Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Sở Phong đang nhận lấy sự gột rửa của bản nguyên dương gian, từ đầu đến chân đều đang thu được cuộc sống mới.
Lúc ở tiểu âm phủ, hắn từng đạt được chính quả Á Thánh, nhưng căn bản không cách nào so với hiện tại, chênh lệch khá lớn, hắn chưa bao giờ có loại trải nghiệm này.
Hắn cảm thấy, hiện tại thân thể hắn như thần kim, tinh thần như thần hồng (1), vô luận gặp phải bộ tộc nào, chỉ cần không chênh lệch lắm về cảnh giới thì hắn đều có thể giết hết!
(1)Hồng: cầu vồng.
Sở Phong vững tin, hắn bước lên con đường mạnh nhất!
Hắn thầm so sánh trong lòng, kiểm chứng nội dung bên trong bản chép tay của sư phụ Thạch Hồ Thiên Tôn, hắn xác định lần nữa, hiện tại chính là biểu hiện của thân thể mạnh nhất!
Thân thể hắn hoàn hảo, sau khi đạt đến Bất Bại Kim Thân đại viên mãn liền trực tiếp siêu phàm nhập thánh.
Hiện tại, cơ thể Sở Phong óng ánh, trong suốt giống như là ngọc thạch, hơn nữa còn đang tỏa ra mùi thơm ngát.
Trong lúc hắn giơ tay nhấc chân, trong cơ thể giống như là có lực lượng vô cùng, hắn cảm thấy một nắm đấm của mình có thể đánh xuyên qua bầu trời, dường như không có cái gì không làm được.
Sở Phong tỉnh táo, để cho mình bình tĩnh lại.
Lúc này, hắn cảm thấy càng phù hợp hơn với toàn bộ thế giới này, đất trời trong mắt dường như lập tức sáng hơn rất nhiều, trong lòng cảm thấy có hơi khác biệt.
Hắn nhìn thấy từng tia từng sợi bóng mờ trật tự, từ phía chân trời lướt qua, đó là quỹ tích đại đạo rời rạc của dương gian còn lại từ trăm triệu năm trước.
Sở Phong kinh hãi, cẩn thận nắm bắt như vậy lại khiến cho hắn không ngừng thông suốt, sao thành tựu đạt được cuối cùng lại kém được?
“Đây chính là con đường mạnh nhất, có lẽ đường đi rất gian nan, có rất nhiều gian nguy, thậm chí là bị đánh gãy con đường phía trước, nhưng nếu như ta dùng thân làm cầu, nhảy vọt qua các giai đoạn khác biệt, vượt qua lạch trời, cuối cùng có thể tự trấn áp tất cả kẻ địch!”
Sở Phong chấn động trong lòng, con đường mạnh nhất này quả nhiên đáng sợ, quá kinh người!
Hiện tại, nhục thân và tinh thần của hắn đạt tới tư thái mạnh nhất trong cảnh giới này, sau khi bước lên con đường này, lại thấy mảnh thế giới này hoàn toàn khác biệt, có thể nhìn thấu từng tia từng tia quỹ tích của đại đạo.
Cứ thế tiếp tục, đương nhiên hắn sẽ quật khởi, lĩnh ngộ ra những điều kinh người hơn nữa!
“Mặc dù con đường này không trọn vẹn, bị cho là khó mà đi đến điểm cuối cùng, đường đi gãy khúc khắp nơi, nhưng ta tin ta có thể đi được, có thể đi qua.”
Thật sự đến thời kỳ kia, Sở Phong tin tưởng, cuối cùng có thể siêu thoát mà đi lên, dù là nhảy khỏi đại dương gian, gặp được người đánh cờ phía sau Luân Hồi Lộ, cũng có thể chiến một trận.
Dù cho dẫn ra sinh vật của đại âm phủ, hắn cũng sẽ có đủ lực lượng, ung dung và bình tĩnh mà đối mặt.
Mặc dù có một ngày, truyền thuyết trở thành hiện thực, gặp phải những tiết điểm khác trong lịch sử, những sinh linh khác trên đường tiến hóa thì hắn cũng có thể tự tin tranh giành, giết tới đỉnh cao nhất.
Lúc này, Sở Phong tỏa ra điềm lành, giống như là bị một đoàn ánh sáng chói mắt che mất, hắn vẫn đang hấp thu tinh túy của Dung Đạo Thảo.
Trong chốc lát lại có mấy quả trái cây bay tới, rơi vào trong miệng của hắn, hắn trực tiếp nhai, trái cây biến mất trong miệng.
Trên thực tế, đó là bị nhục thân trực tiếp hấp thu, bị cối xay nhỏ cướp đi để tinh luyện phù văn bản nguyên, dễ hấp thu, dễ tìm hiểu.
Hắn đang củng cố, đồng thời cũng đang tiến một bước thôi động sự tiến hóa của bản thân, cất bước vào cảnh giới càng cao hơn.
Lúc này từ đầu đến chân Sở Phong đều rất thần thánh, tiếp xúc với mảnh vỡ đạo tắc, loại khí tức cổ lão mà nguyên thủy kia nhuộm dần toàn thân hắn.
Trong khoảnh khắc, hắn có một loại ảo giác, phảng phất như đi vào trước thời kỳ khai thiên, chứng kiến bí mật của khởi nguyên, bắt lấy vết tích mơ hồ của đại đạo nguyên thủy.
Hắn đang hấp thu, hắn đang cảm ngộ, hắn đang phát triển bản thân!
“Đáng hận, hắn còn đang trong quá trình tiến hóa!”
Thần long ba đầu Vân Thác vừa sợ vừa giận, đồng thời trong lòng sinh ra cảm giác lạnh lẽo, gã ta hơi bất an, đã để cho Tào Đức quật khởi mạnh mẽ, sau này nhất định có thể uy hiếp được gã ta.
Những người khác cũng đều chấn động trong lòng, chưa từng gặp qua kẻ biến thái như vậy, cái tên Tào Đức này không ngừng tăng lên, cũng không dừng bước.
Sau khi đột phá Kim Thân đáng lẽ là Á Thánh sơ kỳ.
Nhưng bây giờ mới qua không bao lâu mà Tào Đức đã đến trung kỳ, sau đó lại xông về hậu kỳ, thế này cũng nhanh quá đi!
Bản thân Sở Phong cũng có thể cảm nhận được chỗ đáng sợ của bản thân, trước kia tiến hóa trải qua cấp độ Á Thánh, hiện tại hắn lại tiến hóa thêm một lần nữa, tiến hành so sánh, đương nhiên đại khái có thể đánh giá được, hiện tại phi phàm cỡ nào.
Thật ra hắn rất muốn tìm người để chiến một trận, kiểm nghiệm chất lượng của bản thân!
Có lẽ nói chính xác thì là hắn muốn tìm một đám người chiến một trận, đi chém giết một đám cường giả, lúc này mới có thể thể hiện ra chỗ đáng sợ khi hắn đi đến con đường mạnh nhất.
Sở Phong rất yên tĩnh, thân thể phát sáng, hào quang như lửa, dường như đang cháy, việc cắt đứt Dung Đạo Thảo từ đầu đến cuối vẫn luôn đang tiến hành, hắn đang tiếp tục mạnh lên.
Giờ phút này, hắn đã đến Á Thánh hậu kỳ.
Cứ tiếp tục như thế, thì nhất định là sẽ đến đại viên mãn, thậm chí đột phá?!
Điều này hơi bất thường, hắn rất lo lắng, sợ để lại tì vết, lo lắng con đường Á Thánh không đủ ổn định sẽ để lại tì vết cho thân thể mạnh nhất.
Hắn cảm thấy, có cần phải chậm một chút, để bản thân tạm thời ngừng chân, nhìn kỹ bản thân, kiểm tra xem phải chăng có chỗ sơ suất, giữ vững sự hoàn hảo của con đường tiến hóa mạnh nhất!
Nhưng hắn cũng không muốn lãng phí cơ duyên trước mắt.
Không thấy Thần Vương Xích Phong tộc Cửu Đầu Điều đang đỏ ngầu cả mắt sao? Hận không thể giết hắn!
Bởi vì, hiện tại hắn đang điên cuồng cướp sạch tinh túy của Dung Đạo Thảo, khiến cho Thần Vương Xích Phong đang ở rất gần đó cũng bị ảnh hưởng, đừng nói là bao vây Tào Đức, ngay cả vật chất tạo hóa mà bản thân Xích Phong cần thiết cũng bị cướp đi một phần!
“Đáng chém!” Xích Phong âm u, thật hận không thể vỗ cho hắn một chưởng chết tươi, đánh thành một đám sương máu.
Gần đó, sắc mặt của những người khác cũng đều khó coi, bọn họ đều bị ảnh hưởng, Tào Đức điên rồi, bên ngoài cơ thể đều là vòng xoáy, bên trong bụi bẩn tản ra Kim Hà, cướp đoạt cơ duyên của bọn họ.