Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2515 - Chương 2515: Chữ Khắc Trên Luân Hồi Lộ (1)

Thánh Khư Chương 2515: Chữ khắc trên Luân Hồi Lộ (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Một nhóm người này bao vây Sở Phong, đây là muốn cùng nhau tạo áp lực, tranh giành tinh túy của Dung Đạo Thảo với hắn, nếu như toàn bộ cạnh tranh với hắn, vậy thì kết quả của hắn rất không ổn.

“Mẹ nó, ăn hiếp người ta à!” Hầu Tử kêu lên.

Lúc này, Lê Cửu Tiêu đi tới, muốn kéo Sở Phong đứng dậy, ngồi vào bên cạnh hắn ta.

Sở Phong bình tĩnh, nói: “Không có việc gì, lão Lê ngươi lại ngồi ở một bên, xem xem ta quét sạch thiên hạ này như thế nào, người dám đến bao vây ta, chẳng qua là gà đất chó sành!”

Lão Lê? Da mặt Lê Cửu Tiêu co rúm, cảm thấy thật ra mình rất trẻ trung mà!

Về phần những người khác thì vỡ tổ, đây cũng quá khoa trương, ngay trong bọn họ có Thánh giả, có tu sĩ cấp Chiếu Ánh, có nhân vật Thần cấp, càng có Thần Vương, thế mà bị một tên tu sĩ cấp Kim Thân nhỏ bé khinh bỉ, làm nhục!

“Các ngươi tới đi!” Tiếng nói của Sở Phong lạnh lùng.

“Phách lối cái gì? Sâu kiến cấp độ Kim Thân cũng dám gào thét với cự long?!”

Có người quát, sải bước đi tới, chỉ vào chóp mũi Sở Phong.

Sở Phong đơn giản thô bạo, nói: “Không phục thì ngồi xuống, ai sợ ai? Sợ thì cút đi!”

Trong chớp mắt, có người hận không thể lập tức động thủ, tiểu tử này quá cuồng vọng, cho dù là bọn họ cố ý nhằm vào Tào Đức, thế nhưng cũng không thể nhìn nổi loại tư thái này của hắn, bộ mặt khinh thường người trong thiên hạ kia khiên cho bọn họ khó chịu.

Đao trong tay Côn Long vang lên bang bang không ngừng, cũng sắp tự động rời vỏ lao ra ngoài, một luồng ánh sáng trắng do đao khí biến thành xoay tròn xung quanh hắn ta không ngừng, sắp cắt đứt cả hư không.

Kim Lâm càng là xấu hổ giận dữ, bởi vì Sở Phong còn đặc biệt nhấn mạnh tên của cô ta.

“Kim Lâm, không phải ngươi muốn đi theo ta sao? Còn không qua đây!”

Ai muốn đi theo ngươi? Kim Lâm phẫn nộ, bọn họ là muốn ba vây hắn, cắt đứt cơ duyên của hắn.

Ở đây có nhiều người như vậy, chỉ cần mỗi người cướp của hắn một chút thì hắn liền không cách nào hấp thu Dung Đạo Thảo.

Trừ phi trong cơ thể hắn có hư khí kinh thiên, vượt xa hư khí của những người khác, nếu không thì cả đám Thần Chỉ, Thần Vương liền áp chế hắn gắt gao.

Đương nhiên, bình thường sẽ không ai làm như vậy, dù sao cũng phải phân tâm, ảnh hưởng đến tốc độ hấp thu của bản thân, sẽ ảnh hưởng đến việc ngộ đạo.

Nhưng mà tên Tào Đức này là cái đinh trong mắt của bọn họ, nhất định phải rút ra.

“Ừm, các tôi tớ của ta, các ngươi đều ngồi xuống đi, đều ngồi ở bên cạnh ta, ngoan, đúng rồi, đừng phân tán quá xa, tất cả nhanh lên một chút!” Sở Phong quát lần nữa.

Tư thái này, loại lời này, thật sự là chọc cho một đám người tức đến muốn giết người.

Bọn họ đến để bao vây, vốn là muốn làm như vậy, nhưng nếu bây giờ thật sự ngồi xuống thì ngược lại giống như là nghe theo lờiTào Đức, tuân theo mệnh lệnh của hắn.

Thần long ba đầu Vân Thác mở miệng, lạnh giọng nói: “Tào Đức, con côn trùng nhà ngươi kêu lung tung cái gì đó, nơi này là nơi ngộ đạo, không muốn ở đây tìm hiểu thì cút ra ngoài. Còn nữa, chúng ta ngồi ở mảnh khu vực này chính là để áp chế ngươi, cứ nói rõ ra như vậy, ngươi lại có thể làm gì? Ức hiếp ngươi đến chết!”

Côn Long Sâm nói: “Bớt nói nhảm, hôm nay ta muốn khiến cho ngươi không thể hấp thu được một chút mảnh vỡ đại đạo nào, từ đâu tới thì cuốn gói về đó, cơ duyên gì cũng không có, tạo hóa vật chất không có duyên với ngươi!”

“Nổ cái gì, một kẻ ngay cả đao cũng không bắt được mà cũng không cảm thấy ngại đứng đây đắc chí, nếu ta là ngươi đã đập đầu chết trên mặt đất cho rồi, lần trước không có chém giết ngươi, tha cho ngươi một mạng, vậy mà ngươi lại không biết cảm ơn, thật sự là không quen nuôi bạch nhãn lang (1), sau này ta sẽ không khách khí, sẽ không cho ngươi cơ hội nữa!”

(1)Bạch nhãn lang: từ dùng để nói về những kẻ vong ân phụ nghĩa, lấy oán trả ơn.

Sở Phong ở chỗ này chế nhạo, sau đó lại nhìn về phía bọn người thần long ba đầu Vân Thác, nói: “Xem đức hạnh của các ngươi xem, chung quanh đầu mọc đầy khối u, hình thù kỳ quái, đều không còn sống lâu nữa, ta mặc kệ các ngươi.”

Thần long ba đầu Vân thác muốn róc xương lóc thịt hắn, cái gì gọi là khối u, bên cạnh cái đầu ở chính giữa của y cũng là đầu có được hay không?

Trừ y ra, sắc mặt của Thần Vương Xích Phong tộc Cửu Đầu Điểu cũng lạnh lùng, nhìn Sở Phong chằm chặp.

“Không phục thì đều đến đây!”

Sở Phong khiêu chiến.

“Yên lặng, ngồi xuống!”

Lúc này, thanh âm của một vị lão giả âm thầm truyền đến.

Rốt cục vùng đất này cũng yên tĩnh lại, tất cả mọi người về vị trí, xếp bằng bên trên bồ đoàn.

Mấy người Hầu Tử, Bằng Vạn Lý, Tiêu Dao, Di Thanh đều đang được Sở Phong ra hiệu đừng đến gần hắn, rời đi đủ xa, chính hắn có thể giải quyết những người kia.

“Ông!”

Đúng lúc này, Dung Đạo Thảo bên trên tế đàn kia đang rung động.

Sau đó, một lồng ánh sáng trong suốt vỡ nát.

Sở Phong hít một ngụm khí lạnh, thế mà trước kia chưa từng phát hiện ra nơi đó có lồng ánh sáng trong suốt, ngăn cản khí tức của Dung Đạo Thảo tiết ra ngoài, hiện tại phong ấn mới được xem như thật sự được mở ra.

Ầm ầm!

Giờ khắc này, tất cả mọi người cảm nhận được, khí tức đại đạo đập vào mặt, làm cho tất cả mọi người đều gần như muốn thần phục, không nhịn được muốn dập đầu, muốn quỳ bái.

Đây chính là Dung Đạo Thảo, bởi vì ngoài ý muốn, từng bị quy tắc đại đạo phủ lên, trở thành vật dẫn, mặc dù cuối cùng quy tắc đại đạo mất đi, nhưng bên trong bụi cỏ này cũng còn lại quá nhiều tin tức, quá nhiều huyền bí.

Hiện tại, nó chảy xuôi hào quang vô tận, bay ra các loại sinh vật do trật tự hóa thành, nơi đây lập tức truyền đến tiếng rồng ngâm hổ gầm, đó là Chân Long, đó là Dị Hoang Hổ đang tranh bá, đang thét gào.

Sau đó, Chu Tước nhảy múa, Bất Tử Điểu mang theo ánh lửa vô tận bay múa, còn có Bạch Kỳ Lân muốn xé rách bầu trời, Côn Bằng giương cánh cắt đứt trời sao.

Đây đều là dị tượng, đều là quy tắc biến thành.

Ngoài ra, còn có lít nha lít nhít ký hiệu vô tận, giống như là một bản kinh văn thần bí, chờ đợi mọi người tìm hiểu.

Thời gian không dài, vạn linh hiển hiện, chấn động nơi đây, chèn ép khiến người ta muốn ngạt thở.

Đồng thời, phía trên mỗi phiến lá Cửu Diệp Dung Đạo Thảo kia, cũng đang nâng chín quả trái cây, rất đặc thù, tản ra ánh sáng muôn màu, phát ra đạo âm, như là tiếng chuông vàng.

Sở Phong mặc kệ, hiện tại xếp bằng ở đây, nhìn chằm chằm Dung Đạo Thảo, ứng phó hết sức vận chuyển phương pháp hô hấp Đạo Dẫn, sau đó thôi động cối xay nhỏ màu xám trong cơ thể.

Bình Luận (0)
Comment