lịch rất khiếp người!
Bởi vì trong dương gian, có mấy tộc quần lại dám uy hiếp tộc Lục Nhĩ Mi Hầu - Thần Ma tiên thiên sinh ra từ hỗn độn như thế?!
Đồng tử màu vàng của Di Thiên xẹt qua tia lạnh lẽo, nói: “Hừ, có một số chuyện chúng ta không muốn nói nhiều, nếu ngươi đã muốn ta tiết lộ, vậy thì ta cũng không khách khí nữa.”
Con khỉ quả thực cái gì cũng dám nói, có một số việc ngay cả lão bối cường giả trong tộc, thậm chí cả Thiên Tôn cũng không muốn chạm đến, mà gã lại dám nhắc đến, vạch ra chuyện cũ máu tanh năm xưa.